Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần

Bốn phía dị thường an tĩnh, chỉ còn lại tiếng rên nhỏ vụn của tên nô lệ kia, khi tất cả mọi người đang chờ đáp án của Lâm Tái, Lâm Tái nhẹ nhàng nở nụ cười.

“Đương nhiên là ta luyện chế.” Lâm Tái mở miệng, vô cùng tự tin.

“Nếu như vậy, ngươi có thể trước mặt mọi người luyện chế một lần hay không? Cũng cho ta khai mở nhãn giới, mặt khác, ngươi nói thuốc này hữu hiệu, hiện tại, có nên làm một chút thí nghiệm hay không?” Khoa Duy Kỳ mở miệng lần nữa, sau đó gắt gao mà nhìn chằm chằm Lâm Tái, không chút nào thả lỏng.

Nguyên liệu luyện chế loại đan dược này cũng không trân quý, nhưng tại Eyal đại lục, có vài loại cũng không tìm thấy.

Trong tình trạng này, Lâm Tái quyết định phải thắng áp đảo đối phương, lập tức gật gật đầu: “Không thành vấn đề! Hiện tại có thể làm thí nghiệm!”

Hắn vừa dứt lời, một giọng nói như sấm vang toàn bộ quảng trường: “Cái gì không thành vấn đề? Chẳng lẽ muốn lãng phí thứ tốt như vậy sao? Mau đem tới cho ta ăn!” Theo giọng nói này vang lên, đột nhiên, một nam nhân cao ít nhất hai thước, đột nhiên xuất hiện trên không trung.

Dược tề sư công hội cho người dựng lên lồng phòng hộ để bảo vệ thí sinh, nghe nói hoàn toàn có thể ngăn cản công kích của Thánh cấp ma pháp sư. Nhưng lồng phòng hộ này, sau khi người kia bước vào liền hoàn toàn tiêu tán, mà sau khi lồng phòng hộ tiêu tán, người nam nhân này lập tức vọt tới bên người Lâm Tái, một phen đoạt lấy bình đan dược trên Lâm Tái sau đó rót hết vào miệng mình!

Động tác của người kia vô cùng nhanh, Lâm Tái hoàn toàn không có khả năng ngăn cản, chỉ có thể mở mắt trừng trừng mà nhìn đối phương ăn hết đan dược của mình, đồng thời, hắn cũng phát hiện một ít tình huống, sau khi người trước mắt này nuốt hết đan dược của hắn, nếp nhăn trên mặt tựa hồ mờ nhạt hơn một chút… Chẳng lẽ, người này cũng trúng độc?

Bất quá, nếu trong máu người trước mắt này cũng có Âm U trùng, vậy sao chỉ biểu hiện một chút già nua mà không có tử vong? Rõ ràng sau khi bị, là rất nhanh sẽ tử vong … Hơn nữa những đan dược như vậy một chai bình ăn, sẽ không ăn phá hư bụng sao?

“Có hiệu quả, nhưng so với nước sinh mệnh của Tinh Linh cũng không sai biệt lắm…” Sau khi người kia nuốt hết bình đan dược, liền lôi kéo quần áo của Lâm Tái: “Máu Thần Tử của Thú Nhân tộc có thể giải độc sao? Hắn ở đâu? Ngươi mau dẫn ta đi cầu giải dược!” Hắn nói xong lời này, vừa định nói gì đó, lại đột nhiên nhíu mày nhìn về phía Lâm Tái.

Lâm Tái sửng sốt, thân phận của mình người khác nhìn không thấu, nhưng người trước mắt này ngay cả Âm U trùng đều có thể ngăn cản, lại không xem nước sinh mệnh của Tinh Linh bộ tộc ra gì, có lẽ là đã nhìn thấu đi…

Nhưng không đợi Lâm Tái kịp phản ứng, trong thính phòng liền dâng lên một cổ khí thế cường đại mà lại quen thuộc, hắn vừa giương mắt lên, liền nhìn thấy Mony đang bay trên không trung, trợn mắt nhìn nam nhân đứng đối diện hắn.

Nam nhân kia đột nhiên nở nụ cười, sau đó thả Lâm Tái ra, đồng thời vươn tay phủi phủi quần áo Lâm Tái, dùng ngữ điệu nhu hòa hoàn toàn bất đồng với vừa rồi mà mở miệng: “Ta không có ác ý, chỉ hy vọng có người có thể giúp ta giải độc mà thôi, thật sự.”

“Hừ!” Mony gắt gao mà theo dõi hắn: “Thần tử tuyệt đối không thể bị thương tổn!”

“Không thương tổn không thương tổn, ta như thế nào làm Thần Tử bị thương chứ?” Người kia vội vàng mở miệng: “Chỉ cần Thần Tử có thể trị hết cho ta, ta khẳng định sẽ có hậu tạ!”

Người nam nhân này đột nhiên xuất hiện, thực lực lại cường đại đồng thời còn nói như vậy, điều này làm cho ánh mắt mọi người đều dồn lên trên người hắn, cũng làm cho mọi người biết rõ ý đồ của hắn.

Cuộc thi Dược tề sư lần này đột nhiên xuất hiện đề mục khó giải như vậy, thì ra đều là vì người trước mắt này? Nếu như vậy, người này có thân phận gì đây?

Ánh mắt Khoa Duy Kỳ phức tạp mà nhìn Lâm Tái, hắn biết Dược tề sư công hội cường đại, sau khi nhìn thấy người này, cũng biết đối phương ít nhất là cường giả Pháp thần, người này còn xác nhận thuốc của Lâm Tái thật sự hữu dụng… Hôm nay Lâm Tái khẳng định sẽ đoạt giải quán quân, hơn nữa, không chỉ là đoạt giải quán quân, từ nay về sau, tên tuổi Lâm Tái còn vang vọng toàn bộ Eyal đại lục!

Hắn không cam lòng, hắn thật sự không cam lòng, nhưng đối mặt với tình huống như vậy, cho dù hắn không cam lòng cỡ nào cũng vô dụng! Nghĩ như vậy, Khoa Duy Kỳ không tính toán sẽ ở lại chỗ này nữa, dù sao phần thưởng của hạng hai và hạng ba, hắn cũng không xem ở trong mắt.

Lúc này Lâm Tái cũng không rảnh chú ý đến Khoa Duy Kỳ, nam nhân trước mắt này nhìn hắn bằng ánh mắt bình bình đạm đạm, khiến cho hắn có cảm giác bị xem thấu, dưới tình huống như thế, hắn làm gì rãnh rỗi chú ý đến chuyện khác chứ? Cho nên, Khoa Duy Kỳ đột nhiên rời khỏi, hắn cũng không nhìn thấy.

Lâm Tái bị tình cảnh trước mắt khiến cho chân tay luống cuống, nhưng hắn không biết, không chỉ có một mình hắn có cảm giác như thế, chính là hai vị Thánh cấp dược tề sư kia, hiện tại cũng rất muốn than thở một tiếng.

Vị đại gia này, tại sao lại xuất hiện ở đây vậy?

Đúng vậy, quả thật tinh thần lực của hắn rất cường đại, cho dù cách xa như vậy vẫn có thể chú ý đến tình huống của cuộc thi, nhưng cũng không cần phải kích động như vậy đi? Được rồi, nếu bọn họ trong tình huống như vậy khẳng định cũng sẽ rất kích động,  vị đại gia trước mắt này tuy rằng thiên phú dị bẩm hẳn là có thể chịu đựng thêm một hai năm, nhưng mắt thường có thể thấy được hắn đang lão hóa dần dần.

“Các hạ, cho dù muốn trị liệu, cũng không nên nóng lòng nhất thời, hiện tại, trước tiên là tuyên bố kết quả trận đấu, sau đó ngươi hãy mang theo Lâm Tái các hạ đi tìm Thần Tử trị liệu nha.” Một vị Thánh cấp dược tề sư mở miệng, đối với người trước mắt, hắn cũng chỉ có thể khuyên nhủ mà thôi.

Nam nhân kia nghĩ nghĩ, gật gật đầu: “Không thành vấn đề, cứ như vậy đi, ngươi nhanh lên một chút!” Hắn nói xong lời này, nhìn Lâm Tái một cái thật sâu, sau đó liền bay lên, đi tới bên người Mony: “Vị tiểu thư mỹ lệ này, không bằng chúng ta ngồi chờ một chút nhé?”

Mony liếc mắt nhìn nam nhân kia một cái, gật gật đầu, bà có thể cảm giác được sự cường đại của đối phương, có lẽ còn cao hơn mình, dưới tình huống như thế, đương nhiên không cần xung đột với đối phương.

Mặc dù bà không dự định xung đột với đối phương, nhưng cũng không dự định dẫn hắn đến chỗ con gái mình đang mang thai, cho nên trực tiếp an vị tại một chỗ gần lối ra.

Xung quanh chỗ Mony ngồi vốn dĩ có khá nhiều người, nhưng sau khi Mony ngồi xuống, bọn họ liền sợ hãi mà nhìn thoáng qua người kia, sau đó chạy mất dép.

“Không có lồng phòng hộ, cái thứ đáng sợ kia có thể chạy đến hay không?” Đột nhiên trên thính phòng có người mở miệng.

Lời này vừa ra, vốn dĩ dân chúng đang chờ công bố kết quả cuối cùng, sau khi yên tĩnh một chút, đột nhiên tất cả đều điên cuồng bỏ chạy về phía cửa chính…

Mony nhìn tất cả mọi người trên đài đều giống như nơi này có kịch độc mà bỏ chạy, không khỏi mà lo lắng cho con gái của mình. Mặc dù những người đó đang lẩn trốn nhưng vẫn không đụng trúng bọn họ… Không, phải nói là không dám đụng nam nhân trúng độc kia, nhưng đám người hỗn độn như vậy vẫn quấy nhiễu tầm mắt của bà, nên bà chỉ có thể dùng tinh thần lực thăm dò tình huống của Caroline.

Tinh thần lực của bà vừa mới thả ra, lập tức phát hiện tinh thần lực của người bên cạnh đang cuồn cuộn, điều này làm cho bà lập tức cảnh giác.

Mony đã sống hơn một ngàn năm, tuy rằng bà rất ít khi rời khỏi Thần Thú, nhưng bà vẫn rất hiểu biết những cường giả trên đại lục, trên đại lục này, căn bản không có cường giả nào giống người bên cạnh bà!

Trừ phi… Mony đột nhiên nghĩ tới một đại lục khác trong truyền thuyết, trên đại lục kia, đủ loại chủng tộc sinh sống, mà nổi danh nhất trong đó, dĩ nhiên chính là đám người vô cùng tôn kính bộ tộc Nagas bọn họ khi Thần Thú các hạ còn tồn tại, sau khi Thần Thú các hạ biến mất liền có chút khinh thường bọn họ – Long tộc!

Mặc kệ là tinh linh, người lùn hay là những chủng tộc hiếm thấy khác, thực lực đều không sánh bằng Long tộc. Hơn nữa, trong khi bộ tộc Nagas bọn họ chỉ có vài thành viên, thì tộc nhân của Long tộc rất nhiều, bao gồm những loài bò sát khổng lồ cũng thuộc Long tộc, bọn họ đều có tuổi thọ và thực lực ngang ngửa bộ tộc Nagas…

Vẻ mặt Mony trở nên hết sức nghiêm túc, trên cơ bản bà đã có thể xác định tên bên cạnh chính là Long tộc, nhưng tộc nhân của Long tộc cũng không có khả năng có thực lực cao hơn bà, như vậy người bên cạnh…

Tất cả mọi người đều chạy về phía cửa ra, nếu đây là trái đất mà nói, khẳng định sẽ phát sinh tình trạng dẫm đạp nhau, nhưng nơi này không phải trái đất… Lục Vũ trợn mắt há hốc mồm mà nhìn vài ma pháp sư đẩy ngã vách tường của sân đấu, rất nhanh sau đó, mọi người bước qua những bức tường đã bị xô ngã này, rồi chạy tán loạn, thấy một màn như vậy, vẫn không có ai cảm thấy kỳ quái… Bên cạnh đó, bức tường này hình như được thương hội cho thổ hệ ma pháp sư cùng hắc ám ma pháp sư xây dựng tạm thời, hiện tại có người hỗ trợ phá tường, có lẽ bọn họ còn cảm thấy mình đỡ phải tốn sức phải phá tường đi?

