Đi Qua Kí Ức

Tần Thừa Trạch sau bàn xong chuyện làm ăn, liền đi thẳng tới trường quay,
toàn thân mệt mỏi, ngay cả áo khoác cũng mặc lại mấy ngày rồi, còn chưa
kịp thay ra. Anh ta cũng không biết mình đang vội vàng vìcái gì, là vì
muốn gặp mặt Cố Hạm Hạm chăng? Không đến mức đó, nhưng thật ra hình như
đúng như vậy

Tần Thừa Trạch vội vã chạy đến trường quay, đúng lúc này Cố Hạm Hạm còn
đang quay phim, anh ta không dám quấy rầy, đành chọn một góc ngoan ngoãn ngồi xuống chờ đợi cô quay xong thì đi ăn cơm tối

Đây là lần đầu tiên Tần Thừa Trạch nhìn thấy Cố Hạm Hạm mặc cổ trang,
không nghĩ tới cô lại xinh đẹp như vậy. Trong mắt Tần Thừa Trạch tràn
ngập ý cười, ngoan ngoãn tận hưởng nhìn Cố Hạm Hạm quay phim

Một hương thơm thoang thoảng bay đến, Tần Thừa Trạch kinh ngạc nhướn lông mày một cái

Ngay sau đó, Trần Tích Linh đứng trước mặt anh ta

Trần Tích Linh lúc này tựa như một nhánh bạc hà mát dịu. Cô ta cong cong khóe môi, nhìn Tần Thừa Trạch cười vui vẻ

“Tích Linh” Tần Thừa Trạch ngừng thở vì bất ngờ một giây, sau đó là thở
hắt mạnh ra một tiếng. Nguyên nhân giống như là do lâu rồi không uống
nước, nhưng nguyên nhân lớn hơn là, là do quá kinh ngạc không kịp trở
tay

Tần Thừa Trạch cùng Trần Tích Linh chơi thân với nhau từ nhỏ đến lớn,
chính là thanh mai trúc mã điển hình trong truyền thuyết. Tần Thừa Trạch thực sự thích Trần Tích Linh, tới tận bây giờ còn thích rất nhiều. Thật ra hai người họ cũng đã ở bên nhau một thời gian, cuối cùng Trần Tích
Linh lấy lí do công việc, muốn chia tay. Từ sau khi chia tay, hai người
đều cảm thấy xấu hổ, đều tự trốn tránh không muốn liên lạc lại với nhau

Tần Thừa Trạch không ngờ hôm nay gặp lại Trần Tích Linh ở chỗ này

“Thừa Trạch, sao anh lại tới đây…” Trần Tích Linh nở nụ cười nhu hòa,
ánh mắt không biết vô tình hay cố ý nhìn về hướng Ninh Phi Ly “Là đến
thăm Ninh Phi Ly à?”

Gặp lại Trần Tích Linh, trong lòng Tần Thừa Trạch lập tức nổi sóng dữ
dội, vì thế theo bản năng lập tức trả lời “Đúng vậy” sau đó lại vội vàng bổ xung “Thật ra, anh là nhà đầu tư bộ phim này”

Hai lý do này đều có chút gượng ép, lúc Ninh Phi Ly quay bộ phim đầu
tiên, Trần Tích Linh cũng không thấy Tần Thừa Trạch ghé thăm đâu, chứ
đừng có nhắc đến bộ dạng chật vật không để tâm đến bản thân của Tần Thừa Trạch lúc này

Vài năm nay Tần Thừa Trạch có qua lại vài cô gái, cô ta đều biết bọn họ
rõ ràng, Trần Tích Linh nếu nhớ không lầm, bạn gái đương nhiệm của Tần
Thừa Trạch tên là Tạ Tường, là một cô gái đến từ một miền đất quê mùa,
trong khoảng thời gian này đều đang ở bệnh viện chăm sóc ba cô ấy, tuyệt đối không có khả năng xuất hiện ở trường quay “Tìm đèn kí”

Trần Tích Linh tuy vẫn tươi cười, nhưng sắc mặt đã có chút cứng nhắc,
không biết là nên tiếp túc cùngTần Thừa Trạch nói chuyện hay vẫn cứ đi
tiếp. Cô ta có một dự cảm, Tần Thừa Trạch sắp thoát ly khỏi tầm mắt của
mình, có thể xảy ra tình huống mà cô ta không ngờ tới

Bộ dạng cúi đầu ủ rũ của Trần Tích Linh nhìn vô cùng đáng thương. Tần Thừa Trạch không nhịn được tới vỗ nhẹ sau lưng cô ta

Trần Tích Linh cũng không nhăn nhó, ngay lập tức thuận theo ngả vào trong lòng Tần Thừa Trạch

“Thừa Trạch” Cô ta nhẹ nhàng gọi, giọng điệu vô cùng yếu đuối,chóp mũi
Tần Thừa Trạch tràn ngập hương thơm thanh nhã của Trần Tích Linh, lập
tức trong lòng anh ta dâng lên kích động, có cái gì đó mềm mại chạm tới
đáy lòng

“Ừ” Tần Thừa Trạch buồn bực trả lời, tâm tình uể oải. Bọn họ vốn đang
rất tốt, vô cùng hòa hợp. Thế mà không hiểu sao Trần Tích Linh lại đòi
chia tay chỉ vì muốn phát triển sự nghiệp, bỏ đi đoạn tình cảm này. Mỗi khi anh ta nhìn thấy Trần Tích Linh trên báo chí cùng với một ngôi sao
nào đấy, hay một đạo diễn nào đó thì trong lòng Tần Thừa Trạch lại cảm
thấy giận bản thân mình, tại sao lại đồng ý chia tay Trần Tích Linh, làm cho một người vốn đơn thuần lại thành một đóa phù du chìm nổi trong
giới giải trí rối ren này

...

“ Cắt! Cố Hạm Hạm, cô đang làm quái gì vậy?”

Đạo diễn Nghiêm gào rống lên, đánh thức Tần Thừa Trạch cùng Trần Tích
Linh đang ôm ấp nhau trong trường quay, bao nhiêu ánh mắt nhìn bọn họ
như vậy. Trần Tích Linh lập tức thoát ra khỏi vòng tay Tần Thừa Trạch,
giãn ra một khoảng cách nhất định, lúng túng vuốt tóc như muốn che giấu
cảm xúc sốc nổi của mình

Mà lúc này Tần Thừa Trạch cũng không có chú ý tới những cử động nhỏ nhặt này của Trần Tích Linh, ngược lại anh ta hoàn toàn bị tiếng quát tháo
của Nghiêm Tử Trọng hút đi toàn bộ lực chú ý

Cố Hạm Hạm bị NG

Chỉ thấy Nghiêm Tử Trọng đang đùng đùng nổi giận mắng mỏ Cố Hạm Hạm, đem những từ ngữ mắng nhiếc thậm tệ đổ lên đầu cô, khiến cho Quý Bách không thể chịu được, vội vàng đem Cố Hạm Hạm ra sau lưng che chở

Quý Bách vốn không ưa gì Nghiêm Tử Trọng, cảm thấy ông ta chẳng những
chọn diễn viên quá cứng nhắc mà cách làm người cũng thật sự nguyên tắc
thái quá, chính là loại người quá cứng rắn lạnh lùng. Nhân viên trong
đoàn làm phim của Nghiêm Tử Trọng ai cũng từng bị ông ta mắng không ít
lần, Quý Bách còn nhớ rõ trước kia La Gia đã từng có một vai diễn trong
phim của vị đạo diễn này, cũng đã từng bị Nghiêm Tử Trọng quở trách mấy
lần

May mà La Gia là người tốt tính, ngăn cản anh, nếu không anh nhất định sẽ xông lên liều mạng nói chuyện phải trái với người này

Quý Bách vừa xuất hiện, ngữ điệu Nghiêm Tử Trọng có chút khá hơn, nhưng
trong lời nói vẫn tràn ngập ca từ chỉ trích Cố Hạm Hạm. Cái gì mà là “cô mang tiếng là diễn viên, ngay cả lời thoại cũng không có thuộc nổi, hừ, thật không xứng hai chữ diễn viên này, “thời điểm quay phim còn lơ đãng vừa lôi di động ra nghịch vừa học lời thoại” dường như có chút quá đáng

Những lời này nói ra đều đúng, Quý Bách không biết phải phản bác như thế nào? Nhưng mà Hạm Hạm nhà anh chỉ là có NG một lần thôi sao? Có cần
phải chỉ trích như vậy không? Nghiêm Tử Trọng đang coi Cố Hạm Hạm là
người mới nên được thể lên mặt đúng không?

Quý Bách mặt lạnh tanh, cầm tay Cố Hạm Hạm muốn cô rời khỏi chỗ này

“Anh Quý Bách, đừng có kích động” Cố Hạm Hạm cảm nhận được sự phẫn nộ
trong mắt người đại diện của mình, cô nhẹ nhàng vỗ vỗ lên mu bàn tay Quý Bách, sau đó tiến một bước về phía Nghiêm Tử Trọng, cúi đầu thật sâu,
khom lưng nói

“Đạo diễn Nghiêm, thật xin lỗi”. Giọng nói cô thành khẩn, vẻ mặt lại vô
cùng nghiêm túc. Cô diễn NG, không thuộc lời thoại, làm ảnh hưởng đến
tốc độ làm việc của đoàn làm phim, đây là sai lầm, mà sai lầm thì phải
xin lỗi

Nghe xong cái này, cho dù Ngiêm Tử Trọng có “thiên ngôn vạn chữ” cũng đành nuốt hết xuống bụng

Nghiêm Tử Trong lành lùng nói “ Chuẩn bị lại đi, nếu lần này không được thì cuốn xéo khỏi đây cho tôi”

Cùng lúc đó Tần Thừa Trạch muốn chạy tới chỗ Cố Hạm Hạm giúp đỡ vài câu, lập tức bị anh mắt của cô làm cho phải dừng lại

Tần Thừa Trạch thật không có cách nào diễn tả được ánh mắt đó, lạnh thấu xương, có thể khiến cho lòng người chìm vào hầm băng tăm tối. Ánh mắt
của Cố Hạm Hạm lúc này, rõ ràng là đang cảnh cáo, cảnh cáo anh ta không
nên cử động

Thật giống như là đang nói.... Anh không cần tới đây, tôi không cần anh

Có đôi khi, điều đó còn ác hơn cả việc bị người ta chán ghét, càng khiến lòng người quặn đau

Trần Tích Linh sau khi giật mình đã trấn tĩnh lại, nhìn thấy Tần Thừa
Trạch lộ vẻ buồn rầu không vui, cô ta ôn nhu hỏi “Anh làm sao vậy? Trong người cảm thấy không thoải mái sao?”

Tần Thừa Trạch khẽ cụp đuôi mắt, trong lòng cảm thấy kinh ngạc mông
lung, anh ta đột nhiên không hiểu tình cảm của mình dành cho Trần Tích
Linh là gì, hiện tại ra sao?

Trần Tích Linh cũng không nhận ra điều gì bất thường của Tần Thừa Trạch, khẽ thở dài cảm thán “Nếu như bộ phim kia em đóng vai nữ chính, anh là
nhà đầu tư, Ninh Phi Ly là nam chính, chúng ta làm bạn nhiều năm như
vậy, được hội tụ trong một bộ phim...anh nói xem có phải rất tuyệt
không?”

Vừa nói xong, hai mắt Trần Tích Linh cũng khẽ linh động, rõ ràng là đang mong đợi phản ứng từ Tần Thừa Trạch.

Đáng tiếc, Tần Thừa Trạch chỉ ừ hử một câu, cũng không có nói lời nào
thừa thãi. Ánh mắt Trần Tích Linh trở nên ảm đạm, móng tay sắc nhọn
không tự chủ mà bấm chặt vào lòng bàn tay.

Tần Thừa Trạch lúc này cũng không rõ mình đang nói gì, anh ta còn đang
cố suy nghĩ vì sao ánh mắt Cố Hạm Hạm nhìn mình như vậy, hệt như người
xa lạ, khiến cho lòng anh ta cảm thấy ê ẩm, ngực chướng đau, giống như
có hàng ngàn hàng trăm miếng bọt biển trong lồng ngực của anh ta, đột
nhiên phình ra, vô cùng khó chịu

Tần Thừa Trạch biết Cố Hạm Hạm luôn lạnh lùng thờ ơ với mình, nhưng anh
ta không biết rốt cục mình đã làm sai cái gì, ở đâu. Từ lúc bọn họ gặp
nhau tới nay, anh ta luôn cố gắng đối xử tốt với cô

Làm sai chỗ nào? Nếu như những lời này Cố Hạm Hạm nghe được, cô đại khái sẽ cười “ha ha” một tiếng, làm sai chỗ nào sao? Tạ Tường còn đang trong bệnh viện chăm sóc cha ốm nặng, mà người làm bạn trai như Tần Thừa
Trạch không ở bên an ủi coi như thôi, đằng này còn chạy tới tận đây gặp
người tình trong mộng của anh ta.

Hừ, đây chính là thói hư tật xấu của Tần Thừa Trạch

***

Cảnh quay bắt đầu

....Trải qua một đoạn ngắn, hai diễn viên chính diễn tới cảnh Cố Hạm Hạm diễn NG

Trương Kiển hít sâu một hơi, giọng nói mang theo chút tự giễu bản thân”
Trách ta nhìn nhầm” Nam nữ đều không phân biệt được, hắn đúng là làm đèn lồng đến hồ đồ rồi

Câu thoại này được Ninh Phi Ly xử lý hoàn toàn khác so với trước, nhưng cũng vô cùng phù hợp với tính cách của Trương Kiển. Có lẽ Ninh Phi Ly
đã đem nhân vật Trương Kiển nghiền ngẫm thấu đáo, lúc này anh ta đã hoàn toàn biến thân vào nhân vật

Ấn tượng của Cố Hạm Hạm đối với Ninh Phi Ly từ trước đến này chỉ là con
ông cháu cha cùng tướng mạo đẹp khác người, lúc này được đóng cặp với
Ninh Phi Ly cô mới cảm thấy bội phục trình độ cũng như cách anh ta hóa
thân thành nhân vật

Ống quay hướng về phía mặt Cố Hạm Hạm, cô lập tức điều chỉnh trạng thái, hóa thân thành tiểu cô nương Vân Tình

Vân Tình xấu hổ cúi đầu “Sư phụ, chẳng lẽ ngay từ đầu người đã tưởng con là tiểu nam tử sao?” thanh âm của nàng nhu hòa, sau đó tiểu cô nương
dùng hết dũng khí ngưởng mặt lên, khiến cho Trương Kiển nhìn thấy được
tia ủy khuất trong đáy mắt

Đây là tiểu cô nương đang kháng nghị ư

Trương Kiển có chút dở khóc dở cười, hắn chưa từng chung đụng với nữ
nhi, im lặng trong chốc lát, Trương Kiến hé môi mỏng, phun ra một câu
cứng nhắc “Ngoan, lại đây”

Khóe miệng Vân Tình nhếch lên, trong lòng tột cùng vui vẻ, tha hương lâu như vậy, nàng rốt cục cũng có một căn nhà, lại còn có thêm một vị thần
tiên sư phụ như vậy. Nàng khéo léo đem khuôn mặt non mềm hướng vào lòng
bàn tay Trương Kiển, dụi dụi, giống như một con mèo nhỏ lấy lòng chủ
nhân

Trái tim Trương Kiển đánh sóng dào dạt, trên măt lạnh như tiền nhưng bàn tay đã vội vàng rụt lại

“Ok, Cut!”

Nghe thấy thông báo, Cố Hạm Hạm lâp tức thở dài nhẹ nhõm một hoi, đứng dậy chuẩn bị đi xuống

Ninh Phi Ly đột nhiên lên tiếng “Chờ đã” Cố Hạm Hạm nghi ngờ liếc nhìn qua

Ninh Phi Ly hít sâu một hơi “Cô lần này diễn tốt lắm, so với lần đầu khá hơn rất nhiều”

“Cảm ơn”

Khóe miệng Cố Hạm Hạm khẽ nhếch, lộ ra nụ cười nhàn nhạt

Ninh Phi Ly cũng cười

Hai người diễn với nhau khá hợp, mà thái độ của Cố Hạm Hạm với Ninh Phi
Ly cũng dần chuyển biến tốt hơn. Anh ta cũng không phải loại công tử ăn
chơi trác táng như trong suy nghĩ của cô, cách Ninh Phi Ly nghiêm túc
suy nghĩ về nhân vật cũng hiến Cố Hạm Hạm dần dần có cảm tình

Ninh Phi Ly, người này, là một diễn viên dùng tâm làm việc

Tần Thừa Trạch đứng đằng xa, nhìn thấy hai người cười nói, trong lòng bỗng nhiên như có hàng vạn kim châm đau buốt


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui