- Ai thèm tin mày nói liên thiên?
Thôn trưởng la lên, rồi giơ tay muốn gọi người đến đuổi Dương Tử Mi đi.
Ai ngờ tay ông ta như bị đóng đinh, không thể nào mà động đậy được. Ông ta muốn giơ chân cũng chẳng được luôn thì sợ hãi lắm:
- Mày... mày hạ tà thuật gì với tao rồi?
Dương Tử Mi động ngón tay thu âm sát khí về:
- Chẳng có tà thuật gì cả, tôi chỉ muốn nói cho ông biết tôi là đại sư thôi.
Tay chân vừa cử động được, trưởng thôn lập tức thở hổn hển rồi la to:
- Mọi người mau đuổi hai con yêu nữ này ra ngoài, có yêu khí!
Mấy gã thanh niên trai tráng lập tức nhào lên, nhưng lại không ra tay được.
Dù là Dương Tử Mi hay Sadako thì đều xinh đẹp thoát tục khiến cho người ta sinh lòng thương hương tiếc ngọc, nói gì đến đánh nữa.
Huống hồ nhìn bộ dạng họ không những không có yêu khí mà ngược lại, còn đoan trang thanh lịch hệt như Bồ Tát vậy.
- Tôi là thầy tướng số Dương Tử Mi ở thành phố A, không phải là yêu nghiệt gì cả. Thím này mời tôi tới đây, nếu các người vô lễ với tôi thì tôi cũng sẽ không khách khí với các người đâu.
Dương Tử Mi nói.
Thầy tướng Dương Tử Mi ở thành phố A?
Thôn Lý gia cách thành phố A không xa, bình thường cũng không ít người ra vào thành phố làm ăn buôn bán, nên đương nhiên cũng có người từng nghe đến tên tuổi của Dương Tử Mi.
Đến cả trưởng thôn cũng biết tiếng.
Do được Dương Tử Mi chỉ điểm thay đổi một chút kết cấu phong thủy trong văn phòng, mà đường làm ăn gập ghềnh của con trai cả nhà ông ta mới được thuận buồm xuôi gió chứ đâu.
Ông ta còn đang định tự mình đi tìm cô, nhờ cô cầu vận Văn Xương cho thằng con thứ ba nhà mình, để phù hộ nó thi đỗ vào đại học trọng điểm đây này.
Chẳng lẽ thiếu nữ này chính là thầy tướng số kia sao?
Ông ta vội vàng bảo mọi người dừng lại rồi gọi điện cho thằng cả, bảo nó miêu tả đặc điểm ngoại hình của thầy tướng số kia một chút.
Vừa nghe con trai tả trên trán thầy tướng có một vết chu sa, dáng vẻ thanh lệ xinh đẹp như Bồ Tát hạ phàm, thì ông ta lập tức kết luận được ngay Dương Tử Mi thật sự chính là nữ thầy tướng nọ.
Sau khi xác định được thân phận của Dương Tử Mi, thái độ của trưởng thôn lập tức thay đổi 180 độ. Ông ta cung kính đến trước mặt Dương Tử Mi rồi khom lưng cười đầy siểm nịnh:
- Thì ra thật sự là Dương đại sư, vừa rồi tôi thất lễ quá, mong Dương đại sư đừng bận tâm.
Dương Tử Mi thản nhiên cười đáp:
- Người không biết thì không có tội.
- Cảm ơn Dương đại sư rộng lòng bao dung.
Trưởng thôn đánh mắt nhìn đứa con thứ ba bên cạnh mình:
- Lý Sâm, mau bê ghế ra đây cho Dương đại sư ngồi.
Lý Sâm là học sinh cấp ba nhưng đã thấm nhuần tư tưởng duy vật của Mac mấy năm rồi, cậu rất khinh thường mấy thứ mê tín ma quỷ phong kiến linh tinh.
Thế nhưng nhìn thấy Sadako và Dương Tử Mi xinh đẹp đúng mẫu con gái mình thích, thì cậu cũng vui vẻ chạy vào bên trong từ đường mang hai cái ghế dựa ra.
- Tôi chưa muốn ngồi vội. Để tôi xem Lý Hiểu Minh có phải bị yêu nghiệt bám vào người thật không trước đã.
Dương Tử Mi nhìn Lý Hiểu Minh bị trói trên cột, vì hai ngày không ăn không uống mà cậu đã mất nước đến mệt lả. Cứu người là quan trọng, nếu không thím Lý sẽ sốt ruột chết mất.
Trên cuộc đời này không một ai thấu hiểu nỗi đau khổ và tuyệt vọng khi mất đi người thân hơn chính cô.
Thím Lý chỉ có một đứa con trai độc nhất, cậu chẳng khác gì toàn bộ sinh mạng của bà.
- Đại sư, Lý Hiểu Minh chắc chắn đã bị yêu nghiệt bám vào người rồi. Rõ ràng là con trai mà đang yên đang lành lại có thai. Nghe nói đàn ông sinh con nhẹ thì tai họa một phương, nặng thì hại dân hại nước. Chúng tôi cũng không muốn thiêu chết thằng bé đâu, nhưng mà nếu không thiêu thì chính chúng tôi sẽ bị hại mất. Cô xem, từ đường bị thần linh đánh đây này.
Trưởng thôn chỉ vào xà ngang từ đường bị nứt.