“Bạc Tư Niên rốt cục anh coi trọng tôi ở điểm nào?” những lời nói ra đơn thuần này, tuyệt đối giống hệt mấy lời kịch kinh điển của tiểu thuyết
tổng tài bá đạo cùng cô vợ yêu bé nhỏ. Cô vợ nhỏ ôn nhu không muốn rời
xa người đàn ông của mình, tựa vào vai tổng tài, lúc này đang nũng nịu
yêu cầu người yêu trả lời mấy câu hỏi ngớ ngẩn, ríu ra ríu rít, người ta ngốc nghếch như vậy, tổng tài đại nhân anh coi trọng ở điểm nào
Sau đó, tổng tài tương đối hiểu lòng người có lẽ sẽ nói, anh yêu mọi thứ ở em
Cho nên những lời này vừa nói ra khỏi miệng, Cố Hạm Hạm lập tức hối hận. Cô hỏi như vậy, giống như là chờ mong Bạc Tư Niên nói “Em cái gì cũng
tốt, chỉ cần là của em anh đều thích”.... đại loại là giống như vậy đó.
Nhưng cô biết rất rõ ràng, đây không phải là câu trả lời cô hi vọng
Nghe được câu hỏi chân thành tha thiết của Cố Hạm Hạm, trên mặt Bạc Tư
Niên thoáng xoẹt qua tia sợ hãi, ánh mắt mơ màng, giống như đang nhớ lại điều gì đó
Bạc Tư Niên bất đắc dĩ cố gắng trốn tránh ánh mắt của Cố Hạm Hạm “
Tôi...anh cũng không biết. Anh chưa từng nghĩ rằng mình sẽ thích em” Đó
là lời nói thật, Bạc Tư Niên nghĩ đến việc gặp lại Cố Hạm Hạm, cô thay
đổi như vậy, anh sẽ không chút động tâm. Nhưng sự thật lại tàn nhẫn bày
ra trước mắt
Khóe miệng Cố Hạm Hạm khẽ giật một cái “Anh thế mà trả lời thật khéo léo” Nói xong, giống như cười khẽ vài tiếng
Bạc Tư Niên không cười, ngược lại không mặn không nhạt vạch trần sự thật “Em đổi đề tài”
Cố Hạm Hạm nghĩ rằng người này thật đúng là đồ đầu gỗ, chẳng lẽ không
biết là cô đang cho bọn họ bậc thang để lưỡng lự sao? Bảo ở cùng một chỗ thì lập tức ở cùng một chỗ được sao? Làm sao có thể trong khoảng thời
gian ngắn ngủi đưa ra quyết định được cơ chứ!
Không phải là không thể ở cùng một chỗ, nhưng bọn họ thân ở trong giới
giải trí này, rốn ren, phức tạp, lẫn lộn trắng đen, nếu muốn quang minh
chính đại ở bên nhau, sợ là không thể. Huống chi, Cố Hạm Hạm cũng chưa
nghĩ đến việc ở bên Bạc Tư Niên, chưa mong muốn phải có anh bằng mọi giá
Cố Hạm Hạm rũ mắt, cúi đầu vô cùng buồn bã ỉu xỉu, giống như cái cây bị người tưới nhiều nước quá mà không ngóc đầu lên được.
Bạc Tư Niên chứng kiến toàn bộ sự rối rắm của cô, cảm thấy đã hiểu rõ. Câu trả lời của cô không phải đã rất rõ ràng rồi sao?
Sau đó quay người
“...”
“Chờ một chút!” Cố Hạm Hạm gọi anh “Nếu anh...nếu anh không ngại, chúng ta thử một chút được không?”
Thử một chút ở bên nhau, Cố Hạm Hạm cảm thấy nói ra những lời này giống
như tự tát vào mặt mình, nhưng khi nhìn thấy bóng lưng Bạc Tư Niên rời
đi, lòng cô lập tức có câu hỏi, nếu như đời này bỏ lỡ người đàn ông
này... Cô có hối hận hay không?
Đáp án khẳng định là..... dĩ nhiên cô hối hận
Bạc Tư Niên dừng bước, đứng lặng thật lâu “Được”
**
Xế chiều hôm đó Cố Hạm Hạm đi đến nhà Bạc Tư Niên. Nếu như không có gì
bất ngờ xảy ra thì mấy tháng kế tiếp, lịch trình hai người đều đã được
sắp xếp thời gian, khẳng định rất khó có thể bon chen thêm chút thời
gian để bên nhau
Cho nên, vừa mới xác định quan hệ, hai người không hẹn mà gặp, cùng
quyết định sẽ ở bên nhau buổi chiều cuối tuần này, cho dù là không khí
xung quanh bọn họ đang vô cùng xấu hổ
Đây là lần thứ hai Cố Hạm Hạm vào nhà Bạc Tư Niên, lần đầu tiên....Cô
cười khẽ, lần đầu tiên ấy, một chút cô cũng không muốn nói ra
Ghế sô pha nhà Bạc Tư Niên vừa mềm lại vừa lớn, Cố Hạm Hạm vừa ngồi lên, tựa như người không xương ngã lên ghế sô pha
Mấy ngày nay Quý Bách đối với cô tiến hành huấn luyện ma quỷ, xây dựng
hình tượng cùng khả năng diễn xuất, đừng nhìn cô hôm nay không đến rạp
chiếu phim xem phim, chính là cô cố ý xin nghỉ một hồi mới có được. Cho
nên khi ngã người vào ghế sô pha kia, Cố Hạm Hạm đầu tiên nghĩ đến là
phải nhắm mắt dưỡng thần
Bạc Tư Niên còn trong phòng xử lí chút công việc còn xót lại
Cố Hạm Hạm nhớ tới hình như chương trình “Hạnh phúc đại liên minh” hôm
nay sẽ chiếu tiết mục của mình.Vì thế cô lập tức tìm điều khiển, điều
chỉnh kênh, đúng lúc này vẫn còn đang phát quảng cáo, Cố Hạm Hạm lâp
tức không còn tâm trạng xem tiếp chương trình
Buồn ngủ quá
Ánh mắt Cố Hạm Hạm càng lúc càng trở nên mơ hồ, mí mắt dần dần trĩu xuống, cô tùy ý mình lăn ra ngủ
...
Cố Hạm Hạm bị đói mà tỉnh lại, cô mở to hai mắt, lấy di động ra xem, đã 8h tối, cô thế mà đã ngủ say 3 tiếng
“Đã tỉnh?”
Cố Hạm Hạm bị giọng nói đột ngột vang lên làm cho hoảng sợ, khẽ đảo mắt, thì ra Bạc Tư Niên đã làm xong công việc, lúc này đang ngồi trên ghế sô pha cùng cô
Khác biệt chính là, cô vừa mới hẹn gặp Chu công tâm tình xong, mà ánh
mắt Bạc Tư Niên.... Cố Hạm Hạm nhìn theo mắt anh, hóa ra là đang xem lại tiết mục đoàn làm phim trong “Hạnh phúc đại liên minh”
Lúc này vừa vặn chiếu đến cảnh Cố Hạm Hạm nằm vùng kia
Chương trình đã được biên tập lại, xóa bỏ vài đoạn, nhưng cảnh Cố Hạm
Hạm nằm vùng này hoàn toàn được giữ lại. Vì thế, ngồi trước ti vi xem
lại bản thân mình, Cố Hạm Hạm càng lúc càng không thể hiểu được mình có
lúc lại ngốc nghếch đến như vậy. Quả thật, không đành lòng nhìn thẳng
Chiếu đến cảnh hài âm kia, chính là lúc Cố Hạm Hạm ngây ngốc bị vạch trần
Bạc Tư Niên nhíu nhíu mày, biết rõ còn cố hỏi “Kiều Ngạn Đình nói hài âm bánh sủi cảo là ngủ, vậy hài âm bánh trôi của em nghĩa là gì?”
Bánh trôi của em.... ha ha thật sự là muốn ói một trận
Cố Hạm Hạm ra vẻ thâm tình, chậm rãi mở miệng “ Không, là bánh trôi của anh”
Bị đem thành quân tốt thí mạng, Bạc Tư Niên “...”
Bạc Tư Niên thất thủ, cũng không có uể oải, chán nản. Anh nhẹ nhành vỗ
bả vai Cố Hạm Hạm, giọng nói có chút bất đắc dĩ “Ngủ đủ chưa?”
Cố Hạm Hạm gật gật đầu
“ Bụng có đói không?”
Cố Hạm Hạm gật gật đầu
Bạc Tư Niên vẻ mặt cao thâm tự đắc, “Đi theo anh” Vừa nói, anh vừa dẫn Cố Hạm Hạm đi tới bàn anh
Ánh nến, bít tết, rượu vang...Bữa tối dưới ánh nến. Nếu không nói lãng
mạng thì đúng là giả, nhưng Cố Hạm Hạm ngược lại không cảm thấy Bạc Tư
Niên là kiểu người sẽ chuẩn bị những thứ này
Cố Hạm Hạm dán sát người vào bàn ăn, dùng mũi hít hà hương vị của bít tết, nhíu mày suy nghĩ “Là anh nấu?”
Bạc Tư Niên ngồi xuống “Thức ăn bên ngoài” sau đó bổ xung thêm “Là tiệm bít tết dưới tầng”
“ Ừ, vậy là tốt rồi. Là anh nấu em sẽ không dám ăn, ha ha” Xác định rõ
tấm lòng của ai kia, Cố Hạm Hạm lập tức thả lòng, còn hứng trí trêm đùa
“ Thế còn mấy ngọn nến này” Cố Hạm Hạm hỏi tiếp
“ Là tiệm bít tết mang đến” Bạc Tư Niên ăn ngay nói thật
Cố Hạm Hạm buồn cười “Rượu vang chẳng lẽ cùng là họ đưa tới”
Bạc Tư Niên đem rượu vang mở nắp, nghiêm túc lắc đầu “Nếu tiệm đó có thể mang tới rượu vang, làm ăn cũng không thể thua kém như bây giờ”
Cố Hạm Hạm híp mắt thưởng thức miếng bít tết, cũng nhận ra tiệm bít tết
vì sao còn thân thiết tặng kèm nến mà làm ăn vẫn kém rồi. Thịt rán quá
chín, còn hơi mặn. Làm ngành ăn uống mà như vậy, cũng đủ hiểu
So với mấy món ăn chính, rượu vang còn được lòng người hơn cả. Một ly
lại một ly, mùi rượu vang ngọt ngào quẩn quanh răng miệng, hương vị nhẹ
nhàng vương vấn mãi không tan
Chỉ là rượu không say, người tự đổ
Không biết vì sao, Cố Hạm Hạm uống rượu say càng đi sâu vào lòng Bạc Tư
Niên. Sắc mặt đỏ gay, mặt mày như tơ, quả nhiên là bộ dạng thanh thuần
của mỹ nhân
Muốn nói Cố Hạm Hạm so với những diễn viên khác có gì nổi trội hơn, thì
chính là không sắc bén, rất thư thái. Thiên hạ đang lưu hành mốt ánh mắt đào hoa, mắt hơi xếch, nhưng Cố Hạm Hạm lại thật giản dị dễ nhìn với
đôi mắt hạnh nhân. Khuôn mặt như trứng ngỗng, mắt to, da thịt mịn màng
cùng trắng noãn, đi ra đường còn có vẻ phiêu diêu tiên tử
Lại nói thêm, Cố Hạm Hạm dáng người đẹp, nói khoa trương một chút, chính là có hương vị tươi mát của tuổi trẻ. Đương nhiên, là khoa trương mà
nói
Tuy vậy Cố Hạm Hạm vẻ ngoài so với tính cách là hai chuyện hoàn toàn khác nhau
Cô nhẹ nhàng loạng choạng cầm ly rượu, đem chai rượu để ra một nơi khác “Bạc Tư Niên anh không được phép uống”
Bạc Tư Niên thật sự là một giọt rượu cũng không uống, bởi vì lúc trước
bận rộn, ăn uống không đầy đủ, đem bản thân mình ép buộc đến mức phải
nhập viện. Lần này, anh không có ngốc mà hành hạ bản thân thêm nữa
Cố Hạm Hạm trừng mắt, đôi mắt hạnh nhân kia khẽ giảo hoạt liếc liếc “Nếu anh muốn nếm thử mùi vị rượu, thì phải nói....”
Còn chưa đợi cho cô nói hết, Bạc Tư Niên đã hành động, lập tức hôn lên
đôi môi mọng mùi rượu kia. Tiếp theo, hôn trán cô, lại hôn xuống đôi mắt
Hôm nay đã thân mật mấy lần rồi nha. Trong lúc Bạc Tư Niên hôn tới xương quai xanh nơi cánh cổ, Cố Hạm Hạm chỉ đơn thuần nghĩ đến điều này
“Lần này không phải”
“Không phải cái gì?”
“Không phải tìm một đêm”
Không phải tình một đêm. Bạc Tư Niên bướng bỉnh nhắc lại những lời này
Đôi chân dài có lực của anh chống đỡ lấy hai chân cô, bàn tay anh có lúc sâu lúc nông nhẹ nhàng ma sát tới chỗ mềm mại, môi lưỡi anh tự do hôn
từng phần da thịt mẫn cảm nhất
Người đàn ông này, rõ ràng đang ép cô phải nói những lời này
Cố Hạm Hạm hô hấp càng lúc càng nặng nề, nhưng tay chân cô đã sớm bị
người ta trói chặt. Cô không kiên nhẫn, lắc lắc eo, ngứa ngáy nhìn Bạc
Tư Niên nhíu nhíu mày
Cô cười khẽ, đôi môi mọng khẽ mở, ưỡn người, hôn nhẹ lên mí mắt Bạc Tư Niên
“Ừ, không phải tình một đêm”
**
Trong một căn hộ nào đấy
Một người đàn ông mặc bộ quần áo ngủ kẻ ô vuông, lúc này đang chăm chú
xem ti vi. Người đó đeo kính gọng vàng, diện mạo rất bình thường, gương
mặt giống những người qua đường, lại làm cho người ta có cảm giác ôn nhu vô hại
Lúc này, di dộng chợt reo
Giọng nói bên kia điện thoại rất lo lắng “Ai ôi, bác sĩ, anh vì sao mấy ngày nay không đến bệnh viện a”
Người đàn ông tên Liên Sanh cười rất nhã nhặn “Gần đây hơi mệt, muốn cho bản thân thời gian nghỉ ngơi”
Mấy phút sau,Liên Sanh cúp điện thoại xuống, khuôn mặt tươi cười đã biến đổi
Trong ti vi còn đang chiếu một chương trình nào đó, ánh mắt Liên Sanh đã rời khỏi màn hình, mông lung nhìn ra một điểm nào đó ngoài xa
“Cố Hạm Hạm “ Liên Sanh lẩm bẩm cái tên này “Xem ra cô bé này gần đây tốt lắm”
Đã muốn đứng dưới đám đèn flash rồi sao? Cô bé bệnh nhân này
Liên Sanh khóe miệng lộ chút ý vị sâu xa, mỉm cười
P/s: mình thương readers ghê cơ, edit liền tù tì cho mọi người đỡ tò mò mà mất ăn mất ngủ. Đừng trách bạn ra chương không đều nhé, đang ôn thi
ielts, bị mẹ canh suốt ngày, toàn mò làm trộm thôi đó