Liên Thành không lập tức thực hiện lệnh của Ba Đế mà hốt hoảng hét lên: "Sư phụ, nó vừa mời hoàn thành, cơ thể của sư phụ không khống chế được nó đâu!"
"Đừng lắm lời!" Ba Đế vẫn phối hợp cùng với Hồng Nguyệt Tử Sĩ bủa vây lấy Bào Uy Nhĩ đồng thời hét: "Giờ chỉ còn một con đường này thôi!"
Đôi mắt cô độc của Bào Uy Nhĩ bỗng có chút thần thái, Bào Uy Nhĩ rời khỏi trận chiến, "Ba Đế, bản vương cho ngươi một cơ hội, nhưng ngươi cũng đừng để ta thất vọng!"
Vô sỉ! Nhân loại đệ nhất cao thủ sử dụng tuyệt chiêu, lại muốn cho đối thủ cơ hội. Dù là Ba Đế thưởng ngày ở sâu trong thâm phủ cũng phải giận dữ, nhưng dù gì hắn cũng đã sống mấy trăm năm rồi, phân biệt được cái được và cái mất, vì thế Ba Đế lựa chọn cắn răng nói: "Đa tạ ý tốt của miện hạ, lão sẽ không khiến miện hạ thất vọng!"
Nếu Bào Uy Nhĩ đã thể hiện tư thái, Ba Đế cũng thu Hồng Nguyệt Tử Sĩ về, rồi cướp từ tay Liên Thành một chiếc nhẫn không gian.
"Ông chủ, Ba Đế muốn làm gì vậy?" A Mạt Kỳ nhìn Ba Đế lấy từ trong chiếc nhẫn ra rất nhiều hòn đá, rồi xếp dưới đất với một quy luật kỳ quái.
"Hắn muốn ghép Thần Thạch lại thành Thần Cách!" Sở Thiên nheo mắt: "Mười mấy viên đá này có lẽ chính là một Thần Cách hoàn chỉnh!
Bào Uy Nhĩ xác nhận cách nghĩ của Sở Thiên, chỉ thấy Bào Uy Nhĩ cau mày, "Ba Đế, bản vương đã đánh giá thấp ngươi! Không ngờ ngươi dùng mấy trăm năm để tạo ra Thần Cách của Thần Sức Mạnh!"
Mỹ nhân ngư nhận ra Thần Cách, điều này khiến tim Ba Đế đập liên hồi chỉ sợ Bào Uy Nhĩ làm gián đoạn quá trình dung hợp Thần Cách, bèn cố trấn tĩnh nói: "Hải Thần miện hạ sợ rồi sao? Nếu sợ thì giờ có thể ngăn cản ta!"
Bào Uy Nhĩ không nói gì, ngửa mặt lên nhìn trời, thần thái cô độc mà cao ngạo không cần nói thêm gì nữa.
"Lão hồ đồ rồi, Thần Sức Mạnh năm đó chính là chết trong tay miện hạ!" Ba Đế tăng tốc dung hợp Thần Thạch, miệng còn nói nhẹ nhàng: "Có lẽ miện hạ sẽ không để tâm việc đánh bại Thần Sức Mạnh một lần nữa!"
"Hắc hắc, thú vị đây!" Sở Thiên nheo mắt cười, "A Mạt Kỳ, ngươi nói xem sự tự tin của mỹ nhân ngư từ đâu mà có? Không gian này căn bản là không có Thủy nguyên tố, cô ta dựa vào đâu mà không sợ Thần Sức Mạnh?"
A Mạt Kỳ trầm mặc một lúc mới nói: "Nếu ta là Bào Uy Nhĩ, ta không nghĩ ra được cách nào phá giải Thần Cách Sức Mạnh của Ba Đế!"
"Lẽ nào Thần Lực của Thần Sức Mạnh không hề mạnh?" Anh Cách Lạp Mỗ đoán, "Năm đó Bào Uy Nhĩ và Thần Sức Mạnh đã từng giao chiến, có lẽ cô ta hiểu rõ sự mạnh yếu của Thần Sức Mạnh!"
"Không phải vậy!" Sở Thiên lắc đầu, "Ba Đế vốn là đệ tam trùng đỉnh phong, lại có thêm Thần Cách Sức Mạnh. Không biết chừng có thể đột phá đệ tứ trùng. Bào Uy Nhĩ không thể nào không sợ!"
"Ông chủ, có lẽ bà chị này não có vấn đề!" Tiểu Hùng Miêu nêu ý kiến.
"Vậy chúng ta cứ cho là Bào Uy Nhĩ não có vấn đề đi!" Sở Thiên nói.
Dù sao thì rất cũng rất nhanh là có kết quả rồi, Sở Thiên cũng không suy đoán nhiều nữa.
Lúc này, Ba Đế đã xếp xong Thần Thạch, nhưng hắn vẫn không dám tùy tiện dung hợp Thần Cách, hắn nói: "Miện hạ, ta sắp dung hợp Thần Cách đây!"
"Bản vương xin chờ!" Bào Uy Nhĩ lạnh lùng nói: "Năm đó Thần Sức Mạnh là Thượng Vị Thần với Thần Lực đệ tứ trùng. Ba Đế, nếu ngươi không đạt đến Thần Lực đệ tứ trùng, bản vương sẽ rất thất vọng!"
"Khốn kiếp! Cái Thần Cách đó là đệ tứ trùng!" Sở Thiên nheo mắt chỉ còn một đường kẻ nhưng không sao che giấu nổi ánh mắt thèm thuồng.
Ba Đế cũng không hiểu tại sao Bào Uy Nhĩ lại không hề sợ hãi như vậy. Nhưng hắn vẫn vứt bỏ Hồng Nguyệt Kiếm, dùng Thần Lực nhấc mười mấy viên đá lên.
"Thần Sức Mạnh thứ tội, lão phải mượn sức mạnh của người rồi! Haaaa!!"
Ba Đế hét lên, xé tan chiếc áo bào, để lộ ra cơ bắp gần như hoàn hào.
Tiểu Hùng Miêu mắt sáng lên, cắn móng tay, "Thoát y kìa! Chẹp chẹp, cái cơ thể này, nếu mà chụp lại thành sách ảnh… phát tài, phát tài đấy!"
Sở Thiên ấn Tiểu Hùng Miêu xuống dưới, tư tưởng của tên nhóc này thiếu giáo dục quá mức rồi…
Lúc này, từng mảnh vỡ của Thần Cách Thần Sức Mạnh bay lên gắn vào người Ba Đế rồi biến mất dưới lớp da của hắn.
Nháy mắt, trời đất đổi sắc, cả cái Hồng Nguyệt không gian bắt đầu rung chuyển.
Trong tiếng gió thổi vù vù, hoàng sa bao phủ dày đặc cả không gian, tiếp đó thì tất cả đá sỏi dưới sức ép đều bị vỡ vụn, khiến cho cả không gian biến thành màu vàng đất.
"Phất Lạp Địch Nặc!" Bào Uy Nhĩ phát hiện ra mấy người Sở Thiên đầu tiên.
Cát vàng đều đã biến thành đất bụi, bọn Sở Thiên dù có ẩn Thần Lực, nhưng thân thể mất đi tấm lá chắn, giờ đã lồ lộ trước mắt mọi người.
Đã bị phát hiện rồi thì Sở Thiên cũng không nấp nữa, nhảy ra đầu tiên, nói với vẻ Thần Côn: "Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh linh thiêng! Nữ thần nói, biển học vô biên. Vì thế Ba Đế thành chủ, Bào Uy Nhĩ miện hạ không phiền khi ta xem để học tập chứ?!"
Ba Đế đang dung hợp với Thần Cách, không có thời gian để ý đến Sở Thiên, Bào Uy Nhĩ thì cười: "Biển học vô biên? Ái Lệ Ti từng nói câu này sao? Nó giống như lời của Tử Thần Cáp Địch Tư hơn đấy!"