Đương nhiên, tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng Lục Vũ vẫn luôn đặt chú ý lên người Caroline, Caroline là phụ nữ mang thai, hắn thật sự sợ đối phương xảy ra chuyện.

“Quán quân Cuộc thi Dược tề sư lần này, chính là Lâm Tái ở thành Kerr, hạng nhì là Khoa Duy Kỳ của Ma pháp sư công hội, hạng ba là Laura ở Liên Minh Tự Do…” Vị Thánh cấp dược tề sư kia đứng sau thiết bị ma pháp khuếch đại âm thanh công bố kết quả, đáng tiếc chính là, cho dù giọng nói của hắn vô cùng vang vọng, nhưng dưới tình huống nhiều người chạy trốn như vậy, phỏng chừng không ai rãnh nghe mấy lời này đi.

Mục đích tổ chức Cuộc thi Dược tề sư hiện tại đã đạt được, cho nên vị Thánh cấp dược tề sư này cũng không có gì không hài lòng, thậm chí còn vô cùng cao hứng mà dùng tốc độ nhanh nhất công bố, sau đó dẫn theo tất cả thí sinh ngoại trừ Khoa Duy Kỳ đi về phía Dược tề sư công hội.

Nam nhân ngồi bên cạnh Mony ngay từ đầu vẫn không có phản ứng gì, sau khi bọn họ rời đi, cũng lập tức đứng lên, sau đó cười cười với Mony, liền phóng lên cao bay về phía Dược tề sư công hội!

Tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng Mony vẫn luôn chú ý hắn nên tốc độ cũng không chậm, nhìn đến đối phương có động tác, Mony liền đứng lên, sau đó không chút nghĩ ngợi lấy ra bảo kiếm của mình, thuận tay đem Ti Na đang ghé vào vai bà ném về phía đối phương.

Nam nhân kia vội vã tìm Lâm Tái giải độc cho mình, nhưng nhìn thấy bộ dáng của Mony, cũng biết sự tình không có đơn giản như vậy, bởi vậy chỉ có thể quay đầu lại nhìn về phía Mony: “Tiểu thư xinh đẹp, ta còn có việc gấp…”

“Ngươi muốn đi tìm Lâm Tái? Ta cũng đi!” Mony lập tức mở miệng.

“Chúng ta cũng đi!” Caroline cũng mở miệng, người xem xung quanh bọn họ cũng đã đi rồi, hiện tại chỉ còn lại vài người bọn họ vẫn đứng trên khán đài này.

Mony nhìn thấy Caroline nhíu mày, nhưng cũng không biết làm thế nào, hơn nữa, tuy bà không có hảo cảm với Long tộc, nhưng vẫn có thể cảm giác được người trước mắt này không có ác ý, nếu như vậy, cùng đi đi!

Nam nhân kia cũng phóng một ít lực chú ý lên đám người Caroline, hắn bỏ qua Kha Đức Nhạc, khi nhìn đến Caroline trên mặt lộ ra nụ cười, mà khi nhìn đến Lục Vũ, trên mặt lại xuất hiện một ít kinh ngạc.

Nhưng cho dù hắn cảm thấy ngạc nhiên với đám người Mony Caroline, với hắn mà nói, hiện tại chuyện trọng yếu nhất vẫn là giải độc cho mình, cho nên, hắn liền cùng đám người Mony đi về phía Dược tề sư công hội.

Lúc mới bắt đầu, những thí sinh khác cảm thấy bất mãn khi Lâm Tái đoạt giải quán quân, nhưng người kia đột nhiên xuất hiện thừa nhận thuốc của Lâm Tái hữu dụng, bọn họ liền tâm phục khẩu phục.

Một cường giả như vậy, còn có Dược tề sư công hội, không có khả năng liên hợp lại giả mạo, cho dù muốn làm giả, cũng nên đem cho Laura mới đúng, một khi đã như vậy, Lâm Tái có thể luyện chế dược tề có thể so với nước sinh mệnh của Tinh Linh tộc, bọn họ không nên đắc tội!

Phần thưởng của quán quân thật sự rất phong phú, nhưng phần lớn cũng không phải là vật chất. Sau khi đoạt giải quán quân, cho dù Lâm Tái không gia nhập Dược tề sư công hội cũng có thể tiến vào Tàng Thư lâu của Dược tề sư công hội để nghiên cứu các loại điển tịch, còn có thể bái đại trưởng lão Duy Nhĩ Phúc của Dược tề sư công hội làm sư phụ!

Trên thực tế, mới vừa tiến vào Dược tề sư công hội không bao lâu, Lâm Tái liền nhìn thấy Duy Nhĩ Phúc, trang phục của lão nhân này so với những Thánh cấp dược tề sư khác còn xa hoa hơn rất nhiều, sau khi chào hỏi hai Thánh cấp dược tề sư, liền cười tủm tỉm mà nhìn hắn.

Lâm Tái còn chưa kịp chào hỏi đối phương, thậm chí biểu tình kích động trên mặt những thí sinh khác còn chưa rút đi, nam nhân kia liền mang theo đám người Mony tiến vào, sau đó cũng không chờ người khác kịp phản ứng, hắn liền lôi kéo Lâm Tái: “Tiểu huynh đệ, ngươi nhất định phải giúp ta!”

Người của Dược tề sư công hội có chút kỳ quái, tại sao không đi cầu Lục Vũ mà lại cầu Lâm Tái, nhưng lập tức liền nghĩ đến, có lẽ là Lục Vũ đã cự tuyệt hắn.

Lâm Tái một chút cũng không kỳ quái, hắn cảm giác được, người trước mắt này đã nhìn ra thân phận của mình: “Chúng ta tìm một chỗ an tĩnh, ta sẽ trị bệnh cho ngươi! Mọi người cùng đi đi.”

“Không thành vấn đề!” Người nọ lập tức đồng ý: “Ta là Douglas, tiểu huynh đệ, sau này ngươi có thể trực tiếp gọi tên của ta.” Hắn vô cùng nhiệt tình, bởi vì hắn nhìn ra được, tuy rằng năng lượng trên người Lâm Tái hiện tại phản ứng không mãnh liệt lắm, nhưng sau này chắc chắn sẽ có thực lực cường đại, tiền đồ của Lâm Tái, có khả năng còn vượt qua hắn.

Hắn là đế vương Long tộc, nhưng năm đó Long tộc bị Thần Thú đánh bại đến tâm phục khẩu phục vẫn không thể phủ nhận, mà Thần Tử này của Thú nhân tộc, nghe nói có thể biến thành hình thái hoàn toàn của Thần Thú lúc trước…

Nhưng hắn cũng không yếu, Thần Tử có thể cứu hắn, hắn đương nhiên sẽ không truy cứu những ân oán trước kia.

“Douglas, xin chào.” Lâm Tái gật gật đầu với đối phương, sau đó dưới sự hướng dẫn của đối phương, trực tiếp tiến vào bên trong Dược tề sư công hội, đương nhiên, thời điểm rời đi, hắn vẫn chào tạm biệt với đám người Duy Nhĩ Phúc.

Đó là một căn phòng vô cùng rộng lớn, trang trí cũng vô cùng xa hoa, vừa bước vào, Douglas liền nở nụ cười với Lâm Tái: “Ngươi mới là Thần Tử phải không? Có thể… Có thể hay không…”

“Không thành vấn đề.” Lâm Tái mở miệng, hắn biết thực lực của người trước mắt này sâu không lường được, cho nên hôm nay hắn nhất định phải lấy máu, nhưng chỉ cần dùng một chút máu mà được một người cường đại như thế này cảm kích, thật ra cũng là một vụ làm ăn có lời nhỉ?

“Tiểu huynh đệ quả nhiên sảng khoái!” Douglas vô cùng cao hứng mà mở miệng, thật ra hắn bị trúng độc đã nhiều năm, lúc mới bắt đầu, hắn nơi nơi tìm kiếm trợ giúp trên Maya đại lục, đáng tiếc đến cuối cùng tuy rằng cướp sạch nước sinh mệnh của Tinh Linh Tộc, nhưng vẫn không có biện pháp làm cho mình chuyển biến tốt đẹp… Cũng chính là hắn vận khí tốt, sử dụng các loại thiên tài địa bảo, chẳng biết tại sao lại có thể kiềm chế loại độc kia phát tác, vì vậy mới sống đến hiện tại, thậm chí còn có thể sống thêm một năm.

Lúc đầu, nhà tiên tri của Long tộc tiên đoán là một chút hy vọng cũng không có. Cho đến nửa năm trước, lại đột nhiên bói ra cho hắn một đường sinh cơ, chính vì vậy, hắn mới quyết định đi đến Eyal đại lục, tìm Dược tề sư công hội xin giúp đỡ  — khi đó, nhà tiên tri vĩ đại kia nói cho hắn biết, hy vọng của hắn ở trong này.

Hiện tại, cuối cùng hắn cũng biết hy vọng của hắn rốt cuộc là cái gì… Trách không được trước kia mỗi lần tiên đoán đều chỉ có đường chết, sau này lại xuất hiện đường sống … Không phải trước đó Thú Nhân đế quốc vẫn chưa xuất hiện Thần Tử sao?

Ánh mắt Douglas sáng ngời mà nhìn chằm chằm Lâm Tái, Lâm Tái chỉ có thể cầm dao nhỏ lấy máu của mình, đáng tiếc chính là, lực phòng ngự của hắn quá mạnh mẽ, dao nhỏ thật sự không thể gây thương tổn cho hắn…

“Nếu tiểu huynh đệ ngươi không để ý, ta có thể giúp ngươi tạo ra một miệng vết thương… Ta cam đoan nó rất nhỏ!” Douglas đứng chờ bên cạnh liền nóng lòng, rốt cục nhịn không được mở miệng.

Lâm Tái nhìn vẻ mặt tươi cười nịnh nọt của đối phương, nghĩ nghĩ, liền đem bàn tay của mình đưa cho đối phương, Douglas rất nhanh liền vươn tay ra, sau đó, trên tay của hắn mọc ra móng vuốt, móng vuốt này vô cùng sắc bén, thời điểm xẹt qua lòng bàn tay của Lâm Tái, cho dù phía trên hiện ra những miếng vảy cứng rắn, vẫn bị hắn cắt qua, bất quá hắn cũng tuân thủ lời hứa, cuối cùng quả thật chính là một vết thương rất nhỏ, sau đó chảy ra một bình máu nhỏ.

Năng lực tự lành của Lâm Tái rất tốt, miệng vết thương không lâu sau liền khép lại, Douglas nhìn thấy tình huống này, liền đem bình máu vừa nhận được uống sạch, còn vươn ra đầu lưỡi liếm liếm cái bình kia.

Một màn này khiến cho Mony không tự giác mà nhíu mày, nhưng Douglas cũng vô cùng kích động, thậm chí vì quá kích động mà run rẩy cả người: “Ta cảm thấy rất tốt, thật sự…”

“Ngươi có thể bình phục thì quá tốt.” Lâm Tái mở miệng, đối phương hiển nhiên không phải nhân loại… Nhưng dựa theo giảng dạy của Mony còn có ví dụ là Ti Na, cho dù là Thần cấp ma thú, cũng không thể biến thành nhân loại, mà người trước mắt này lại rõ ràng không phải thú nhân…

“Đúng vậy! Ha ha! Ta chính là Douglas quân vương vĩ đại, sau này chính là sự tồn tại cường đại nhất!” Douglas hưng phấn mà mở miệng, sau đó liền cảm thấy tay của mình lại có được khí lực cường đại, mà nếp nhăn trên mặt cũng đã biến mất!

Thấy chưa, hắn là long vương Douglas anh tuấn vĩ đại, sao có thể chết khó coi như vậy chứ? Hắn còn chưa có tìm được một long nữ xinh đẹp sinh trứng cho hắn đâu!

Douglas quân vương? Lâm Tái nghe thấy đối phương tự xưng như vậy, tươi cười trên mặt càng sâu hơn: “Vậy muốn chúc mừng các hạ.” Quân vương… Khẳng định không phải là quân vương nhân loại, như vậy chính là quân vương ở đâu? Trên Eyal đại lục, hắn tự nhận là vô cùng hiểu biết, mà đối phương có thể thoải mái có được nước sinh mệnh của Tinh Linh tộc trên Maya đại lục…

Chẳng lẽ, thật sự là long tộc?

Sau khi nhìn qua những tư liệu của Lục Vũ, Lâm Tái liền biết mình chính là rồng, nhưng tại thế giới này, rồng trong nhận thức của mọi người là hoàn toàn khác biệt, mà hiện tại người trước mắt này, chính là một con rồng.

Tuy đối phương gọi là rồng bộ dạng lại hoàn toàn khác xa hắn, nhưng dù sao cũng là rồng, có lẽ vì vậy, Âm U trùng mới bị kiềm chế?

Sau khi uống máu của Lâm Tái, Douglas cũng cảm thấy bụng mình co rút đau đớn, tuy rằng đau đớn, nhưng cũng không phải hắn không thể nhẫn nhịn, hơn nữa theo thời gian trôi qua, độc tố trên người hắn cũng biến mất, sinh mệnh lực cũng trở nên mạnh mẽ hơn, hắn cảm thấy cho dù đau đớn gấp bội cũng là đáng giá!

Rốt cục, hắn hoàn toàn khôi phục!

Douglas vốn dĩ là một thanh niên anh tuấn có một đầu tóc nâu, nhưng trải qua một lần lão hóa, tóc của hắn liền có chút trắng bạc, cho dù trong thời gian ngắn không thể khôi phục lại màu tóc, nhưng hắn lại có được dung nhan trẻ tuổi, cái này cũng đủ để cho người khác không chú ý đến màu tóc của hắn rồi!

“Lâm Tái thân mến, ta thật sự rất cảm ơn! Ngươi muốn cái gì cứ việc nói, không cần khách khí, phải biết mặc dù Dược tề sư công hội không thể chữa khỏi cho ta, nhưng ta cũng đã hứa sẽ cho bọn họ một ít đồ!” Douglas lập tức mở miệng.

Bản thân hắn có thói quen thu thập bảo bối, còn kế thừa rất nhiều đồ vật của cha mẹ, bàn về bảo bối hắn dám nói thứ nhất sẽ không người dám nói thứ hai! Đương nhiên, Thần Thú điện cũng có rất nhiều thứ tốt, nhưng bảo bối trên hai khối đại lục hoàn toàn bất đồng hơn nữa Thần Thú điện cũng không thuộc cá nhân nhỉ?

“Ta cũng không biết các hạ có cái gì…” Lâm Tái mở miệng lần nữa, sau khi đoán được thân phận của đối phương, không lợi dụng cơ hội này thì rất có lỗi với bản thân nha.

“Điều này cũng đúng.” Douglas gật gật đầu, đột nhiên đổ ra một đống lớn đồ vật, sau đó lại cười cười với Mony: “Tiểu thư mỹ lệ, ngươi có thích thứ gì không, cứ việc chọn đi.” Đối với nữ nhân, nhất định phải ga lăng mới được, hơn nữa cường giả giống Mony vậy, cũng là sở thích của hắn, tuy rằng bộ tộc Nagas từng đè nặng Long tộc… Nhưng cũng là chuyện rất lâu trước kia rồi không phải sao? Dù sao hiện tại Long tộc đã mạnh hơn bộ tộc Nagas.

“Thật có lỗi.” Mony liếc mắt nhìn đối phương một cái, “Nếu ngươi kêu Lâm Tái là tiểu huynh đệ, vậy ngươi phải giống như Lục Vũ kêu ta một tiếng bà Mony.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui