Cây này là do bà nội mình trồng trước kia, có lẽ ông nội mình không nỡ chuyển nó đi đâu, nên làm gì bây giờ?
Mẫn Cương nói.
- Nếu như thực sự không muốn chuyển nó đi thì có thể trồng thực vật ở dưới cửa sổ hoặc có thể dùng vật dụng phong thủy như kính phản quang để hóa giải, nhưng mà, tốt nhất vẫn là nên chuyển đi, cây này cũng chết khô rồi, cho dù có giá trị kỉ niệm thì cũng không thích hợp giữ lại.
Dương Tử Mi chỉ vào những con mối đang bò trên cây khô:
- Bạn xem, chỗ này bị mối ăn mòn hết cả rồi, nếu vẫn để nó ở đây thì sẽ gây ra nguy cơ mối mọt, ăn mòn những loại thực vật khác, thậm chí chúng còn cắn cả cửa sổ và những vật dụng làm từ gỗ khác của nhà bạn. Bản thân loài mối này chính là vật không may mắn, dễ tụ tập âm linh.
Mẫn Cương nghe xong thì sắc mặt hơi thay đổi:
- Vậy mình sẽ bảo ông nội mình nhanh chóng chuyển cái cây ngọc lan này đi.
Dương Tử Mi đi ra đằng sau ngôi nhà, nhìn vào cây hoa tử đằng bò đầy tường, có hoa nở rộ rất đẹp, nói với Mẫn Cương:
- Thực ra, cây hoa tử đằng này cũng không thích hợp để trồng ở đây.
- Tại sao vậy? Chẳng lẽ cây hoa tử đằng cũng ảnh hưởng đến phong thủy sao?
Hoa tử đằng này là do Mẫn Cương tự tay trồng, anh rất thích chúng, chúng cũng làm bức tường tăng thêm vẻ lãng mạn ấm áp.
- Đẹp thì có đẹp, nhưng nhìn từ góc độ phong thủy, tử đằng rậm rạp chằng chịt này là loại cây có số âm trạch không may mắn, thuộc loại cây âm tính.
Dương Tử Mi nhìn bằng thiên nhãn thì thấy nơi đây có một lớp khí âm mỏng bao trùm, tuy rằng hiện tại vẫn chưa đủ để ảnh hưởng đến sức khỏe của con người, nhưng nếu cứ để thế trong thời gian dài thì những người có cơ thể yếu ớt, ví dụ như mẹ Mẫn Cương, sẽ bị ảnh hưởng.
- Thực vật cũng chia âm dương sao?
Mẫn Cương vô cùng nghi hoặc.
-Ừ, nhìn từ góc độ phong thủy thì thực vật quả thật có chia âm dương, bình thường thì, thực vật có lá màu xanh biếc thuộc dương, thực vật dài nhỏ quấn quanh thuộc âm. Nếu như xung quanh một căn nhà bị cây đằng quấn lại thì chắc chắn căn nhà đó có âm khí rất nặng. Có một vài căn nhà, chỉ có một bức tường bị cây đằng bò kín, đây cũng là căn nhà thuộc loại âm trạch. Sống lâu trong âm trạch, từ trường trên cơ thể sẽ bị quấy nhiễu thành âm nhiều hơn dương, đến lúc đó vận số và sức khỏe của con người sẽ gặp phải một số chướng ngại kì lạ. Vì thế mình đề nghị tốt nhất là bạn dời cây tử đằng này ra trồng ở bên ngoài bức tường đi, đừng để cho nó leo lên mặt tường có người ở.
Dương Tử Mi gật đầu nói.
Sắc mặt của Mẫn Cương hơi thay đổi, hận không thể lập tức nhổ cây hoa tử đằng này đi.
Sau khi xem qua xung quanh khu vườn thì đi vào trong nhà họ Mẫn.
Vừa đúng lúc Hoàng Tịnh Nhàn từ trong bếp đi ra, bà nhìn thấy cô liền vui vẻ đi qua, kéo lấy tay của cô, nói:
- Tử Mi, lâu rồi không thấy con đến nhà cô, cô nhớ con lắm đấy.
- Con cũng rất nhớ cô.
Dương Tử Mi phát hiện, bàn tay kéo lấy tay cô của Hoàng Tịnh Nhàn có hơi lạnh, cô kéo bà ngồi xuống rồi bắt mạch cho bà, phát hiện ra quả nhiên bà đã bị âm khí của cây đằng và cây khô kia xâm nhập.
Trước kia, vì huyết ngọc không may mắn kia nên Hoàng Tịnh Nhàn bị âm sát khí xâm nhập mười năm, tuy rằng âm sát khí đó đã bị Dương Tử Mi xua tan rồi, nhưng cơ thể của bà vẫn cực kì yếu ớt, vì thế, dù chỉ có một tia âm sát khí thì cũng sẽ xâm nhập vào trong cơ thể bà lần nữa.
Dương Tử Mi dùng nguyên khí để làm một vài trị liệu cho bà, đuổi đi khí âm hàn kia.
Nhiều ngày nay Hoàng Tịnh Nhàn luôn cảm thấy cơ thể mệt mỏi, giờ được cô điều hòa một chút thì lập tức khỏe hơn nhiều.
Dương Tử Mi nói chuyện với Hoàng Tịnh Nhàn một lúc rồi cùng Mẫn Cương đi đến phòng của Mẫn Ngọc Lâm.
Cửa sổ phòng ông đối diện thẳng với cây ngọc lan khô kia, tử khí của cây khô và âm khí của mối mọt không ngừng tràn vào từ cửa sổ, quẩn quanh trong căn phòng, mới vừa đi vào liền cảm nhận được, căn phòng này lạnh hơn những căn phòng khác một chút.