Cô gái lợi hại thế này mà còn là nô bộc, thì rốt cuộc thiếu nữ kia còn giỏi giang đến mức nào?
Cô ấy có giải quyết được chuyện Lý Hiểu Minh mang thai hay không đây?
Sau khi Sadako xử lý xong con rắn hổ mang, Dương Tử Mi lại về từ đường.
Lý Hiểu Minh được uống nước và cháo loãng thì tinh thần đã tỉnh táo hơn nhiều. Thế nhưng ánh mắt cậu ta nhìn người khác lại mang đầy kinh hoàng, chẳng khác nào một con nai nhỏ bị dọa sợ.
- Hiểu Minh à, con đừng sợ, cô ấy giỏi lắm, cô ấy sẽ cứu con.
Thím Lý an ủi con trai.
Dương Tử Mi cười thản nhiên rồi ngồi xổm xuống bắt mạch cho cậu.
Mạch tượng của cậu quả nhiên là hỉ mạch của phụ nữ có thai. Cô vươn tay chạm vào cái bụng hơi nhô lên để cảm nhận một chút, quả đúng là có tiếng tim thai đang đập.
- Đại sư, thế nào ạ?
Thím Lý căng thẳng hỏi.
Dương Tử Mi ra ý bảo bà đừng lên tiếng.
Cô áp lòng bàn tay vuốt vẻ bụng Lý Hiểu Minh một lần nữa rồi mở thiên nhãn ra nhìn lại.
Cô phát hiện kết cấu thân thể của Lý Hiểu Minh không giống người thường. Cậu ta là người lưỡng tính, có đặc điểm của cả hai giới tính. Nhìn bề ngoài cậu ta là con trai, có đủ các khí quan nam giới, thế nhưng trong bụng lại là tử cung đặc trưng của phái nữ.
Khó trách diện mạo của Lý Hiểu Minh lại nghiêng về nét âm nhu của con gái.
Thế nhưng cho dù là có tử cung, mang thai được đi chăng nữa... thì cái thai là ở đâu ra?
Nhìn kĩ lại lần nữa, cô phát hiện ra thai nhi trong tử cung của Lý Hiểu Minh không bình thường. Nó không giống một thai nhi mới có mà đã có tuổi tác nhất định rồi, chẳng qua bây giờ mới dần dần lớn lên mà thôi.
Chẳng lẽ là thai kí sinh?
Cô đã từng đọc những ghi chép liên quan đến thai kí sinh trong sách y thuật.
Ví dụ như khi trước lúc thím Lý mang thai thực ra là thai đôi, thế nhưng một trong hai bào thai có vấn đề nên đã kí sinh vào bào thai còn lại, từ đó mới xảy ra hiện tượng lạ này.
Trên báo đài cũng thường xuyên có những tin tức liên quan đến chuyện này.
Tình huống của Lý Hiểu Minh chắc hẳn là thai kí sinh.
Thế nhưng nó đặc biệt hơn thai kí sinh ở chỗ bản thân Lý Hiểu Minh là người lưỡng tính.
Cô không nhịn được mà gọi điện hỏi sư phụ mình.
- Nữu Nữu, quả nhiên là người lưỡng tính mang thai sao?
Giọng điệu của Ngọc Thanh có chút kích động.
- Dạ.
Dương Tử Mi gật đầu nói:
- Sư phụ, con phải xử lý thế nào đây? Có cần mổ bụng lấy cái thai ra không? Hình như phôi thai kia đã phát triển thành hình người rồi.
- Nữu Nữu, con có nhớ những ghi chép về nhau thai âm dương không?
Trong giọng nói của Ngọc Thanh mang theo sự hưng phấn khó mà kìm chế được.
- Nhau thai âm dương?
Nhau thai, danh từ trong Đông Y, chính là cuống rốn.
Dương Tử Mi cố gắng nhớ lại một chút, đoạn, cô kêu lên sợ hãi:
- Sư phụ, ý người là nhau thai âm dương có thể dùng để nối thông Minh Giới sao?
- Ừm. Cho dù đó chỉ là truyền thuyết, không có ai chứng thực. Thế nhưng bây giờ con có kì ngộ gặp được nhau thai âm dương này thì đừng ngại thử xem.
Ngọc Thanh nói.
- Nhưng mà...
Dương Tử Mi do dự nhìn cái bụng nhô lên của Lý Hiểu Minh:
- Thai nhi đã phát triển đến tháng thứ tám, sinh ra đã là người rồi... làm sao con dám dùng nó làm nhau thai âm dương đây?
- Sự tồn tại của thai nhi này vốn đã là dị dạng, một khi thai kí sinh gặp ánh sáng sẽ chết ngay lập tức, con không cần có áp lực tâm lý gì đâu.
Ngọc Thanh khuyên nhủ.
Dương Tử Mi không nhịn được cắn ngón tay mình:
- Vậy xem tình hình thế nào rồi nói sau, đi thông Minh Giới thì hấp dẫn thật, thế nhưng đó cũng là một sinh mạng.
- Con bé ngốc này!
Ngọc Thanh thấp giọng mắng một câu khác hẳn bình thường:
- Con đừng làm gì vội, sư phụ sẽ lập tức qua đó!
- Vâng, sư phụ, con chờ người.
Sau khi gác máy, Dương Tử Mi cảm thấy sư phụ mình là lạ.
Sư phụ trước kia chưa bao giờ nói chuyện với cô bằng giọng điệu như thế. Chẳng lẽ vì đại nạn sắp đến nên tính tình người cũng thay đổi theo sao?