Lương Quế Lan tức giận đến mức không thể trưng ra bộ mặt tươi cười giả dối kia nữa, nhảy dựng lên mắng té tát Dương Tử Mi và Hoàng Tú Lệ.
Ngón tay Dương Tử Mi vừa động, lập tức xuất hiện một dòng âm sát khí khóa chặt lấy huyệt câm cô ta, sau đó kéo mẹ cô rời khỏi.
- Mẹ, chúng ta không cần đến nhà cậu ba nữa, thật sự không đáng đi, thật đáng khinh bỉ. Mẹ nên đợi ở nhà cậu họ hoặc là gọi Sadako đi dạo xung quanh với mẹ, đợi con xem phong thủy trong thôn xong sẽ đi với mẹ qua thắp hương cho bà ngoại.
Dương Tử Mi an ủi Hoàng Tú Lệ mà bà bây giờ đang tức giận đến mức gương mặt trắng bệch.
Hoàng Tú Lệ gật đầu:
- Vậy con đi làm việc đi.
Dương Tử Mi dẫn mẹ cô về nhà Hoàng Anh Kỳ, dặn dò Sadako không được rời khỏi mẹ mình nửa bước, sau đó cùng với Hoàng Anh Kỳ đi tìm kiếm bốn tử địa còn lại.
Cô không muốn bước nửa bước vào sân thượng nhà cậu cả, chỉ đành chọn đứng trên sân thượng ngôi nhà bốn tầng của trưởng thôn để quan sát.
Trưởng thôn nghe Hoàng Anh Kỳ nói cô tới để xem phong thủy trong thôn, giải quyết vấn đề hạn hán bí ẩn thì vội vàng dẫn cô lên mái nhà.
Đứng trên mái nhà cao, cô dùng thiên nhãn quan sát bốn phía.
Theo lời của Hoàng Anh Kỳ nói về bốn tử địa còn lại, cộng thêm những hồi ức còn nhỏ mà cô còn nhớ được, quả nhiên, chính là bốn nơi này bốc lên khí tức hỏa diễm kia. Năm cỗ khí tức kia giao nhau trên không trung, tạo thành một Hỏa Diễm cục cực lớn.
Cả thôn này dường như đang sinh sống bên dưới một đống lửa, như vậy thì bảo sao không khô hạn cho được?
Dưới sự chỉ dẫn của Hoàng Anh Kỳ và trưởng thôn, cô đi đến một tử địa khác, tìm đúng vị trí, sau đó dùng một dụng cụ để đào bới. Quả nhiên đào được một phiến đá giống với phiến đã thấy được ở dốc Hạ Ngưu.
Cô thật sự nghĩ không ra, tại sao lại có năm cái Hỏa Diễm cục ngàn năm khó gặp xuất hiện cùng lúc ở đây.
Càng không hiểu, Hỏa Diễm cục này tại sao lại chỉ xuất hiện ở thôn Hoàng.
Không lẽ là do thầy phong thủy cố ý làm thế?
Xem ra phiến đá này ít nhất cũng trên dưới một ngàn năm tuổi.
Trước kia, ở thôn Hoàng mưa thuận gió hòa, chỉ là mấy năm gần đây mới xuất hiện loại thời tiết không mưa khô hạn này.
Vấn đề là ở đâu?
Lúc tìm thấy năm cái Hỏa Diễm cục, cô đã tìm ra được vấn đề.
Chỉ thấy ở đây không hiểu tại sao, lại có ba phiến đá được đào lên, ném qua một bên, làm cho khí tức hỏa diễm của toàn bộ mộ cục thoát ra ngoài, từ đó tác động đến bốn Hỏa Diễm cục còn lại.
- Là ai đào những phiến đá này lên?
Dương Tử Mi nghi hoặc hỏi trưởng thôn.
Trưởng thôn sờ đầu nghĩ nghĩ:
- Rất nhiều năm trước, có một thầy phong thủy đến đây xem cho chúng tôi thời gian để xây dựng đền thờ, ông ta nói quẻ tốt là ba ngàn, nhưng sau đó mọi người lại nói như vậy đắt quá nên chỉ đưa hai ngàn, ông ta không nói gì. Sau đó đến đây, đào ba phiến đá này lên, rồi bỏ đi. À đúng rồi! Cũng từ đó về sau, trong thôn bắt đầu bị hạn hán. Nữu Nữu, không phải liên quan đến chuyện này chứ?
- Chẳng những có liên quan hơn nữa còn có quan hệ rất lớn.
Dương Tử Mi điềm nhiên nói:
- Nguyên nhân hạn hán đều xuất phát từ nơi này. Các người cũng không thiếu chút tiền kia, vì sao lại dám đắc tội với thầy phong thủy chứ? Chẳng lẽ các người không biết trên đời này, người tuyệt đối không thể đắc tội chính là thầy phong thủy sao?
Nhưng mà cô không rõ vì sao thầy phong thủy kia lại vì chuyện thiếu một ngàn đồng mà đào Hỏa Diễm cục lên hại cả một thôn. Lòng dạ tính ra cũng quá hẹp hòi, so với cô càng hẹp hòi hơn.
Kỳ thật từ xưa đến nay, phàm là các đời của thầy phong thủy, thầy tướng… do bọn họ phạm phải ngũ tệ tam khuyết. Bởi vậy bình thường khó có ai có thể thân cận được với họ, điều này cũng chứng tỏ người đó tính tình tương đối cố chấp, lòng dạ hẹp hòi.
Ngay cả đạo trưởng Ngọc Thanh tu luyện như thế, nhưng khi còn trẻ cũng làm qua không ít việc trả thù đâu.
Bởi vậy, vạn vạn lần không được đắc tội với thầy phong thủy. Nếu họ động lòng một chút, có thể làm cho phong thủy của mình tốt đẹp. Bằng không, cũng có thể làm mình bị hủy hoại tất cả, hóa thành tro bụi.