Mấy ngày sau trận chiến tại Tô Định Thành, tin tức nhanh chóng được lan rộng khắp Thuận Khiêm Quốc lẫn U Minh Quốc.
Người có chức quyền, hay dân chúng hai vương quốc này đều cho rằng Tô Định Thành được một thế lực nào đó giúp đỡ.
Mà thế lực đó lại chống đối với U Minh Quốc.
U Minh Quốc trước nay luôn thuận hoà với các nước khác lẫn tông môn, dạo gần đây mới xảy ra xung đột với Thuận Khiêm Quốc.
Vậy người giúp đỡ là người nào, hay là Thuận Khiêm Quốc tung tin giả, lén điều cao thủ hỗ trợ cho tên phế vận Hoàng Hải Đăng?
Nhiều tin đồn về trận chiến đó, nhưng phổ biến nhất chính là thừa tướng Hoàng Gia Huy cao minh.
Ông ta một mặt lừa cả thiên hạ rằng muốn trục xuất con trai phế vật, lấy cái chết của con trai đem lại một chút vinh danh cho gia tộc.
Mặt còn lại thì âm thầm phái cử đi cao thủ.
Trong điện sảnh hội nghị của Thuận Khiêm Quốc, quốc vương hết lời khen ngợi thừa tướng.
“ Thừa tướng đúng thật là đại thần của Thuận Khiêm Quốc ta.”
Thừa tướng tuy không biết rằng ai đã giúp đỡ thế nhưng vẫn muốn nhận lấy công lao này.
“ Tất cả đều nhờ hoàng ân của Quốc Vương.”
“ Tốt, tốt lắm. Bổn cung sẽ ban thưởng cho khanh cùng con trai của khanh.”
“ Đa tạ quốc vương.” Thừa tướng quỳ xuống cung kính.
Phần thưởng của Quốc vương ban cho chính là tài sản. Sau đó lại giao Tô Định thành cho thừa tướng cai quản.
Trong cái khoảnh khắc cả nước đều tôn dùng thừa tướng đa mưu thì chỉ riêng mỗi ông ta lại tò mò muốn biết sự thật nhất.
Hoàng Gia Huy sai tâm phúc của mình là Uông Bá mang nhiều vàng bạc, vải lụa, lương thực đến Tô Định thành. Ngoài ra Uông Bá còn mang một mật chỉ riêng của thừa tướng.
….
Còn ở triều sảnh U Minh Quốc, Quốc Vương tức giận mắng chửi các bá quan. Nhất là nhánh tình báo tin tức. Đã có vài người bị đem ra chém đầu.
Tuy lần này chỉ mất 1000 quân, nói lớn không phải là lớn, nhỏ cũng không phải quá nhỏ. Nhưng quan trọng vẫn là danh dự.
U Minh Quốc vì khinh địch mà cử một đội quân nhỏ, kết quả thảm bại trở về.
Nguyễn Thế Hưng cha của Nguyễn Thế Nhạc chính là thảm nhất.
Con trai thì không rõ tung tích, chức thành chủ cũng bị cắt mất.
Vốn tưởng lần này lập công chiếm lấy Tô Định thành, không ngờ rằng lại thất bại nặng nề.
Chưa hết Lâm Gia tại thành Tây Du, con gái Lâm Tuyết Lạc mất tích. Gia tộc mất đi một con bài hôn phối.
Nhưng người như Lâm Tuyết Lạc. Chết thì cũng đỡ, nếu còn sống ắt sẽ bị người khác chiếm dụng thân thể. Chưa kể nàng lại không thể tu luyện.
Vậy nên Lâm Gia im hơi lặng tiếng nhằm quên đi thành viên trong gia tộc này.
Riêng chỉ có một người nhớ đến Lâm Tuyết Lạc, đó chính là chị của cô, Lâm Tuyết Như.
Lâm Tuyết Như bí mật đi đến Tô Định Thành điều tra, quyết tìm ra cô em gái.
….
Tô Định Thành Trời xanh mây trắng, 2000 binh sĩ mấy ngày trước còn là những nông dân chân lấm tay bùn, khuôn mặt hốc hác, giờ đây đã điểm đầy khí chất.
Nhất là những người ăn được quả dị năng, càng trở nên nổi bật hơn những người không ăn. Không những về ngoại hình, khí chất mà về sức mạnh lại hơn người khác một mảng lớn.
Hoàng Hải Đăng cũng đã hứa hẹn sẽ cho họ phục dụng dị quả, thể hiện qua việc hàng ngày đều có người được ăn. Khiến cho những người chưa được ăn càng thêm cố gắng hơn bao giờ hết.
Trước kia nằm mơ họ cũng không nghĩ mình có thể tu luyện, có thể mạnh hơn, chỉ biết sống cho qua ngày.
Không ngờ hôm nay họ đã có thể trở thành một người có sức mạnh.
Từ nhỏ, họ trải qua bao tủi nhục, thăng trầm, khinh miệt vì không có linh hải. Cảm giác đó chính là con ma mặc cảm trong bóng đêm luôn kéo họ xuống đến tận bây giờ.
Nhưng từ khi Hoàng Hải Đăng xuất hiện, đã cho họ sức mạnh, kéo con ma mặc cảm ẩn nấp bấy lâu ra ánh sáng mà huỷ diệt.
Hiện tại 2000 tin đồ được Hoàng Hải Đăng phân chia ra làm 2 loại binh chủng.
1000 tín đồ mạnh mẽ nhất được ăn Hoả Quả, cũng chính là lực lượng chiến đấu của Tô Định Thành.
Họ ngày đêm sử dụng năng lực, luyện tập thể lực để sử dụng dị năng Hoả hệ một cách hiệu quả nhất.
Giống như Hoàng Hải Đăng, chỉ cần dị năng thứ nhất thăng lên cấp 2 là có thể ăn thêm một loại dị năng quả nữa.
200 tín đồ sử dụng dị năng Mộc hệ cũng hàng ngày luyện tập thể lực. Ngoài ra dùng năng lực của mình để củng cố lại cơ sở hạ tầng.
Rõ rệt nhất chính là những chiếc cọc nhọn chắc chắn được rào xung quanh cổng thành.
Nếu dùng vũ khí hiện tại của các binh sĩ, muốn chặt những cây gỗ này cũng phải mất sức lực rất lớn. Chứng tỏ loại gỗ mà các tín đồ tạo ra vô cùng cứng cáp.
200 tín đồ Thuỷ hệ liên tục sử dụng năng lực tạo ra nguồn nước sạch sinh hoạt.
Ngoài ra họ còn kết hợp với 200 tín đồ Thổ Hệ tạo ra một con kênh rộng 50 mét, sâu 3 mét xung quanh thành trì.
Dùng Thuỷ hệ tưới nước lên bề mặt đất làm cho mềm, sau đó dùng Thổ Hệ điều động lượng đất. Hiệu quả kết hợp hiện ra rõ rệt.
Thế nhưng một chỉ đào được khoảng 1 mét khối đất thì đã kiệt sức. Cần phải nghỉ ngơi vài giờ đồng hồ mới có thể làm tiếp.
200 tín đồ Kim hệ vì mỗi người ra sức cũng chỉ có thể tạo ra một thanh kim loại dài 1 mét, lại vặn vẹo, cho nên được xem là vô dụng nhất so với các tín đồ khác.
Chỉ còn 200 tín đồ chưa có năng lực, nhưng không xa chỉ cần hai ngày nữa là ai cũng có phần.
Hoàng Hải Đăng dự định sẽ mua thêm 200 Kim Quả cho các tín đồ còn lại. Vì bấy giờ hắn đang rất cần kim loại.
2000 tín đồ, cấu hình chung như sau.
1000 Hoả hệ.
200 Thổ hệ.
200 Mộc hệ.
400 Kim hệ.
200 Thuỷ hệ.
Ban ngày lao động, ban đêm lại say sưa với Rượu của Lã Thị Kính, 1 trong hai thị nữ của Hoàng Hải Đăng.
Rượu uống vào không những không hại sức khoẻ mà còn làm cho sảng khoái tinh thần, ngủ dậy minh mẫn đầu óc.
Người thị nữ còn lại là Lã Thị Màu, được sử dụng Bấm Huyệt Quả.
Từ khi ăn vào nàng nắm rõ mồn một các huyệt vị trên cơ thể con người.
Mỗi lần mệt mỏi tìm đến Thị Màu, chắc chắn nàng sẽ giúp xoa dịu đi.
Thế là hai thị nữ với khuôn mặt thổ điền trong mắt người khác, có thêm một tia hảo cảm.
Còn Lâm Tuyết Lạc, nàng cũng đã được bãi bỏ lệnh giam lỏng, thế nhưng phạm vi cũng chỉ trong thành Tô Định.
Mấy ngày qua nàng có cái nhìn rất khác về những người này.
Họ đều là những người không có Linh Hải giống như nàng, vậy mà đùng một cái lại có thể thao túng nguyên tố.
Lâm Tuyết Lạc cũng mong muốn được như vậy. Nhưng phải mở lời thế nào với Hoàng Hải Đăng đây?
Kẻ đã cướp đi lần đầu của nàng? Giờ bắt nàng phải tự tìm tới hắn hay sao.
Bất quá nàng vẫn cứ một mực im lặng quan sát.
….
Hoàng Hải Đăng biết cái kim trong bọc lâu ngày sẽ lòi ra, cho nên hắn không ngừng luyện tập.
Nhờ vào phúc lợi làm Giáo Hoàng của mình mà tốc độ tu luyện cực kì nhanh chóng.
Lã Thị Kính đứng trước căn phòng gỗ cung kính nói.
“ Giáo Hoàng Đại Nhân.”
Hoàng Hải Đăng đang khống chế một lúc 5 quả cầu lửa lơ lửng xung quanh cơ thể, nghe thấy thị nữ gọi liền xua tan đi các hoả cầu, đáp lại.
“ Có chuyện gì vậy.”
“ Bẩm, đã đến giờ ăn trưa ạ.”
“ Được, ngươi vào đi.”
Lã Thị Kính bước vào, thấy Giáo Hoàng đang quay mặt vào tường, nàng thầm hâm mộ.
“ Thiếu gia lúc chăm chỉ luyện tập trông rất soái.”
Nàng cũng không dám gọi, chỉ nhẹ nhàng đặt mâm cơm xuống, sau đó rời đi.
Còn Hoàng Hải Đăng, hắn đã tu luyện xong từ lâu rồi, thật ra là hắn còn ám ảnh khuôn mặt của nàng ta, cho nên không dám quay lại nhìn a.