Sở Thiên bỗng cảm thấy chua xót, danh ngôn của quê hương vô cùng kinh điển, nhưng hình như Bào Uy Nhĩ có ý là: nữ thần Ái Lệ Ti không nói được câu có đạo lý như vậy, mà ngược lại tên phản đồ của Thần Hoàng là Cáp Địch Tư hình như lại có chút tiềm chất anh minh thần khai hơn.
Bào Uy Nhĩ nói tiếp: "Phất Lạp Địch Nặc điện hạ, từ sau lần gặp mặt ở Thánh Sơn, bản vương muốn mời…"
"Thời tiết hôm nay đẹp thật ha ha!" Sở Thiên vừa nghe tới chữ mời vội vàng xen ngang đổi chủ đề, giả vờ thưởng thức cảnh sắc đất bụi đầy trời, "Vừa rồi nghe Ba Đế thành chủ nhắc đến quá khứ của miện hạ, ai dà, thật khiến cho ta khâm phục vạn phần! Nhớ năm đó…" Bạn đang xem tại - truyenfull.vn
Sở Thiên không cho Bào Uy Nhĩ cơ hội nói ra lời mời, mồm không ngừng nói, mắt không ngừng liếc Ba Đế, thầm nghĩ: lão đồng chí à, dung hợp Thần Cáchh mà cần nhiều thời gian như vậy, đồng chí thật chẳng có tiền đồ gì cả!
Mỹ nhân ngư cười, nhìn Sở Thiên biểu diễn, cũng không lo lắng việc Ba Đế sẽ mạnh đến mức nào, rồi hỏi: "Ngươi là cháu của Lạp Hy Đức?"
"Ta và Lạp Hy Đức có chung một dòng máu!" Sở Thiên cố ý thay đổi mặt chữ, nửa thật nửa đùa nói: "Nếu miện hạ đã hỏi thì ta cũng nói thật. Thật ra ta là Nhân Thần Long hỗn huyết! Long, tất nhiên là huyết mạch Long Thần, còn về Thần… miện hạ xem ta có phải nhìn hơi quen không?"
Rõ ràng là Sở Thiên đang kéo chủ đề đến Tư Đặc Ân.
"Điện hạ, ta khuyên ngài hãy xác định rõ quan hệ với Tư Đặc Ân miện hạ!" Ba Đế bỗng lên tiếng.
Ba Đế lúc này, cơ thể đã to hơn gấp đôi, toàn thân phát ra tam trùng Thần Lực đỉnh phong, thậm chí còn có một số tia màu đỏ nhạt, xem ra có thể đột phá đệ tứ trùng bất cứ lúc nào.
Tình thế không rõ ràng, Sở Thiên cũng không muốn đắc tội với ai, cười hà hà: "Ba Đế sư phụ, sư phụ cũng biết Tư Đặc Ân? Ha ha ha, vậy thì không phải người ngoài rồi!"
"Hừ!" Ba Đế lạnh lùng nhìn Sở Thiên, nhếch mép cười: "Xem ra ngươi muốn tìm đến cái chết rồi!"
"Cái mồm chết tiệt của ngươi nói nên cẩn thận!" A Mạt Kỳ giận dữ nhìn Ba Đế nói.
"Ba Đế, đừng nhiều lời nữa!" Bào Uy Nhĩ từ từ giơ kích ba chạc lên, "Tới đi, để ta xem sức mạnh của Thần Sức Mạnh được ngươi kế thừa được bao nhiêu!"
Sở Thiên thấy rất mơ hồ, nhưng lúc này Bào Uy Nhĩ và Ba Đế đã lại lao vào nhau quyết chiến, hắn đành kéo các ma sủng trốn vào Hồng Nguyệt Thành ở bên dưới, trên này thật sự quá nguy hiểm!
Một lúc sau Liên Thành thương tích đầy mình cũng xuống dưới.
Sở Thiên cười: "Liên Thành sư huynh, sao bây giờ mới xuống? Cuộc chiến bên trên kia không phải cái chúng ta có thể xem đâu! Chẹp chẹp, nhìn những vết thương của sư huynh kìa!"
Mồm mép Liên Thành cũng không phải chậm chạp gì, chế giễu: "Vẫn hơn một số người tự tìm cái chết!"
A Mạt Kỳ tức giận, nắm cổ áo Liên Thành "Tiểu tử, ta cảnh cáo ngươi, nếu mồm ngươi mà còn không biết điều…"
"Ta nói sai gì sao?" Liên Thành cười đắc ý: "Phất Lạp Địch Nặc, Bào Uy Nhĩ vốn chỉ muốn mời ngươi làm khách, nhưng bây giờ… ngươi tự bảo trọng nhé!"
Sở Thiên nheo mắt, ra hiệu cho A Mạt Kỳ thả Liên Thành ra, "Ngươi có ý gì?"
Liên Thành nhướn mày, cười lớn: "Ngươi không phải Thần Hoàng Tư Đặc Ân sao? Sao lại quên rồi? Năm đó phụ hoàng Tư Ân và thúc thúc Cách Lý Phân của Bào Uy Nhĩ chết trong tay ngươi mà!"
Sở Thiên chết sững!
Lão tử là kẻ thù giết cha của Bào Uy Nhĩ? Khốn kiếp, Thần Hoàng quả nhiên không thể tùy tiện mạo danh…
Ngẩn ra hồi lâu, Sở Thiên mặc kệ nguy hiểm lao vào Hồng Nguyệt không gian, vừa chạy vừa hét lớn: "Bào Uy Nhĩ miện hạ, đừng hiểu lầm! Ta không phải Thần Hoàng Tư Đặc Ân!"
Sở Thiên hiểu nếu sự hiểu lầm này không được giải thích rõ ràng ngay thì nửa quãng đời còn lại của cả nhà hắn sẽ không dễ chịu chút nào. Một Bào Uy Nhĩ mời khách thì hắn có thể dùng nhiều kế sách đối phó, chứ hàng nghìn vạn đại quân Biển Cấm muốn báo thù thì Bố Lôi Trạch không chịu đựng nổi đâu!
Keng!
Kích ba chạc và Hồng Nguyệt Kiếm va vào nhau rồi lại tách ra.
"Bản vương biết ngươi không phải!" Bào Uy Nhĩ chỉ kích về Ba Đế nhưng lại nhàn nhạt nói với Sở Thiên.
Phù~ Sở Thiên thở phào, mục đích hôm nay là để Bào Uy Nhĩ và Ba Đế chiến đấu với nhau không có thời gian quan tâm đến đảo Bố Lôi Trạch. Nhưng tuyệt đối không phải để tạo ra cái gì mà kẻ thủ giết cha!
Nhẹ nhõm rồi, Sở Thiên lại lập tức rơi vào kinh hãi, thì ra Ba Đế trong trận chiến đã tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhạt --- Thần Lực đệ tứ trùng!
Nhưng Bào Uy Nhĩ vẫn hơi nhắm mắt, lắc đầu, "Ba Đế ngươi vẫn khiến ta thất vọng rồi!"
Ba Đế thở khò khè, không mở miệng được nữa.
"Ài, Thần Lực biến thành màu đó không có nghĩa là ngươi có tứ trùng Thần Lực!" mỹ nhân ngư chậm rãi nói, "Ngươi căn bản không dung hợp hoàn toàn Thần Cách của Thần Sức Mạnh! Không xứng là đối thủ của ta!"
Ba Đế thầm kêu trời, Bào Uy Nhĩ nói không sai, hắn không dung hợp Thần Cách mà là dùng cách nuôi dưỡng Thần Thạch, biến mình thành chiếc lò luyện sống để nâng cao sức mạnh.
Trở thành Thượng Vị Thần không đơn giản vậy đâu! Ít nhất thì Ba Đế hiện giờ vẫn chưa được!
Bào Uy Nhĩ gần như nói với Ba Đế, lại cũng giống như nói với chính mình: "Nếu ngươi chỉ có một chút Thần Lực như thế này thì trận chiến kôm nay kết thúc!"
"Được!" Ba Đế cười lớn, "Hôm nay ta sẽ làm hài lòng miện hạ!"
Nói rồi Ba Đế điên cuồng truyền Thần Lực cho Thần Thạch, muốn quyết một trận tử chiến!