Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài

Những thôn dân đang quỳ trên mặt đất nghe được hắn gọi, ngẩng đầu lên nhìn, lại nhìn sắc mặt yếu ớt của Dương Tử Mi, cũng chần chừ đứng dậy.

Trưởng thôn nhìn đám mây đen dần tan đi, âm thầm thở dài một hơi, cũng cảm thấy hoài nghi đối với Dương Tử Mi.

Chẳng lẽ giống như lời Hoàng Lợi nói cô ta đang giả thần giả quỷ hay sao? 

Nhưng mà vốn cô không cần phải giả thần giả quỷ gì. Cho tới bây giờ, cũng không thấy cô nói muốn tự mình trả một đồng nào. Hồi lâu không thấy có mưa, thôn dân bắt đầu nghị luận sôi nổi, thậm chí có người tỏ vẻ khinh thường quay đi, có người cười nhạo trưởng thôn bị lừa gạt.

Mà Hoàng Tú Lệ là khó chịu nhất, đại đa số người dân đều dùng ánh mắt khinh thường nhìn bà, thậm chí có người còn nhổ nước bọt, nói bà mang theo con gái về hãm hại và lừa gạt nhà mẹ đẻ.

Hoàng Tú Lệ như bị kim châm nhưng mà bà tin con gái mình, bà nổi đóa lên, dùng dũng khí cho đến bây giờ bà chưa từng có, lớn tiếng nói: 

- Mọi người phải tin tưởng con gái tôi, nó sẽ không lừa gạt mọi người.

Những lời nói khó nghe lại vang lên, thậm chí có người ném đá vào bà.

Dương Tử Mi nhìn thấy, vừa giận vừa sốt ruột. 

Mình đã bỏ lại sư phụ và Long Trục Thiên, không ngần ngại cực khổ tới nơi này dập lửa, không tiếc giảm tuổi thọ để cầu mưa mà không ngờ lại bị đối xử như vậy.

Lòng cô trở nên lạnh lẽo. Cô đẩy Sadako ra, nói:

- Sadako! Bảo vệ mẹ tôi.  

Sadako đi đến bên Hoàng Tú Lệ, chắn giúp bà một ít đồ bị ném vào người. 

Hoàng Lợi lớn tiếng gào to:

- Đồ lừa đảo... đốn mạt... Cút khỏi thôn chúng tôi mau, đừng có bao giờ tới đây làm xấu mặt nữa.  

Không ít người thấy vậy cũng lớn tiếng gào theo.

Hoàng Tú Lệ thấy mình và con gái giống như chó nhà có tang, bị chính quê nhà mẹ đẻ nghi ngờ đuổi đi, đau lòng rơi nước mắt.

Mà bà lại càng đau lòng cho con gái hơn. 

Vừa rồi thấy nó phun một ngụm máu tươi, lòng bà đau như cắt, muốn tiến lên đỡ nhưng lại bị ngăn lại.

Lúc này, Dương Tử Mi đang chịu nội thương. Đây chính là lúc khí lạnh trong cơ thể không thể khống chế được, nếu Hoàng Tú Lệ tới gần cô sẽ lập tức bị khí lạnh tràn vào cơ thể.

Dương Tử Mi thật sự không nghĩ tới, lần này mình lại cầu mưa thất bại, bước chân lảo đảo, nói với Sadako và mẹ: 

- Đi thôi, chúng ta trở về, sau này chúng ta sẽ không bước chân tới nơi này nửa bước. Bọn họ sẽ phải hối hận.

Cô dùng tấm ván gỗ liễu tạo thành Sát Thủy cục, chỉ có thể tạm thời khống chế Hỏa Diễm cục, tác dụng duy trì nhiều nhất chỉ được một năm, bởi vì gỗ liễu không được như tảng đá, sẽ mục nát.

Kế hoạch của Dương Tử Mi vốn là để sau khi sư phụ tỉnh dậy, nếu có thời gian rảnh lại tới một lần nữa lấy tinh thạch bày Sát Thủy cục, để cho mọi người trong thôn Hoàng từ nay vô lo vô nghĩ. 

Hiện tại, cô đã thay đổi ý định, cũng đột nhiên hiểu được vì sao thầy phong thủy ngày đó độc ác mang Hỏa Diễm cục tới, thì ra tất cả không phải vì một ngàn đồng bạc mà vì những sắc mặt khó coi đó.

Anh cho bọn họ lợi ích, bọn họ liền sùng bái anh như một vị thần.

Mà nếu thấy anh không còn giá trị lợi dụng nữa, họ liền xem anh như cục phân chó chà đạp dưới chân. 

Những người như thế xứng đáng chịu sự trừng phạt.

Mình bày Sát Thủy cục một năm kia coi như là báo ân thôn này đã từng nuôi dưỡng mẹ mình đi.

Từ nay, ân tình này xí xóa. 

- Tử Mi! Cậu tin cháu. - Cậu hai Hoàng Cường từ trong đám người chạy ra nói.

- Cậu hai! Chúng cháu phải đi rồi, chờ sau này sắp xếp ổn định, đến lúc đó tới thành phố A tìm mẹ con cháu. Cháu và mẹ không bao giờ về đây nữa. - Dương Tử Mi lạnh nhạt nói.

- Ài... - Hoàng Cường thở dài một hơi, anh cũng không muốn ở lại thôn này nữa. 

Người trong thôn tất cả đều họ Hoàng, tính ra hẳn thì đều là anh em chảy chung dòng máu, lại theo Hồng Đỉnh Lục vái cao đạp dưới, bởi vì bản thân vô dụng, liên lụy đến người nhà bị người trong thôn khi dễ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui