>
- Đúng như lời Nữu Nữu nói, con người này đúng là ác độc như rắn rết.
Tăng Thiên Hoa nhìn Hoàng Hoa Sâm một cái rồi nói :
- Em đã nói chuyện này với bí thư Lý chưa?
- Vẫn chưa.
Chưa tìm được bất kỳ bằng chứng nào mà em đã vội nói với bí thư Lý thì ông ấy sẽ trách em cố ý công kích Chu Cường rồi nảy sinh ác cảm với em mất.
Hoàng Hoa Sâm lắc đầu ủ rũ nói.
- Em nói đúng.
Trước khi chưa có được bằng chứng xác đáng, chúng ta không thể hành động lỗ mãng được.
Tăng Thiên Hoa cũng đồng ý với suy nghĩ của ông.
Sau đó hai người họ bắt đầu thương lượng xem nên làm thế nào để tìm được điểm yếu của Chu Cường.
Sau một hồi lâu bàn bạc, cuối cùng hai người đã nghĩ ra được mấy phương án.
Vào lúc chuẩn bị rời khỏi Lục Thủy Sơn Trang thì lại đụng độ Chu Cường và bí thư Lý Ninh Kiệt.
- Ô! Sao phó bí thư Hoàng với ông Tăng lại đi cùng nhau thế này? Tôi ngưỡng mộ tình thầy trò của hai người quá đi mất, mấy chục năm rồi mà vẫn thân thiết như cũ.
Chu Cường thấy hai người thì mở miệng nở nụ cười giả tạo xông lên chào hỏi.
Còn Lý Ninh Kiệt thì đứng một bên nhìn hai người một cái, miệng ông hơi mấp máy.
Tuy ông không nói gì nhưng vì đã ở cạnh ông ta bao nhiêu năm nên chỉ cần nhìn hành động của Lý Ninh Kiệt, Hoàng Hoa Sâm đã hiểu ông ta đang không hài lòng với mình.
Do vậy lòng ông lập tức trầm xuống.
Nếu là trước kia thì Lý Ninh Kiệt sẽ không bao giờ để ý mối quan hệ giữa ông và Tằng Thiên Hoa.
Nhưng giờ ông lại bất mãn chỉ bởi vì một câu nói của Chu Cường, rốt cuộc là tại sao?
Chẳng lẽ trước đó Chu Cường đã nói gì với ông ta chăng?
Thấy Lý Ninh Kiệt, Tăng Thiên Hoa vội chủ động chào hỏi :
- Lâu rồi không gặp nhỉ bí thư Lý.
- Lâu rồi không gặp ông Tăng.
Ông vẫn còn trẻ khỏe quá.
Lý Ninh Kiệt nói, giọng điệu mang theo chút trào phúng.
- Ha ha! Bí thư Lý mới trẻ khỏe ấy chứ.
Tôi chỉ như mặt trời sau núi, sắp gần đất xa trời mà thôi.
Đương nhiên Tăng Thiên Hoa cũng nghe ra vẻ thù địch thông qua giọng điệu của ông ta, nhưng cũng chỉ cười nhạt rồi nói.
Trong thời khắc quan trọng này, ông không thể dây vào Lý Ninh Kiệt được.
- Ha! Ông Tăng thật biết đùa! Giờ tôi có chút chuyện, rảnh chúng ta lại tán gẫu nhé.
Lý Ninh Kiệt khẽ cười một cái, không nói nhiều nữa mà trực tiếp bước đi.
Dù thế nào thì ông vẫn còn chút quan hệ với nhà họ Tăng sau lưng Tăng Thiên Hoa ở thủ đô, ông không thể làm căng quá được.
Nhìn bóng lưng của Lý Ninh Kiệt, Tăng Thiên Hoa và Hoàng Hoa Sâm thấy lòng rối như tơ vò, trước nay quan hệ giữa ba người vẫn rất tốt, chẳng hiểu sao giờ lại thành ra như vậy.
Sau khi đưa Lý Ninh Kiệt vào một căn nhà, Chu Cường đi ra thì phát hiện hai người kia vẫn chưa đi, lập tức bày ra vẻ mặt tươi cười tiến lại gần :
- Phó bí thư Hoàng, ông Tăng, có phải hai người rất bất ngờ với thái độ hôm nay của bí thư Lý không?
- Có phải ông giở trò quỷ gì đúng không?
Hoàng Hoa Sâm lạnh giọng hỏi.
- Ha ha! Sao mà tôi dám giở trò sau lưng bí thư Lý chứ.
Chư Cường cười to rồi nói :
- Chẳng qua do ông Tăng làm sai chút chuyện thôi.
Nghe vậy, Tăng Thiên Hoa nhìn ông với vẻ khó hiểu.
- Ông Tăng à, ông có biết…
Nói đến đây, Chu Cường ghé sát vào tai Tăng Thiên Hoa rồi nói thầm một câu :
- Y Hồng cũng là người phụ nữ của bí thư Lý.
Nghe xong câu này, sắc mặt Tăng Thiên Hoa đại biến :
- Ông nói cái gì?
- Ha ha! Tôi chẳng nói gì hết! Tôi chỉ muốn nói cho ông biết là, Y Hồng không đơn giản như ông nghĩ đâu.
Nói xong, ông ta cười vài cái rồi quay trở lại căn phòng, bỏ lại Tăng Thiên Hoa đang giận đến run người.
Từ trước đến nay Tăng Thiên Hoa luôn cho rằng Y Hồng chỉ là một cô gái đơn thuần đáng thương được ông cứu giúp, nên ông đã đối xử cực kỳ tốt và bao bọc cô vô cùng.
Nhưng ông không ngờ, cô lại bán đứng mình như vậy.
Điều khiến ông bất ngờ hơn là, cô lại còn là một quân cờ được Chu Cường sắp xếp bên cạnh mình và Lý Ninh Kiệt.
Dù có là bất kỳ người đàn ông nào thì cũng không thể chịu được việc mình dùng chung phụ nữ với kẻ khác.