Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần

“Làm sao có thể không thấy?” Rammus mặt không đổi sắc mà nhìn Lâm Tái ngồi trước mặt mình, mới một buổi tối, vong linh pháp sư hắn bắt về từ chỗ Bizani đã biến mất, sao có thể thế được?

“Sư phụ a! Đêm qua ngươi hoàn toàn không có cảm nhận được dị trạng gì sao?” Lâm Tái cũng cảm thấy rất kỳ quái, theo lý thuyết, lúc trước Hughes vì an toàn tính mạng mà chủ động ở lại tháp ma pháp của Bizani, duới tình huống như thế, tại sao bây giờ hắn lại lén lút chạy trốn chứ?

Rammus lòng nóng như lửa đốt, không biết phải giải thích với Bizani như thế nào đây, nhìn thấy đôi mắt Lâm Tái ngập nước liền trả lời: “Không có, ngày hôm qua căn bản không có người tiến vào tháp ma pháp này, về phần đi ra ngoài… Đêm qua ta nghiên cứu dược tề nên không chú ý.”

Trước kia Lâm Tái cũng ở trong tháp ma pháp của hắn, buổi tối cũng không đi đâu, dần dần hắn cũng không quan tâm đến chuyện này nữa.

“Chỉ có thể là tự hắn rời đi, nhưng tại sao chứ?” Lâm Tái nhíu mày, vô cùng nghi hoặc. Ở cùng Hughes hơn mười ngày, hắn phát hiện đối phương có không ít điểm đáng ngờ, nhưng cuối cùng hắn vẫn không nói ra.

“Thằng nhóc chết tiệt! Hắn đi rồi, ta phải ăn nói thế nào với Bizani đây?” Nghĩ đến bản thân không thể dàn xếp được chuyện này, ánh mắt Rammus nhìn về phía Lâm Tái lại trở nên hung ác, tại sao hơn một trăm năm qua Bizani đối xử với hắn còn không tốt bằng tên mập mạp này? Nếu tên mập mạp này gặp phải chuyện như vậy căn bản không cần lo lắng gì hết chỉ cần làm nũng một phát là không sao hết. Nghĩ như vậy, hắn liền nổi giận.

Tại sao hắn lại gặp phải một vị sư phụ tâm ngoan thủ lạt thực lực cao cường nhưng cố tình chỉ số EQ lại rất thấp như vậy? Lâm Tái thực bất đắc dĩ: “Sư phụ, Hughes tự mình rời đi, nếu lão tổ tông có hỏi, ta sẽ nói chi tiết cho hắn biết, hơn nữa lão tổ tông chưa chắc gì nhớ tới Hughes.”

“Ngươi nói đúng, cứ vậy đi, không phải gần đây cha ngươi không cho phép ngươi đi loạn sao? Hiện tại ngươi ở chỗ ta ngây ngốc nửa tháng rồi nói sau.” Rammus xách Lâm Tái lên lầu. “Ngươi có yêu cầu gì cứ nói, nhưng không được đi ra ngoài.”

Thật ra chính là giam lỏng đi? Nhưng nhiều lúc chúng ta phải biết chấp nhận số phận. Lâm Tái cười tủm tỉm bước vào phòng, sau đó bắt đầu thí nghiệm với một đống lớn thảo dược, tại phủ thành chủ, hắn cũng không thể không kiêng nể gì mà nghiên cứu dược tề như bây giờ.

Lâm Tái và Rammus cảm thấy vô cùng kỳ quái đối với chuyện Lục Vũ đột nhiên rời đi, nhưng với Lục Vũ mà nói, cuối cùng cũng có thể rời khỏi tháp ma pháp này là xuất hồ ý liêu. (một cách bất ngờ)

Trước khi rời đi, hắn còn đặc biệt ngụy tạo ra vài lý do, thậm chí còn bịa ra bản thân có một sư phụ vô cùng cường đại để giải thích áo choàng trên người từ đâu ra và tại sao mình lại có thể thi triển thành công “Hắc Ám thần chúc phúc”.


Nhưng cuối cùng cũng không cần dùng đến.

Ra khỏi phạm vi tháp ma pháp, Lục Vũ tìm một địa phương yên tĩnh, liền bay nhanh vào Hệ thống vị diện giao dịch.

“Cái gì, ngươi có công pháp tu chân hả?” Nghe Lục Vũ nói, Khương Đào kinh ngạc há to miệng.

Đối với Khương Đào và Hughes, Lục Vũ coi họ như người nhà, cũng không dự định giấu diếm gì cả, hắn kể lại rõ ràng mọi chuyện phát sinh vào mấy ngày trước.

“Lợi hại! Tại sao ta lại không may mắn như vậy?” Vẻ mặt Khương Đào buồn bực, tu chân gì gì, cách hắn thật xa xôi! Hơn nữa, Trái đất là vị diện cấp thấp, linh khí thiếu thốn, cho dù có công pháp cũng không thể tu luyện.

“Hiện tại ta còn chưa có cơ hội xem thử những quyển công pháp này, chờ ta luyện thử xong, nhất định sẽ cho các ngươi.” Đối với Lục Vũ mà nói, hắn sẽ không tốt bụng với người khác như thế, nhưng Hughes và Khương Đào là ngoại lệ, nếu có thể, hắn còn muốn đưa cho họ một chút đồ vật có thể kéo dài tuổi thọ, nhờ Hughes cho cha mẹ hắn ăn.

“Vậy thật tốt quá!” Khương Đào vội vàng mở miệng, lại nói: “Lục Vũ, ngươi muốn tìm tên Huyết Ma kia hỏi rõ mọi chuyện hay không? Còn có, ngươi rời khỏi một tòa pháp thánh tháp … Không có việc gì chứ?”

“Hẳn là không có việc gì, đối với những cường giả pháp thánh mà nói, ta như thế này, có là gì đâu chứ?” Là một món đồ có thể tùy tiện mua bán trao tặng sao?

“Mặc kệ thế nào, sau này ngươi nhất định phải cẩn thận một chút mới được, nếu có thể, tốt nhất là tu luyện công pháp trong Hệ thống vị diện giao dịch xong rồi hả ra ngoài.”

“Ta cũng nghĩ như vậy, hiện tại thế giới bên ngoài quá nguy hiểm.” Lục Vũ gật gật đầu, nhưng ý tưởng này của hắn, rất nhanh bị Huyết Ma phủ quyết.


Huyết Ma hoạt nhìn cao lắm là bốn mươi tuổi, nhưng thật ra còn lớn hơn Bizani gấp bội, sau khi nghe thấy quyết định của Lục Vũ liền trợn mắt há hốc mồm: “Lục Vũ, tuy con người có thể sinh sống trong Hệ thống vị diện giao dịch, nhưng đây chỉ là một không gian biệt lập với ngoại giới, chẳng lẽ ngươi chỉ dựa vào một chút linh lực trong không gian này để tu luyện sao?”

Lục Vũ sửng sốt, trước đó hắn lại không nghĩ tới điểm ấy, bất quá dựa theo lời nói của đối phương … “Tu luyện phải cần có lượng lớn linh khí sao? Nói như vậy, có thể sinh ra dị động hay không?”

Nếu lúc trước “Hắc Ám thần chúc phúc” không gây ra động tĩnh quá lớn, hắn cũng sẽ không bị pháp thánh chú ý!

“Đương nhiên có, nhưng không phải thời khắc đột phá trọng đại, cũng sẽ không gây ra động tĩnh quá lớn, lúc bình thường, ngươi vẫn có thể tu luyện ở địa phương có linh khí hơi mỏng một chút.” Huyết Ma trả lời, lại nói, “Nhưng hiện tại ngươi có thể ăn Tái Sinh Đan cải tạo thể chất trong Hệ thống vị diện giao dịch.”

“Cám ơn!” Lục Vũ mở miệng, đột nhiên nghĩ tới bộ áo choàng thần kỳ kia, chần chờ một chút cuối cùng không có mở miệng hỏi.

Huyết Ma đã sống hơn một ngàn năm, tuy hắn ở  trung cấp vị diện, nhưng là một thương nhân vị diện, hắn hẳn là có công pháp tốt nhất để tu luyện, cũng tuyệt đối có thể sử dụng tài nguyên không kém gì cao cấp vị diện, duới tình huống như thế, thực lực của Huyết Ma, chắc chắn cao hơn pháp thánh Rammus đi? Cho dù là pháp thánh, tuổi thọ cao nhất cũng ba bốn trăm tuổi mà thôi.

Tổng cộng có hai viên Tái Sinh Đan, sau khi Lục Vũ kết thúc trò chuyện với Huyết Ma, liền trực tiếp nuốt vào một viên.

Hắn đã có giác ngộ khi cải tạo thể chất nhất định sẽ rất đau đớn, nhưng không ngờ, vừa nuốt viên đan kia vào, hắn hoàn toàn mất đi ý thức, chờ đến khi hắn có lại ý thức, cảm giác thế giới này hoàn toàn thay đổi.

Ma pháp sư phải dẫn dắt ma lực trong không khí để phát động ma pháp, nhưng dưới tình huống trường kỳ sử dụng ma pháp, trong thân thể cũng sẽ lưu lại một lượng ma lực nhất định, nhưng hiện tại, không biết tại sao, ma lực trong thân thân Lục Vũ biến mất không còn một chút nào.

Mặc dù ma lực biến mất, nhưng Lục Vũ lại phát hiện tinh thần lực của mình tăng trưởng rất nhiều, bên cạnh đó, trong thân thể Lục Vũ vốn dĩ còn có một ít ám thương (vết thương ẩn) và gông xiềng trói buộc bản thân cũng đã biến mất.


Trước đó, tuy hắn là trung cấp ma pháp sư, nhưng bởi vì cưỡng ép tăng lên thực lực mà cả đời không thể thăng cấp, mà bây giờ, thành tựu lúc trước của hắn tất cả đều tan thành mây khói, nhưng tiền đồ lại là một mảnh quang minh!

Lục Vũ hận không thể hô lớn một tiếng để diễn tả tâm trạng hưng phấn của mình, nhưng lập tức phát hiện trên người mình dính rất nhiều vết bẩn…

Đối với một người yêu sạch sẽ mà nói, chuyện không thể chịu đựng nhất là gì? Đương nhiên chính là người mình bị dính bẩn! Dùng vài xô nước tinh khiết, tắm rửa sạch sẽ xong, Lục Vũ mới lấy ra ngọc giản kia xem, học thuộc làu tâm pháp sơ cấp của 《 Thiên Dương bí quyết 》.

Sau khi làm xong mọi chuyện, hắn lại liên lạc với Khương Đào một lần nữa.

“Ngươi bị gì vậy? Năm ngày nay một chút động tĩnh cũng không có?” Khương Đào nhìn thấy Lục Vũ, kinh ngạc hỏi han.

“Đã năm ngày rồi sao? Ta ăn Tái Sinh Đan.” Lục Vũ cũng có chút kinh ngạc, may mắn là hắn ở trong Hệ thống vị diện giao dịch, nếu ở bên ngoài, đột nhiên không ăn không uống ngất xỉu năm ngày…

“Ngươi ăn Tái Sinh Đan sao? Cảm giác thế nào?” Mắt Khương Đào sáng rực lên.

“Cảm giác rất tốt, đúng rồi, ngươi có thể kiếm cho ta lượng lớn gạo và muối không?” Lục Vũ lại hỏi, vấn đề kiếm tiền, bây giờ hắn chỉ có thể dựa vào Hệ thống vị diện giao dịch mà thôi.

Nếu là trước kia, có lẽ hắn không dám buôn bán muối ăn và gạo, nhưng hiện tại thì khác, có cái áo choàng thần kỳ kia…

“Mấy ngàn cân gạo cũng không thành vấn đề, muối ăn cũng không khó.” Trước kia Khương Đào không biết giá cả thị trường, hiện tại đã nắm rõ, muốn mua gạo muối, hoàn toàn có thể đến thị trường thực phẩm trong thành phố, những cửa hàng bán lẻ đều nhập hàng ở đó, hắn chỉ cần bịa ra lý do là mở cửa hàng bán lẻ liền có thể mua gạo muối với số lượng lớn.

Phẫn heo ăn lão hổ, vẫn luôn là lựa chọn tốt nhất, hiện tại mình không có thực lực, mình chính là heo… Xử đẹp một con hổ là có thể khiến cho người khác không dám mò đến tính kế mình đi?

Lục Vũ mặc vào nguyên bộ áo choàng, sau đó đi về phía địa điểm giao dịch lương thực lớn nhất thành Kerr.


Bởi vì vị trí địa lí của thành Kerr đặc biệt, người nơi này chú trọng vũ lực chứ không coi trọng nông nghiệp, lương thực đều từ phương xa vận chuyển tới, giá cả dĩ nhiên không rẻ, đồng thời, bởi vì thành Kerr gần rừng rậm ma thú, cho nên giá cả các loại thịt ở đây rất rẻ.

Bill là người phụ trách của một thương hội lớn, nhưng thương hội này còn chưa đủ thực lực để tiến vào thú nhân quốc gia giao dịch với thú nhân, cho nên chỉ thu mua tinh hạch và da lông ma thú tại thành Kerr, tuy giá cả so với trực tiếp mua của thú nhân thì mắc hơn rất nhiều, nhưng sau khi mấy thứ này vận chuyển đến phía nam, giá cả sẽ tăng lên gấp đôi, mà sau khi từ phía nam trở về, bọn họ sẽ mang theo lương thực và muối ăn ở phía nam đến thành Kerr, lợi nhuận cũng không thấp nha.

Bên cạnh đó, Bill cũng phụ trách việc mua bán lương thực.

“Tại sao thành chủ đại nhân lại muốn mua gạo loại tốt nhất nhiều như vậy? Mặc dù chúng ta trữ hàng không ít, nhưng quả thật không có nhiều như vậy.” Bill tươi cười, ứng phó với người của phủ thành chủ, thật ra hắn cũng đoán được nguyên nhân, nhất định là có liên quan đến chuyện áo bào trắng pháp sư chuẩn bị đến đây.

Mấy ngày qua, cả thành Kerr đang lưu truyền tin tức về tiểu thư trung cấp ma pháp sư kia, đáng tiếc thời gian vận chuyển từ nam lên bắc cũng không ngắn, yêu cầu nhiều gạo loại tốt nhất như vậy, thương hội bọn họ cũng không gom đủ trong thoáng chốc.

“Bill, Vệ đội của Elina đại nhân có hai trăm người, bọn họ đều là người phía nam, chỉ thích ăn cơm… Nhưng chúng ta đã chuẩn bị không đủ, nếu ngươi có đủ gạo, hãy mau chóng liên hệ với chúng ta.” Quản gia phủ thành chủ bất đắc dĩ mà mở miệng, dân chúng thành Kerr đã quen ăn bánh mì loại lớn, ngay cả quý tộc cũng ăn bánh mì, về phần gạo, số lượng tiêu thụ cũng không cao, nhưng tình hình hiện tại thì khác.

“Đương nhiên! Khi có hàng mới…” Bill đang nói đột nhiên dừng lại, hắn nhìn thấy một người mặc áo choàng màu đen che kín thân, một chút cũng không lộ ra ngoài, tuy người này không làm gì cả, nhưng vẫn khiến cho người khác cảm thấy áp lực.

Địa điểm mua bán lương thực, tại sao người như vậy lại xuất hiện ở đây? Trên mặt Bill và quản gia phủ thành chủ đồng thời lộ ra biểu tình nghi hoặc.

“Vị áo bào trắng pháp sư kia muốn gạo sao? Chỗ của ta cũng có một chút.” Giọng nói của người kia rất trầm thấp, lời nói ra lại khiến cho người ta bất ngờ — hắn có gạo sao?

Ngay khi Bill đang vô cùng nghi ngờ, người nọ đột nhiên vung tay lên, sau đó trước mặt mọi người liền xuất hiện một đống gạo lớn, gạo trắng bóng một chút tạp chất cũng không có, có thể thấy chất lượng của gạo rất tốt!

Một người có vật phẩm không gian, có thể lấy ra loại gạo chất lượng cao này cũng rất bình thường đi? Bất quá dựa theo lời nói của đối phương, bởi vì áo bào trắng pháp sư nên mới lấy gạo ra sao…

Ma pháp công đoàn hàng đầu, quả nhiên rất nổi tiếng! Quản gia phủ thành chủ nở nụ cười, cung kính nhìn về phía người đối diện, hắn là một trung cấp chiến sĩ nhưng vẫn không thể nhìn thấu người nọ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận