Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài

Bác ơi, bác vẫn luôn ở đây ạ?

Dương Tử Mi tò mò hỏi.

- Đúng vậy, từ khi sinh ra đến bây giờ bác vẫn luôn ở đây, rốt cuộc cháu muốn gì? 

Bởi vì chuyện ma quỷ phá phách mà chủ nhà rất phiền lòng, không có nhiều thời gian lằng nhằng với cô, đang suy tính phải đi mời một vị đạo sĩ thật đến.

- Ha ha, bác à, cháu không muốn gì cả.

Thấy bác ấy không có lòng tin với mình, Dương Tử Mi cũng không còn cách nào: 

- Chỉ là bây giờ trời đã tối rồi, một mình cháu cũng không dám đi ngoài đướng, bác có thể cho cháu ở nhờ một đêm được không ạ?

Chủ nhà nhìn cô, rồi lại nhìn trời đã tối đen, thở dài nói:

- Cháu gái, mấy ngày nay, ngôi nhà này của bác đều có ma quỷ phá phách, mỗi tối khi bác đi ngủ, đến khi tỉnh lại, đều phát hiện bác ngủ dưới đất, bác đã đưa con cháu mình đi ở nhờ nhà bạn cả rồi. Cháu ở trong này cũng không tiện lắm, cháu cố đi thêm một km nữa, ở đó có một cái thôn, bác sẽ nói cho cháu biết chỗ anh họ của bác. 

Thấy bác ấy lương thiện, ôn hòa, cũng không thấy người gặp khó khăn mà đẩy vào hoàn cảnh nguy hiểm, Dương Tử Mi càng quyết tâm giúp đỡ bác ấy.

- Bác ơi, không sao đâu ạ, cháu không sợ, bây giờ đã khuya lắm rồi, làm phiền người khác cũng không tốt, bác cũng không cần chuẩn bị cho cháu cái gì cả, cháu chỉ cần một chỗ ngồi đến khi trời sáng là được ạ.

Dương Tử Mi thật sự rất tò mò, vì sao ngôi nhà này lại xây trên mảnh đất có phong thủy hợp với việc xây mộ như vậy. 

Theo lý thuyết, người sống khi ở đây nhất định sẽ gặp nhiều chuyện không may, nhưng vận mệnh của chủ nhà này khá tốt, sự nghiệp hưng thịnh, con cháu cũng đều có tiền đồ rất tốt.


Rốt cuộc thì chuyện này là như thế nào?

Cho nên, dù thế nào, cô cũng muốn tìm hiểu phong thủy ở đây kỳ lạ ở chỗ nào? 

Chủ nhà bất đắc dĩ gật đầu:

- Được rồi, nếu cháu không sợ, vậy thì vào đi.

- Cảm ơn bác. 

Dương Tử Mi ôm Tuyết Hồ đi vào.

Đi vào phòng khách, thấy chính giữa phòng khách chính là “Long nhãn” (*), nơi hộ tụ tinh hoa của trận thế phong thủy này.

Phong thủy này chính là “Thượng thủy tàng phong” (*), hướng đi của phong thủy đều rất rõ ràng, có một phần lớn phong thủy bảo địa (*) tạo thành thành hình rồng, cho nên trung tâm của nó được gọi là “Long nhãn”. 

Nhưng mà, đó là đối với mộ phần mà thôi.

Vấn đề chính là, đây là nhà cho người ở.

- Ngôi nhà này xây được bao lâu rồi ạ? 

Dương Tử Mi phát hiện kết cấu ngôi nhà tương đối cũ.


- Được xây từ thời của ông nội bác, ít nhất đã qua một trăm năm mươi năm rồi.

Chủ nhà trả lời. 

- Mọi người vẫn luôn ở đây?

- Đúng vậy, ông nội bác từng lập lời dạy, con cháu đều phải ở trong nhà này, nhưng mà, con cái của bác ở bên ngoài đều có sự nghiệp, cũng có nhà riêng, bình thường chỉ có ngày nghỉ mới về ở được vài ngày, chỉ có bác luôn ở đây. Trước kia vẫn bình an, nhưng không hiểu gần đây bị sao, bắt đầu có ma quỷ phá phách, cho dù là ai, khi đi ngủ cũng bị chuyển xuống dưới đất...

Trên mặt chủ nhà tràn đầy vẻ bất đắc dĩ. 

Dương Tử Mi lại càng tò mò.

Trước kia, tại sao ông nội bác ấy lại xây nhà ở đây, hơn nữa còn có lời dạy phải có người ở đây.

Xem ra, người này có rất nhiều kiến thức về phong thủy. 

- Bác ơi, bác có biết hướng của ngôi nhà này và phong thủy ở đây đều chỉ thích hợp để xây mộ thôi không?

Dương Tử Mi hỏi.

Chủ ngôi nhà vừa nghe, sắc mặt hơi thay đổi: 

- Cháu nói cái gì?

Nhìn bộ dạng của bác ấy, chắc là không biết.

***

(*) Long nhãn: mắt rồng.

(*) Thượng thủy tàng phong: gió ẩn ở thượng lưu.

(*) phong thủy bảo địa: mảnh đất có phong thủy tốt. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận