Mà minh tinh ngọc nữ Lam Lạc mới nổi đương nhiên cũng trở thành tiêu điểm của sự chú ý, cộng thêm bạn trai bên cạnh là một trong bốn thiếu gia nổi danh nhất của thành phố B, La Anh Kình, hai người vừa đi vào lập tức giống như ngôi sao sáng, hấp dẫn không ít ánh nhìn.
Lam Lạc như một bông hoa Hồ Điệp kiêu ngạo, cách ăn mặc cực kỳ cao quý, thanh lịch, ngây thơ, vui vẻ hưởng thụ cảm giác được mọi người chú ý.
Chỉ tiếc, cảm giác vui vẻ của cô ta chỉ duy trì trong nháy mắt, thì ngay lập tức bị Dương Tử Mi đi vào phá vỡ.
Dương Tử Mi đi vào trong, tuy không rực rỡ chói lóa, nhưng lại đem đến cho người ta cảm giác cô tựa như một đám mây trắng ở cuối chân trời, thu hút ánh mắt, con tim, làm người ta bất giác chăm chú nhìn cô, cứ như nhìn thấy Bạch Ngọc, cảm giác mát lạnh thấm tận đáy lòng.
Dương Tử Mi mặc dù chỉ mới là một cô bé chưa tiếp xúc với quá nhiều người, nhưng do tu luyện khí thuật, nên thân thể tự nhiên luyện ra được một loại khí chất thờ ơ lạnh nhạt, không sợ hãi bất kỳ thứ gì.
Đối diện với vô vàn ánh mắt có tâm tư khác nhau, cô chỉ dùng con mắt nghề nghiệp thản nhiên nhìn lướt qua, sau đó quay mặt thấp giọng đùa giỡn với Lâm Thanh Mai.
Ánh mắt cô rất lãnh đạm, nhưng người nào bị ánh mắt đó quét qua, đều có cảm giác khác thường, cứ như chạm phải ánh mắt dò xét của một vị nữ vương vậy, ẩn chứa một loại áp lực vô hình.
Những người đang có mặt ở hội trường, ai cũng có địa vị cao, là người nhận được sự tôn sùng, rất ít khi vì một ánh mắt của người khác mà cảm thấy áp lực.
Nhưng ánh mắt của cô gái này lại mang đến áp lực cho bọn họ.
Ánh mắt cô cực kỳ có tính xuyên thấu, giống như có thể lập tức nhìn thấu linh hồn của họ.
Nhưng khi ánh mắt đó rời đi, nhìn kỹ lại thì nó không khác gì ánh mắt của một cô bé, trong suốt rõ ràng, lại tựa như chứa đựng tia sáng rực rỡ của các vì sao, khiến nó đong đầy ánh sáng và linh khí.
Nhìn kỹ khuôn mặt cô, cũng không phải cực kỳ xinh đẹp, nhưng các đường nét vô cùng dịu dàng tinh tế, nhất là lông mày có một chấm chu sa hồng, khiến cô có vài phần mông lung, tựa như Tinh Linh ẩn hiện trong làn sương mờ.
Vì thế, có người quen biết với Tống Huyền nhịn không được đi tới chào hỏi, cố ý hỏi thăm thân phận của Dương Tử Mi.
- Là học trò của tôi.
Tống Huyền đối với ai cũng trả lời như vậy.
- Quả nhiên là danh sư xuất cao đồ, tuổi còn nhỏ đã có khí độ như vậy, có điều cô bé là con cái nhà ai thế?
Có người tiếp tục tìm hiểu.
- Chỉ là con cái nhà bình thường mà thôi.
Tống Huyền thản nhiên trả lời, đồng loạt giới thiệu bọn họ cho Dương Tử Mi làm quen.
Dương Tử Mi cũng vui vẻ chào hỏi từng người, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, thần thái lạnh nhạt tự nhiên, vẫn luôn duy trì loại cảm giác hờ hững xa cách.
Loại khí chất này càng khiến người khác muốn suy đoán thân phận của cô.
Con cái sinh ra ở nhà bình thường sẽ không có khí chất như thế.
Khẳng định là đến từ một danh môn nào đó, chẳng qua là Tống Huyền không nói mà thôi.
Mọi người nghĩ trong lòng.
Nhìn thấy Dương Tử Mi trở thành tâm điểm chú ý của mọi người khiến Lam Lạc tức điên, cô ta phát hiện ánh mắt La Anh Kình cũng hay nhìn về phía Dương Tử Mi.
Lúc trước La Anh Kình vì theo đuổi cô mà hoa tươi, rượu ngon, nhẫn kim cương, thứ gì cũng không thiếu. Cô cũng giả bộ rụt rè một lúc, bày ra tư thế ngọc nữ của mình, duy trì cự ly như gần như xa với anh ta, cuối cùng vào đêm qua, ở tiệc sinh nhật cô, anh ta vì cô mà vung tiền như rác bao trọn cái du thuyền xa hoa để chúc mừng cô, cô mới ỡm ờ đồng ý kết giao với anh ta.
Kỳ thật, cô đã sớm muốn dựa vào vị kim chủ như La Anh Kình, chẳng qua cô cũng biết nếu quá dễ dàng chiếm được thì đàn ông cũng không quý trọng, bởi vậy cô mới dùng chiêu lạt mềm buộc chặt.
Hôm nay, cô vốn có ý định dùng vẻ đẹp cùng sức hấp dẫn của mình để trở thành tiêu điểm của nơi này, đương nhiên cũng sẽ hấp dẫn nhiều ánh mắt của đám đàn ông khác.
Cô muốn lợi dụng những ánh mắt này để gia tăng cảm giác tồn tại của bản thân trong mắt La Anh Kình, khiến anh ta ghen tuông, có như thế anh ta mới càng thêm quý trọng cô.
Ai biết được kế hoạch này lại bị nha đầu Dương Tử Mi phá vỡ, cô ta lại hấp dẫn được ánh mắt của La Anh Kình.