“Tìm đèn kí” bắt đầu tiến vào giai đoạn lửa nóng, Cố Hạm Hạm cùng Ninh
Phi Ly ngày càng phối hợp ăn ý, cho dù Nghiêm Tử Trọng là loại người cay nghiệt cỡ nào, rốt cục cũng không thể nói lên lời
Tần Thừa Trạch vẫn thỉnh thoảng xuất hiện ở trường quay, nhưng Cố Hạm
Hạm một ánh mắt đều lười bố thí cho anh ta. Tần Thừa Trạch là nhà đầu
tư, đến trường quay là chuyện đương nhiên, không có việc gì lạ, anh ta
đến đây, không có liên quan gì đến cô
Bất tri bất giác, những cảnh cần quay cũng qua được phân nữa, cam kết
trở về của Bạc Tư Niên từ 3 tháng xuống còn hơn ba mươi ngày. Trước đó,
hai người vẫn còn thường xuyên giữ liên lạc. Trong khoảng thời gian này, Cố Hạm Hạm đều phải đóng những cảnh về đêm, mỗi ngày quay phim đều vô
cùng mệt mỏi, vất vả lắm mới có chút thời gian ban ngày rảnh rỗi, có lúc muốn gọi điện cho Bạc Tư Niên, nhưng nghĩ đến lúc này nơi anh sống là
đêm khuya, nên cũng nén lại không gọi
Bạc Tư Niên dường như cũng vô cùng bận rộn, nhưng khi có chút thời gian
đều cố gắng gọi điện cho Cố Hạm Hạm. Đáng tiếc hai người giống như vô
duyên với nhau, mỗi lần anh gọi tới cô lại đang ở trường quay
Bẵng đi một khoảng thời gian dài, khi Cố Hạm Hạm nhớ lại, cô cũng không
thể giải thích được mùi vị yêu đương khác thường lúc này
Nhưng thật ra trong thời gian này, Quý Bách bỗng nhiên đem tới cho cô một tin tốt
“Hình Xăm” được đề cử
Lúc Quý Bách đề cập đến chuyện này, đó là lúc Cố Hạm còn đang trang
điểm, nhân viên trang điểm đang cười nói trêu đùa cùng cô. Khuôn mặt Quý Bách vô cùng phấn khởi, tràn ngập ý cười, bước vội vào phòng thay đồ
“Cố Hạm Hạm, “Hình Xăm” được đề cử giải thưởng Quả cầu vàng! Em cũng được đề cử hạng mục người mới xuất sắc nhất!”
Cố Hạm Hạm thất thần một lúc lâu, sau đó mới kịp thời phản ứng, quay đầu lại “dạ” một tiếng với Quý Bách
Nhân viên trang điểm buồn cười dáng vẻ ngơ ngác của Cố Hạm Hạm, lập tức
nhào xuống, dùng tay bấu nhẹ vào đôi má phấn nộn trắng nõn kia. Cô đã
sống cùng Cố Hạm Hạm gần hai tháng, biết rõ tính nết của Cố Hạm Hạm, vì
thế vui vẻ nói “Chị thật sự không ngờ tính cách của em như vậy, không
phải chị từng bảo chị rất thân với một nhân viên tổ ánh sáng trong phim
“Hình Xăm” đó sao? Anh ấy nói cho chị biết, tuy rằng tính cách em rất
tốt, nhưng dường như lại rất trầm tĩnh, lúc nào cũng bình thản, cũng rất hiếm khi thay đổi nét mặt. Hiện tại xem ra, dường như anh ấy đã lầm”
Quý Bách tâm tình cũng không tệ, khó có khi ngồi xuống nhìn Cố Hạm Hạm
hóa trang, nghe xong thợ trang điểm nói xong thì gật gù liên tục “Hừ,
ngày xưa tôi đúng là đã sai lầm, cứ nghĩ Cố Hạm Hạm tính tình lạnh lùng
trầm trầm, không giống với những người cùng lứa tuổi, hiện tại xem ra a, trước nay cô nhóc này đều giả bộ”
Cố Hạm Hạm mím môi cười, nhưng cũng không giải thích. Lúc quay “Hình
Xăm” là thời điểm cô mới trọng sinh, mọi ngôn từ lời nói đều vô cùng cần thận, lo sợ. Hiện tại cô đã xây dựng được sự nghiệp nho nhỏ, tình bạn
hay tình yêu đều biến đổi theo chiều hướng tốt, vì thế tính cách hồn
nhiên vui vẻ cũng từ từ bộc lộ ra. Lại thêm vai diễn lần này cũng tương đối thoải mái, không giống như vai diễn Trình Thanh khi đó, toàn thân
đều là bi kịch. Có thể nói Cố Hạm Hạm đang ngày càng hoạt bát
Cố Hạm Hạm nhớ lại lúc quay chương trình “hạnh phúc đại liên minh” cô có gọi điện cho Bạc Tư Niên, hỏi anh ấn tượng đầu tiên của anh đối với cô
là gì, anh nói như thế nào nhỉ?
Anh nói cô đáng yêu
Cố Hạm Hạm ngẩng mặt lên, ánh mắt nhìn vào chính mình trong gương. Khuôn mặt nhỏ nhắn, búi tóc hai bên, cười rộ lên má lúm đồng tiền. Đây không
phải là cô, là tiểu nương Vân Tình, nhưng cô có cảm thấy hình ảnh bản
thân mình trong đó, giống như vừa xa lạ vừa quen thuộc
“Ai ôi, lông mi bên này có phải bị sai lệch không nhỉ?”
Bỗng nhiên một khuôn mặt tuấn tú đột ngột xông vào trước mặt cô, Cố Hạm Hạm thiếu chút nữa nhảy dựng lên vì sợ
Cố Hạm Hạm nhanh chóng chấn tĩnh lại, khóe một hơi nhếch lên “Ninh Phi
Ly, anh có thể thôi ngay cái trò dọa người như thế được không”
Ninh Phi Ly cảm thấy không thú vị, khuôn mặt tuấn tú vênh váo rời đi,
tuy nhiên vẫn giơ tay vẫy vẫy “Cảnh tiếp theo ạnh đây sẽ quay cùng công
chúa Sở quốc, anh đi trước đây”
Người đóng vai công chúa Sở quốc chính là Sở Ly, đây đúng là một đôi oan gia mà. Cố Hạm Hạm bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó khẽ nhướn đôi mi thanh tú ngắm nhìn mình lại trong gương, tự lẩm bẩm “Có thật là mi bị lệch ư,
đâu có mà”
Nhân viên trang điểm cười khì một tiếng. Ngay cả Quý Bách bình thường nghiêm túc thế mà cũng không nhịn được khẽ cười.
Quý Bách mở phong bì, đưa cho Cố Hạm Hạm xem lịch trình công việc, sau
đó dùng bút bi khoanh tròn một vài mục “Ngày trao giải diễn ra ở tỉnh Z, chúng ta cũng không cần thiết đến tham dự toàn bộ chương trình trong
mấy ngày. Đúng rồi, anh đã giúp em nói qua với đạo diễn Nghiêm, ông ấy
đáp ứng sẽ cho em nghỉ một ngày đến lĩnh giải”
**
Quý Bách cũng biết rõ, giải nữ chính xuất sắc nhất đại khái bọn họ không có khả năng lấy được, lần này ngoại trừ “Hình Xăm” của Cố Hạm Hạm được
đề cử, còn có bộ phim mới “Loạn thế giai nhân” của Trần Tích Linh, ngoài ra còn có hai tân hoa đán vô cùng có thực lực cũng được đề cử
Quý Bách mặc dù không hề thích Trần Tích Linh, nhưng cũng không thể phủ
nhận tầm ảnh hưởng cùng mức phủ sóng của Trần Tích Linh trong lòng công
chúng
Nhưng mà, giải thưởng nữ mới xuất sắc nhất, có lẽ Cố Hạm Hạm nhà anh có thể lấy được
***
Ninh Phi Ly cùng Sở Ly đóng xong cảnh quay, Cố Hạm Hạm cũng đã nhìn qua
Sở Ly đóng phim, cảm thấy cô gái nhỏ này đóng rất khéo, lại vô cùng cảm
xúc, vì thế cô cố chọn một góc tối vừa nhâm nhi nước trà vừa xem cảnh
diễn
Đây là phân đoạn công chúa Sở quốc đánh đàn cho Trương Kiển nghe
Công chúa Sở quốc vốn thầm thương Trương Kiển từ lâu, nhưng không ngờ
Trương Kiển lại bị hoàng đế ca ca phái đi đánh giặc. tiểu công chúa tức
giận, cùng hoàng huynh mình tranh cãi ầm ĩ một trận, một mình lén trốn
khỏi cung, tìm hỏi một hồi, cuối cùng cũng tìm được nơi ở của Trương
Kiển
Công chúa Sở quốc tên gọi là Sở Tử, chỉ khác với tên gọi của Sở Ly một chữ
Sở Từ đang chuẩn bị trải đàn cổ ra, muốn vì Trương Kiển đàn một khúc
nhạc. Khúc đàn này cũng chính là khúc nhạc phượng cầu hoàng Sở Ly và
Ninh Phi Ly thi đấu
Sở Từ mặc một thân quần áo màu đỏ, trâm vàng lấp lánh, gió thổi tung
bay mái tóc nàng, càng lộ ra khuôn mặt tinh xảo. Khuôn mặt Sở Từ khẽ
cười, hai tay khẽ tung bay trên từng dây đàn, tiếng đàn du dương, đượm
tình nghĩa
Mỗi một âm cũng giống như tình cảm của tiểu công chúa dành cho Trương Kiển
Trương Kiển dĩ nhiên hiểu hàm ý bài hát này, vốn lúc đầu khuôn mặt mang
chút ý cười, dần dần lắng xuống, trong ánh mắt có tràn đầy thương cảm
“Công chúa, Trương Kiển đã có người trong lòng, tình yêu của người, thứ
cho vi thần không dám nhận” Từng câu, từng chữ đánh thật sâu vào trái
tim của Sở Từ
Toàn thân Sở Từ cứng đờ, nhưng ngón tay trên dây đàn của nàng cũng không có ngừng lại, ngược lại càng lưu loát hơn trước, càng thêm tình ý
Đột nhiên, dây đàn đứt
Trương Kiển khe khẽ thở dài, đối diện với hai con ngươi trong suốt của Sở Từ, nhất thời không thể chống đỡ
“Khúc nhạc đã xong. Trương Kiển xin phép cáo từ” Vừa nói, Trương Kiển vừa lui về phía sau
Sở Từ nhếch miệng cay đáng, khuôn mặt ung dung “Nếu ta nói, là ta cố ý đi”
Trương Kiển dừng bước, yên lặng
Con ngươi Sở Từ khẽ linh động, giọng nói trong trẻo vang lên, giống như
hạt mưa châu rơi trên mái hiên “ Khúc nhạc đó, là phán trương cổ”
Nàng đàn đoạn âm huyền, chỉ vì hắn tình cờ ghé qua
Không hơn
“Cut! Đoạn này diễn rất được! Đặc biệt là Sở Ly, diễn rất tốt!” Nghiêm
Tử Trọng khó có khi khen người, nhưng biểu hiện của Sở Ly diễn thật quá
bất ngờ
Cố Hạm Hạm cũng không nghĩ đến Sở Ly diễn tốt như vậy, trong ấn tượng
của cô, Sở Ly giống như một cô bé nhỏ được bao bọc nuông chiều kiêu căng mà lớn lên, nhưng không nghĩ kĩ thuật diễn của cô bé này lại tốt như
vậy, thật khiến cho người khác ngạc nhiên, thán phục
Quay xong cảnh này, Sở Ly dường như cũng vô cùng hài lòng với biểu hiện
của mình, cho dù không nói lời nào, nhưng khóe miệng Sở Ly lộ rõ nụ cười đắc ý hài lòng với bản thân. Kì lạ là, so với lần đầu nhìn thấy Ninh
Phi Ly, thái độ vô cùng nhiệt tình, Sở Ly hôm nay dường như quá mức lãnh đạm. Trừ phi có cảnh quay, nếu không Sở Ly căn bản không chủ động tiếp
xúc cùng Ninh Phi Ly
Đối với chuyển biến của Sở Ly, Ninh Phi Ly cảm thấy vô cùng kì lạ, nhưng anh cũng không thèm để ý. Bất kể là Sở Lý là lạt mềm buộc chặt, hay
thật sự là đối với anh không còn cảm xúc, Ninh Phi Ly cũng không quan
tâm
Sở Ly nhớ rõ Cố Hạm Hạm, một cái tên rất kì quái. Mấy ngày hôm trước
trên trường học, cô có nghe một đống bạn trai thảo luận về cái tên Cố
Hạm Hạm này, còn trước kia thì là… Trần Tích Linh
Sở Ly nhớ rõ lần tiếp theo là cảnh diễn của ba người bọn họ, cô sờ sờ cằm một cái
Cố Hạm Hạm chủ động đưa cho Sở Ly chai nước khoáng, từ trong thâm tâm khen ngợi cô một câu “Diễn rất khá”
Sở Ly kiêu ngạo nhướn long mày một cái “Đó là đương nhiên….” Rồi sau đó, cô nhỏ tiếng thì thầm “Đúng dịp thì biểu diễn tài năng thôi”
“Cái gì?” Cố Hạm Hạm nghe không rõ
“Tôi nói, cảnh tiếp theo chị chỉ điểm cho tôi đấy”
Cố Hạm Hạm thiếu chút nữa cười ra tiếng, trong mắt tràn ngập ý cười “Ừ, tôi sẽ tận lực”
Mấy phút sau, cảnh quay ba người mà Cố Hạm Hạm mong đợi đã đến
......
Đạo diễn hô “!”
Trương Kiển ngước mắt, Vân Tình đứng trong góc tối, ngu ngơ nhìn bọn họ
“Sư phụ, đệ tử quấy rầy hai người sao?” Lời nói ra nghe thật thà vô hại
nếu như chúng ta bỏ qua ánh mắt giảo hoạt của tiểu cô nương này
Trương Kiển khẽ cười “Nha đầu này!...” Không thể nói rõ là chỉ trích hay đang bao che
Tiếp theo, là lời thoại của Sở Ly
…..
**
“Bye bye” Trải qua một thời gian dài quay phim, Cố Hạm Hạm cảm thấy
toàn thân mệt mỏi, sau khi chào tạm biệt Quý Bách, Cố Hạm Hạm mệt nhọc
lê tấm thân về phòng
Cường độ quay phim cao như vậy, lại quay liên tiếp, cho dù thân thể bằng sắt cũng không thể chịu được
Cố Hạm Hạm hít sâu một hơi, dường như muốn đem toàn bộ mệt mỏi trong đầu xóa đi
Đêm đã khuya, dưới ánh đèn vàng dịu nhẹ nhàng hành lang, trên mặt đá cẩm thạch sang loáng hiện lên một bóng hình cao lớn
Ánh mắt Cố Hạm Hạm khẽ nheo lại, cố gắng nhìn kĩ bóng người trước mặt,
Bạc Tư Niên cao ngất, choáng ngợp con ngươi Cố Hạm Hạm, chói lói khiến
người ta mê muội.
Tất cả những thứ này đến quá mức ngạc nhiên, Cố Hạm Hạm hoài nghi cô có
phải do mệt mỏi quá hay không, cho nên mới xuất hiện ảo giác nhìn thấy
Bạc Tư Niên
***
Ngay trong lúc Cố Hạm Hạm nghĩ đó là ảo giác, đột nhiên ảo giác đó di
động, trong lúc Cố Hạm Hạm đang mê man suy nghĩ, tại sao ảo giác có thể
thay đổi, thì đột nhiên ảo giác cất tiếng nói
Giọng nói giống hệt Bạc Tư Niên
“Anh đã trở lại”