Dị Giới Ta Tới Đây!!!


Q1 – TUNG HOÀNH ĐẾ ĐÔ – CHƯƠNG 29: BẮT BÍ TỰ KHANH


Tác giả: Luna Wong


Tất cả những thứ này, đều là Danh Hàm nhìn không thấy, bởi hắn đang bận phải giải thích thế nào cho một si nhi không hiểu lầm, không tố giác với Long hậu. Hai tay hắn nắm thật chặt, mồ hôi chảy ròng trong lòng bàn tay, bộ dáng không biết làm thế nào cho phải.


Long Ngự Quân chờ một lúc, mới mở miệng phá tan cục diện này: “Tự khanh đại nhân chỉ là đến nhắc nhở Bối Bối nơi này có quy định vì vậy không nên quấy phá có đúng không?” Đây là chuyện nhỏ, không phải hắn giúp Danh Hàm, chỉ là chuyện này không đủ trách tội hắn, vì vậy tạm thời không nên động. Nếu là làm to, chiếu theo quy định, Khâu Bối Vận vào đây cũng là sai rồi, mà hắn đáp ứng thì sai càng sai.


“Đúng là như vậy, đúng là như vậy.” Danh Hàm vớ được bậc thang lập tức bước xuống, “Vương gia nói rất đúng ý của hạ quan.”


Khâu Bối Vận vẫn đang còn nhai nhai hàm răng ngứa ngấy của mình, trừng mắt Long Ngự Quân. Chỉ là nhớ lại trúc giản trong tay, nàng lại đổi thái độ vui vẻ, từ sàn gỗ đứng lên, phủi qua bụi trên váy, ào như một làn gió chạy đến trước mặt Danh Hàm. Tay cầm trúc giản đặt ở trong đường nhìn của hắn, tủm tỉm nói: “Vậy chuộc tội đi, kể ta nghe kết thúc.”


“Được được được.” Danh Hàm cũng không dám từ chối, bởi Khâu Bối Vận cố ý vén tay áo đủ để hắn thấy được chiếc vòng ngọc trên tay mình. Hắn vội hướng Long Ngự Quân hành lễ: “Vậy hạ quan trước cáo lui.”


Long Ngự Quân phất qua tay áo tiếp tục nghiên cứu vụ án trong trúc giản.



—–Phân Cách Tuyến Luna Wong – Bookwaves.com.vn—–


Cuối cùng Khâu Bối Vận đi theo Danh Hàm và biết được kết thúc. Nàng ngồi ở hoa viên trong Đại Lý tự khóc đến thảm thương. Bởi kẻ si tình đó đến cuối cùng chỉ bị nữ nhân mình yêu chỉ trích, người thân quay mặt đi, ngay cả thi thể cũng không người nhận, Đại Lý tự mang đi thiêu hủy.


Vừa lúc Biên Lục đi ngang thấy được mỹ nhân rơi lệ, lập tức quên mất chuyện mất mặt giữa đường hôm nay, chạy đến hỏi thăm: “Khâu tiểu thư đây là thế nào?”


Khâu Bối Vận đưa trúc giản cho hắn xem. Sau khi nghe nàng nói lại hắn mới thả mềm giọng nói: “Thi thể của hắn là do chính tay tiểu sinh thiêu hủy, nói ra đây cũng là một kẻ vì tình mà bước vào ma đạo.”


Khâu Bối Vận nâng mắt lên nhìn hắn, chỉ thấy mắt hắn nhìn nàng, nhưng lại như không nhìn, rất mông lung. Có lẽ hắn cũng vì nàng mà thương tiếc kẻ si tình kia a!


“Ngươi chuẩn bị hạ nha sao?”


“Ân.” Biên Lục thu hồi thần sắc lẫn tâm trạng khẽ gật đầu. “Nếu Khâu tiểu thư không có gì, tiểu sinh cáo lui.”


“Đi đi đi đi.” Khâu Bối Vận cầm lại trúc giản bước về chỗ Long Ngự Quân, cất xong, nha dịch từ bên ngoài chạy đến hành qua lễ rồi báo: “Vương gia, Khâu đô thống đến.”



Ai nha, xem ra nàng đoán đúng rồi. Còn đi đón đại ác ma tẩu tẩu hạ nha nữa, nếu ở hiện đại nhất định rất được mọi người hâm mộ a.


Long Ngự Quân nghe được âm thanh tặc lưỡi của Khâu Bối Vận, đầy đầu không hiểu, nhưng vẫn nói: “Còn không mau ra ngoài.” Hắn biết Khâu Hựu Kình là đến tìm người, hôm nay quên cho người đi thông báo nàng ở chỗ hắn.


“Gấp gáp như vậy làm cái gì a, ca cũng không bay mất.” Tuy Khâu Bối Vận lẩm bẩm nhưng vẫn bước theo sau Long Ngự Quân. Nhìn hắn hôm nay ở một nơi xa lại nhờ có hỏa kỳ lân vẫn hoạt động hệt như người bình thường, nàng vô cùng khâm phục a.

Bất quá, Vô Diện đâu?


Long Ngự Quân nghe được không biết nên cười hay nên khóc nữa. Muội muội người ta đi lạc, hắn ‘nhặt’ được quên báo đây không gấp thì cái gì mới cần gấp?


Cả hai bước ra ngoài, chỉ thấy Khâu Hựu Kình một thân giáp trụ, chẳng qua bộ giáp này lại không oai phong như bộ lần trước hắn hồi kinh, cũng không nặng bằng bộ đó, nhưng vẫn xem như là oai phong. Mặt không có chút biểu tình nào, nhìn chằm chằm tiểu muội muội đang thong dong mà bước sau lưng Long Ngự Quân.


Không ai nói một lời, cùng nhau hồi phủ. Nhưng vừa cách xa Đại Lý tự một đoạn, Khâu Hựu Kình âm giọng hỏi nhỏ: “Bồi Bối hôm nay vì sao không hồi phủ, có biết hôm nay trong phủ xảy ra chuyện gì hay không?”



Hôm nay hắn xong việc trở về, ai biết thấy phủ một mảnh hỗn chiến. Tống Địch ôm đầu leo lên xe ngựa chạy hồi phủ, kể cả đụng vào hắn cũng không hề phát giác. Nhũ nương chạy ra ngoài hướng hắn khóc lóc, kể hắn nghe chuyện của ngày hôm nay. “Thiếu gia, người về rồi thật tốt a, mấy vị tiểu thư ở nơi này đại chiến, lão nô cũng không biết nên làm thế nào cho tốt nữa. Tiểu thư? Tiểu thư không ở cùng người sao?”.


Hắn gấp đến độ không cần biết bên trong xảy ra chuyện gì lập tức đi tìm muội muội. Hắn chỉ còn một mình nàng, nếu nàng cũng mất tích, làm sao ăn nói với phụ mẫu, sau này hắn biết làm thế nào. Nàng chính là bảo bối tâm can của hắn, người thân duy nhất của hắn rồi.


Ai biết tìm một hồi binh sĩ báo có người thấy nàng theo Long Ngự Quân đến Đại Lý tự vì vậy nhanh chóng cưỡi ngân lang đến đây. Quả nhiên nàng ở, lại còn bày ra bộ dáng thiên chân vô hại thứ gì cũng không biết nữa chứ.


Khâu Bối Vận cưỡi ngân lang nhe răng quay đầu nhìn huynh trưởng ngồi ở sau lưng nàng cười: “Thế ca trở về đó đã thấy được những gì?”


“Loạn.” Bức ra một chữ xong, trong đầu Khâu Hựu Kình chỉ nghĩ về vấn đề giáo dục muội muội mà thôi.


Mắt của Khâu Bối Vận sáng lấp lánh, hai tay vỗ vào nhau tạo bên âm hưởng phấn khích: “Tốt, chúng ta trở về lấy danh sách đi thu tiền.”


Long Ngự Quân ngồi ở trên hỏa kỳ lân bên cạnh có chút ngoài ý muốn, hỏi: “Ý tứ gì?” Phủ loạn, thu tiền cái gì, tiền gì mà thu?


Khâu Bối Vận kể ra chuyện hôm nay, nàng là cố ý để nhũ nương trở về, dùng cách thượng trà để khiêu khích đám thiên kim kia. Người dùng trà ngon nhưng tách hạ phẩm thì đương nhiên đố kỵ người còn lại. Mà người dùng tách thượng phẩm trà hạ phẩm thì lại bảo vệ mặt mũi mà tự nâng giá của mình. Chuyện này sẽ để các nàng cho rằng Khâu phủ từ chối khéo bản thân mà xem trọng đối phương hơn. Sau đó gọi thêm Tống Địch ngu ngốc kia đến làm loạn, khiến bọn họ động thủ động cước.


Nàng bảo nhũ nương đuổi hạ nhân đi là tránh bọn họ ngăn, lại còn nói với nàng ta đây là huynh trưởng dặn dò, vì vậy nhũ nương cũng không gọi huynh trưởng về giải quyết. Nàng cũng nói bản thân đi tìm huynh trưởng nên nàng ta không cho người tìm nàng. Đây là nàng nghĩ chu toàn rồi.



Sau đó nàng nói: “Ca không thích đám nữ nhân đó, vì vậy để bọn họ hỗn chiến nhân cơ hội này thu thêm chút bạc, có phải rất tốt không?” Nhân tiện lập chút công lao chuộc tội lỗi hôm qua với đại ác ma tẩu tẩu. Tuy hắn bảo không để bụng chuyện nàng làm nhưng vẫn giận ca. Nếu ca giận thì nàng cũng không vui. Nên có cơ hội nàng lập tức làm ngay.


Khâu Hựu Kình có chút mạc danh kỳ diệu, trách không được Long Ngự Quân bảo hắn đưa quyền chưởng quản cho nàng. Nàng thật biết cách kiếm bạc a, sợ là không người biết đây là chiêu trò của nàng đi.


“Vậy khi đi thu tiền nên nói thế nào?”


“Hồi phủ, chúng ta lấy danh sách các thiên kim từng đến phủ, sau đó kiểm kê lại đồ vật bị hư hại, nếu quá ít thì phá thêm một chút nữa. Tiếp đến, đến phủ những người đó, lấy lý do thăm bệnh nói rằng ‘hôm nay lệnh thiên kim ghé phủ, bổn tọa không ở, gia muội lẻn đi gặp vương hậu nương nương đi lạc mất, xảy ra chuyện không hay, đến quý phủ cũng loạn một mảnh’. Sau đó kể bọn họ nghe chúng ta thiếu mất thứ gì, bọn họ vì mặt mũi nhất định tự động đền tiền mà cũng không dám truy cứu.”


Sau một buổi thuyết trình dài lê thê của Khâu Bối Vận, Long Ngự Quân mới nhếch môi cười: “Bối Bối quả nhiên không đơn giản nha!”


“Đó là đương nhiên.” Khâu Bối Vận hất mặt lên trời, ngón cái quệt mũi một cái, nhìn rất đắc ý.


Khâu Hựu Kình từ hông xuất ra một một chùm chìa khóa to, nhét vào trong tay Khâu Bối Vận, “Nếu Bối Bối giỏi như vậy liền cũng nên ra chút sức cho phủ rồi.”


—–Phân Cách Tuyến Luna Wong – Bookwaves.com.vn—–


Luna: Hôm nay phải thêm chữ .vn vào trong trang web rồi T_T không biết ai đó cứ mua cái tên miền bookwaves.com rồi không chịu sử dụng làm mình đợi mãi. Giờ phải buộc lòng đổi thành bookwaves.com.vn mới vừa lòng họ.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận