Muốn lấy của nguời ta một nghìn vạn nên Dương Tử Mi rất nghiêm túc lấy trong túi ra giấy vàng và bút lông đỏ viết một cái bùa trước mặt bao nhiêu người.
Những người xung quanh trố mắt đứng nhìn một màn "drama"(*) thay đổi trước mắt.
Mới nãy rõ ràng vẫn là tiết mục trả thù bạo lực. Sao giờ đột nhiên lại biến thành bói toán cầu bùa rồi?
Rốt cuộc là làm cái gì vậy?
Trong những người vây quanh xem đều là nam nữ trẻ tuổi, đều là những người không tin ma quỷ với thần thánh. Cho rằng mấy thứ như bói toán, hỏi quẻ, phong thủy chẳng qua chỉ là mê tín dị đoan, trước nay chưa từng quan tâm đến.
Mặt họ đầy vẻ hoài nghi nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt, ngoại trừ khí chất của cô có hơi không giống với người thường, người cô giống như mang theo linh khí. Thật sự không thể so sánh cô với những thầy bói lừa đảo khác.
Chỉ có điều, nếu chỉ xem cô vẽ bùa... mọi người vẫn có hứng thú xem.
Bởi vì họ chưa từng thấy cảnh người ta vẽ bùa bao giờ.
Mặc dù âm nhạc xung quanh to điếc tai, tiếng người thì ồn ào nhưng không thể nào ảnh hưởng đến ý chí của cô.
Trước kia, nếu cô muốn vẽ một lá bùa thành công thì nhất thiết phải ở trong một môi trường im lặng mới vận công được.
Bây giờ thì không cần nữa, bất cứ lúc nào cũng có thể.
Môi trường xung quanh mình lại ầm ĩ, cô có thể cho thần thức của mình tạo cho mình một không gian im ắng để chìm vào.
Đề bút, vận khí, vẽ bùa...
Bút lông mềm mại, nét vẽ liền mạch lưu loát.
Bởi vì trông mới mẻ nên người xem không mắt chớp nhìn cô vẽ bùa.
Không ít người có cảm giác lúc cô đang vẽ bùa, toàn bộ khí chất trên người cũng thay đổi, mơ hồ cảm thấy như một vị thần giáng trần vậy.
Làn tóc dài màu xanh băng của cô, làn váy trắng tinh dù không gió vẫn đong đưa. Làm cho người khách cảm thấy có một sự chuyển động từ trường kì quái trong không trung.
Chỉ thấy dưới ngòi bút của cô ban đầu chỉ là giấy vàng bình thường. Bỗng nhiên lóe ra những tia sáng màu vàng, chói sáng ánh mắt mọi người.
Vừa chớp mắt nhìn lại thì giấy vàng kia đã khôi phục lại bình thường.
Dương Tử Mi đặt bút xuống, cầm bùa chú đưa cho Nhược Khê:
- Đựng bằng cái túi tam giác làm bằng vải đỏ, mang theo bên mình.
Nhược Khê mừng rỡ, cô cũng vừa chứng kiến quá trình vẽ bùa trên tờ giấy vàng, cũng nhìn thấy tia ánh sáng vàng chợt lóe kia.
Trực giác nói cho cô biết, cô hoàn toàn có thể dựa vào tờ bùa chú này mà mọi việc may mắn suôn sẻ.
Cô rất thành kính mà nhận lấy bùa chú. Lại cúi đầu trên đất bái Dương Tử Mi ba cái.
Mấy chuyện nhục nhã trước kia đều đã tan thành mây khói.
- Đứng dậy đi! Sau này đừng làm chuyện gì ghê tởm nữa. Tấm bùa này của tôi chỉ có thể tác dụng đẩy mạnh sự nghiệp của chị, nếu chị muốn thật sự may mắn thì vẫn phải dựa vào sự tu tâm làm thiện tích đức của chính chị. Nếu sau này tôi biết chị làm việc gì không tốt, tôi sẽ làm bùa mất hiệu lực.
- Vâng, cảm ơn đại sư đã chỉ bảo! Sau này tôi nhất định sẽ quan tâm nhiều đến việc từ thiện hơn nữa. - Nhược Khê vội vàng nói.
Dương Tử Mi cười, cô rõ ràng đã thấy tướng mạo Nhược Khê có sự thay đổi.
Sự thay đổi này chính là con đường mở ra sự may mắn của cô ấy.
Sau khi Nhược Khê may mắn suôn sẻ, cô thật sự trở thành một minh tinh nổi tiếng. Không có chuyện gì xấu đến thất điên bát đảo, chỉ có danh hiệu đại sứ công ích khi liên tục tham gia vận động về việc đi làm từ thiện.
Bởi vì hình tượng của cô vô cùng tốt nên sự nghiệp cô theo đó cũng phất lên như "nước lên thuyền lên". Quảng cáo, TV, điện ảnh,... Các loại hợp đồng, bay về phía cô như hoa tuyết vậy, tuy không phải nhân vật lớn nhưng lại làm cô giảm bớt nỗi lo về sau.
Cô vẫn tin vào lời nói của Dương Tử Mi, tin mình vào năm 2008 sẽ có thời cơ tốt nhất, cũng rất khắc khổ nâng cao kỹ năng diễn xuất, nhiệt tình giúp đỡ mọi người.
Quả nhiên, điều cô đợi đã đến! Cái vai diễn kia chỉ là vai phụ mà thôi nhưng cô diễn còn xuất sắc hơn cả vai chính. Nhờ đó, cô được nổi tiếng và trở thành một minh tinh nổi tiếng hàng đầu, người người nhà nhà đều biết.
Cái này sẽ nói sau, tạm thời không nhắc đến.
***
(*) drama: Phim truyền hình.