Di ơi! Hoàng xin lỗi!

Chương V: Hoàng bị tai nạn (p1)
Sáng sớm hôm sau, chưa được tám giờ thì chuông điện thoại của Di đã reo liên hồi. Cô cứ loay hoay trong phòng với mớ quần áo hỗn độn vì không biết nên mặc gì vào lúc này. Tiếng chuông điện thoại càng làm cho cô trở nên rối hơn bao giờ hết.
"Alo, tớ nghe nè, vâng vâng, tớ ra liền, cậu đừng hối tớ nữa, tớ thay đồ rồi ra ngay!" Không để bên kia trả lời lấy một chữ, Di tắt máy rồi phóng vào nhà vệ sinh thay quần áo với tốc độ ánh sáng.
" Ai da,tiểu thư của tôi ơi! Xong chưa?" Câu cảm thán mang tính chất nghi vấn với ý nghĩa hối thúc đã khiến cho Huyên Di không thể nào sàn xê lâu hơn được nữa. Cô ba chân bốn cẳng chạy từ trong nhà ra cửa cứ như một cơn bão. Vừa mở cửa ra thì gặp ngay cái bản mặt không mấy tươi của con bánh bèo chí cốt. "Nè, sao không vác chân lên cổ mà chạy cho nhanh?". Huyên Di nhìn con bạn thân mình rồi phán lại cũng rất chuẩn :" vác chân lên cổ thì chỉ có nước là lết thôi chứ cậu nghĩ sao chạy nhanh được!"
"Ê, con bánh xèo kia, giờ thì bắt lỗi và đá đểu nhau à? Lên xe tôi chở bánh xèo đi chơi!" Diễm Nhi vừa nói vừa lấy cái nón bảo hiểm úp lên đầu cô. Động tác cực kì thô bạo khiến cô phải nhăn mặt chu mỏ và quơ quào vào không khí. "Giờ thì tớ hiểu sao tớ học ngu rồi."
"Vì bánh xèo là con bò" Diễm Nhi cũng không kém phần thơ ngây khi đá đểu Di như vậy. Cô tức chết mà không làm gì được.
Hai đứa bánh xèo và bánh bèo cứ huyên thuyên với nhau mãi cho đến khi đến được bãi đất trống sau một nhà kho bỏ hoang. "Ái nè nè, bánh bèo định bắt tớ tống tiền hả?" Cô vừa chỉ vào bãi đất trống vừa rã mồ hôi hột. "Bánh xèo tự tin quá đáng, tớ có bắt thì cũng không ai dư tiền mà đi chuộc cái con bánh xèo ngu ngốc như cậu về đâu." Diễm Nhi chề môi lắc đầu trả lời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui