Dị Thế Chi Tiện Nam Nhân

Ngày hôm sau khi Lạc Tang tỉnh lại, liền dựa theo thói quen mà vươn tay mò tìm Mục Mộc nằm ở bên cạnh mình thì lại mò hụt.

Mục Mộc không ở trên giường.

Không nhìn thấy hắn nên Lạc Tang có chút hoảng hốt, vội vàng đi nhanh ra ngoài nhà kho, liền nhìn thấy Mục Mộc và Phỉ Lợi Phổ đang ngồi xổm ở trong ruộng, dường như đang nghiên cứu vấn đề gì đó.

Lạc Tang thở phào nhẹ nhõm, trước đây y đều dậy sớm hơn Mục Mộc, không có gì hạnh phúc hơn so với việc vừa mở mắt ra liền nhìn thấy gương mặt an tường say ngủ của Mục Mộc.

Lạc Tang đến gần hai người, nghe thấy Mục Mộc hỏi Phỉ Lợi Phổ: ” Chỉ tưới nước ngần này sao? “.

Phỉ Lợi Phổ gật đầu, Lạc Tang nhìn thấy trên bờ ruộng có một đống đất nhỏ, vì vậy hỏi Mục Mộc: ” Em trồng quả sữa? “.

Mục Mộc ngước đầu nhìn y, ánh mắt có chút cổ quái, mang theo một chút trách cứ, lại có chút cam tâm tình nguyện.

” Không phải, là đông lam, giai đoạn trưởng thành của quả sữa quá dài, tôi không chờ được “. Mục Mộc cúi đầu, lấy tay đè ép đống đất nhỏ kia, hiện tại đều sắp vào đông rồi, hắn chỉ có thể trồng loại rau có thể sinh trưởng tại mùa đông này mà thôi, Phỉ Lợi Phổ cũng trồng loại này.

Hắn muốn nhanh chóng có thể tự lập được, vốn đang định gỏi Phỉ Lợi Phổ làm cách nào để lấy được trứng chim nhưng nhớ tới trong bụng mình đang có quái vật nhỏ nên liền thôi.

Lạc Tang đã rõ ràng, đông lam này là loại rau chủ yếu được dùng trong mùa đông, lúc y còn nhỏ Văn Sâm Đặc Tư  đã từng cho y ăn nhưng y đã ói ra.

Toàn bộ các loại rau mà vào miệng của Lạc Tang đều giống như phân vậy.

Mục Mộc đứng lên, hắn cầm lấy cái cuốc trông có vẻ chưa quen lắm đi xuống luống ruộng rồi xới lên một chút, sau đó cầm lấy một ít hạt giống đông lam ném vào bên trong hố đất nhỏ, liền không linh hoạt lắm dùng cuốc lấp hố đất lại, rồi khom người cầm gáo múc nước xong sau đó tưới một ít lên hố đất nhỏ, chờ làm tất cả những thứ này xong thì hắn hỏi Phỉ Lợi Phổ: ” Làm như thế này phải không? “.

Phỉ Lợi Phổ gật đầu, nghĩ một chút, liền đứng lên cầm lấy cái cuốc lâu năm của mình đi tới một luống ruộng bắt đầu xới đất lên, một cái cuốc vừa bổ xuống liền xuất hiện một cái hố tròn xinh xắn, anh ta vừa cuốc vừa lùi, chờ cuốc được đến phần cuối của luống ruộng thì anh ta mới dừng lại, sau đó nhìn Mục Mộc.

Tuy rằng Phỉ Lợi Phổ đã để cho Mục Mộc biết mình nói được nhưng anh ta vẫn không thích mở miệng theo thói quen.

Mục Mộc đã hiểu: ” Ý của anh là bảo tôi nên cuốc ra hố nhỏ trước, sau đó mới ném hạt giống vào, cuối cùng là lấp hố lại đúng không? “.

Phỉ Lợi Phổ nhếch miệng cười, gật đầu.

” Được, tôi đã biết “. Mục Mộc cầm cái cuốc rất nhiệt tình, hắn nói với Phỉ Lợi Phổ: ” Anh bận thì cứ đi đi, nếu chỗ nào không biết thì tôi sẽ hỏi lại anh “.

Phỉ Lợi Phổ gật đầu, nghe lời đi vào trong ruộng của mình làm việc, Mục Mộc cầm cái cuốc hữu mô hữu dạng (*) tại thửa ruộng của mình mà đào hố nhỏ, Lạc Tang đứng ở một bên đầy hứng thú nhìn, cũng không giúp đỡ, một con mắt đang quét tới quét lui ở trên người Mục Mộc, một chốc thì nhìn vào mông của hắn, một chốc thì nhìn vào vòng eo nhỏ của hắn, một chốc thì nhìn vào gương mặt hắn, cảm thấy Mục Mộc nhìn thế nào cũng đều đáng yêu hết.

(*) ý chỉ việc mô phỏng thao tác rất giống với người đã thao tác mẫu trước đó.

Mục Mộc biết tầm mắt của Lạc Tang vẫn dõi theo mình, điều này làm cho hắn có chút không đượctự nhiên, hắn nhìn xuống ống quần dính đầy bùn đất của mình, liền ngoái đầu lại nói với Lạc Tang: ” Đi vào nấu nước tắm đi, tôi muốn tắm rửa “.

Tắm rửa… Lạc Tang đột nhiên nhớ tới thời điểm hai người đã làm vào mấy ngày trước thì Mục Mộc đã nói qua chờ y lần tới tắm rửa xong thì hắn sẽ liếm cho y, vì vậy hưng phấn lên, đi vào nhà kho cầm lấy cái rìu tới phụ cận chặt cây, bắt tay vào làm bồn tắm lớn.

Kích thước hai người có thể tắm chung với nhau.

Sau khi Mục Mộc đào được bốn luống rau thì cảm thấy hơi mệt, không khỏi ở trong lòng cảm thán cho sự khổ cực của các bác nông dân, hắn dựa vào cái cuốc nhìn Lạc Tang đang làm bồn tắm ở bên kia, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười mĩm.

Rời xa sự ồn ào và náo nhiệt của thành phố, tại vùng đồng bằng hoang dã với không khí trong lành này còn được làm việc cùng với người yêu, ngẩng đầu lên liền có thể nhìn thấy lẫn nhau, cảm giác này kỳ thực là không tệ chút nào.

Mấy người thích sinh sống ở nông thôn có lẽ là do yêu thích cảm giác ninh tĩnh trí viễn (*) này đi.

(*) có nghĩa tâm thái bình lặng, không bị tạp niệm mới có thể xác định và thực hiện được những mục tiêu cao xa.

Mục Mộc nhìn Lạc Tang một lúc, tay không kiềm hãm được liền sờ vào bụng của mình, thần sắc hắn lộ vẻ phức tạp thốt ra một tiếng thở dài rồi cầm lấy cái cuốc tiếp tục khai khẩn ruộng của mình.

Hắn đã cố gắng hết sức để không phải nghĩ đến chuyện mang thai nữa nhưng luôn không tự chủ được mà nhớ tới.

Phiền phức.

Sau khi Lạc Tang làm cái bồn tắm lớn xong thì y dùng cục đá đục tảng đá lớn thành nồi nấu nước, chờ cho Mục Mộc đều gieo hạt giống đông lam xuống đất xong thì Lạc Tang cũng đã nấu nước xong rồi, hai người đều làm xong việc nên không hẹn mà cùng nhìn về phía đối phương.

Lạc Tang chỉ chỉ vào bồn tắm lớn, Mục Mộc liền ném cái cuốc xuống đi vào, Lạc Tang liền chuyển cái bồn tắm lớn vào trong nhà kho, Mục Mộc đóng cửa nhà kho lại.

Phỉ Lợi Phổ đứng ở trong ruộng mà nhìn qua, trong lòng thầm nghĩ: Ban ngày tuyên dâm, thật hâm mộ…

Mục Mộc đóng cửa lại xong liền bắt đầu cởi quần ra, hắn đã làm xong việc nên trên người vô cùng bẩn, hơn nữa mấy ngày nay vẫn luôn không có tắm rửa gì cả, sớm muốn chà xát cả người thật sạch.

” Anh giúp em “. Lạc Tang bước lên trước ngồi xổm người xuống cởi dép cho Mục Mộc.

” Chẳng lẽ tôi không tay không chân sao? “. Mục Mộc tự tháo vớ chân phải xuống không thèm để ý đến Lạc Tang: ” Đừng đối xử với tôi như là một người tàn tật có được không? “.

Lạc Tang ngượng ngùng rút lui sang một bên, muốn nói cho Mục Mộc biết rằng chỉ cần được cởi giày thoát tất cho hắn thì y đều vô cùng thích.

Mục Mộc chưa cởi hết quần áo, hắn để mông trần đứng ở bên bồn tắm, đưa tay vào kiểm tra nhiệt độ của nước, cảm thấy có chút nóng nhưng lại nghĩ đến tay chân tương đối lạnh lẽo của mình, có thể ngâm ở nhiệt độ này sẽ vừa vặn, lúc này mới cởi áo ra nhấc chân trèo vào bồn tắm.

Lạc Tang cũng cởi hết quần áo trên người ra muốn cùng trèo vào trong bồn tắm, lại bị Mục Mộc nhấc chân đạp vào ngực, không cho vào.

” Làm gì vậy? “. Mục Mộc có chút cảnh giác nhìn Lạc Tang, da thịt trắng nõn hơi ửng hồng, đó là do ngâm vào trong nước nóng.

Đúng là nước có hơi nóng.

” Cùng tắm chung “. Lạc Tang đứng ở bên bồn tắm vẩy nước vào Mục Mộc, trêu đùa hắn.

” Không muốn “. Mục Mộc từ chối, chẳng lẽ hai người đàn ông lại tắm uyên ương dục sao.

Lạc Tang không muốn từ bỏ một cách dễ dàng như vậy, hắn cố chấp đề nghị lần nữa: ” Cùng tắm chung với nhau đi “.

” Không muốn… “. Mục Mộc quay đầu đi, có chút chịu không nổi ánh mắt trông đợi của Lạc Tang.

” Cùng tắm chung “.

” Không… “.

” Cùng tắm chung “.

” Anh là cái lặp lại sao? “. Mục Mộc tức giận mắng, thỏa hiệp, hắn thu hồi cái chân đang đạp ở trên ngực Lạc Tang lại, sau đó dịch chuyển sang bên kia bồn tắm, nhường ra một chỗ trống cho Lạc Tang.

Lạc Tang lập tức cao hứng trèo vào trong bồn tắm, quả nhiên để đối phó với Mục Mộc bằng chiêu tử triền lạn đả (*) này rất là hữu hiệu.

(*) ý chỉ tấn công theo kiểu chai mặt, bám dai như đỉa.

Tuy rằng Lạc Tang đã làm bồn tắm rất lớn nhưng khi hai người đàn ông trưởng thành ngồi vào bên trong lại trở nên chật chội, vì vậy Lạc Tang cong chân lại để Mục Mộc ngồi ở trong lòng mình nhưng Mục Mộc không chịu mà ngồi xuống đối diện với Lạc Tang, cong hai chân lại khiến cho bản thân co cụm lại, có chút thận trọng nhìn Lạc Tang.

Lần đầu tiên hắn tắm chung với người khác còn là ngâm chung với nhau trong một bồn tắm nữa chứ.

Hai người ngồi ở trong bồn tắm mà mắt to trừng mắt nhỏ, tiếp theo Lạc Tang giữ lấy hai chân của Mục Mộc, Mục Mộc âm thầm lấy làm kinh hãi nhưng ngoài mặt thì lộ vẻ tỉnh rụi, không muốn để cho Lạc Tang phát giác hắn đang khẩn trương.

Lạc Tang giữ lấy hai chân của Mục Mộc là để rửa chân cho hắn, vừa rửa chân vừa thỉnh thoảng nhìn Mục Mộc, qua một lúc mới mở miệng hỏi hắn: ” Mấy ngày trước em đã nói… Giữ lời chứ? “.

Mục Mộc quên mất những gì mà mình đã nói, hắn cẩn thận hồi tưởng lại một lúc thì chớt nhớ ra: Chờ đến lúc anh đã tắm rồi.

Mục Mộc nhất thời không được tự nhiên, ngay lúc này rất muốn leo ra khỏi cái bồn tắm này nhưng đàn ông một đã nói thì phải nhất ngôn cửu đỉnh, cho dù thoát được ngày hôm nay cũng chạy không thoát ngày mai, vì vậy hắn đành cắn răng gật đầu: ” Giữ lời “.

Lạc Tang rất vui sướng, sau khi y rửa chân cho Mục Mộc xong liền kéo hắn tới gần để chà xát toàn thân, trên danh nghĩa là giúp hắn chà xát cơ thể nhưng trên thực tế lại là ăn đậu hũ, hai cái tay không ngừng lưu luyến khắp người Mục Mộc.

Mục Mộc nghĩ đến chuyện mà mình sắp làm thì ho khan một cái, nhắc nhở Lạc Tang: ” Anh cũng tắm đi “.

” Em giúp anh “. Lạc Tang không biết xấu hổ đưa ra yêu cầu.

Khuôn mặt Mục Mộc liền đỏ lên, nơi nào chịu: ” Không được, tự mình tắm “.

Lạc Tang bị từ chối nhưng vẫn rất cao hứng, y bắt đầu thật sự nghiêm túc tắm rửa, Mục Mộc không được tự nhiện nên liền quay lưng lại.

Một lát sau, Lạc Tang liền dán lên lưng của Mục Mộc: ” Xong “.

Khuôn mặt của Mục Mộc vô cùng nóng, cũng không biết là thẹn thùng hay là do ngâm quá lâu ở trong nước nóng, hắn hít sâu một hơi, không được tự nhiên nói: ” Chờ đến buổi tối “.

” Nhưng bây giờ anh muốn “. Lạc Tang tinh tế hôn sau gáy Mục Mộc, hai tay xuyên qua nách Mục Mộc đến trước ngực của hắn mà vuốt ve.

Mục Mộc hơi co lại thân thể, nhận mệnh nói: ” Lên trên giường “.

Lúc này, Lạc Tang ôm lấy Mục Mộc nhảy ra khỏi bồn tắm, cầm khăn lau khô cả người Mục Mộc, sau đó cẩn thận đưa hắn lên trên giường, vừa nhanh nhanh tay chân lau khô mình, sau đó khó nén được hưng phấn mà vén chăn lên nằm sát Mục Mộc.

Hai người khỏa thân nằm ở trong chăn, hai bên đều có chút khẩn trương, tiếp theo Lạc Tang liền hành động trước, y biết Mục Mộc đang căng thẳng nên quyết định giúp hắn.

Lạc Tang áp lên trên người Mục Mộc đồng thời còn hôn lên môi hắn, mút nhiều lần, chờ đến khi Mục Mộc hô hấp dồn dập thì y mới hôn dần xuống phía dưới.

Lúc này đang là mùa thu, Lạc Tang lo Mục Mộc sẽ bị cảm lạnh cho nên để mình nằm ở trong chăn, Mục Mộc chỉ lộ ra cái đầu đang thở dốc, ánh mắt mê ly.

Trước tiên cứ sảng khoái đã, sau đó sẽ giúp y. Sắc mặt Mục Mộc ửng đỏ thầm nghĩ, hai tay ở phía dưới chăn lùa vào trong tóc Lạc Tang, hoàn toàn bị cuốn vào trong kích tình đó…

Sau đó, Mục Mộc nằm ở trên giường, thở dốc một chút, Lạc Tang hài lòng ôm hắn, để Mục Mộc gối đầu lên trên cánh tay rắn chắc của mình.

” Không thích sao? “. Lạc Tang hỏi Mục Mộc, đã nếm thử qua một lần nên y liền rất thỏa mãn, nếu như Mục Mộc không thích, thì y sẽ không yêu cầu hắn làm chuyện này cho mình nữa.

” Hoàn hảo “. Mục Mộc mím môi, có lẽ là do hai người đều đã tắm rồi đi cho nên ăn cái kia của Lạc Tang cũng không có hương vị gì.

Nếu đã là gay thì cần phải quen với việc này thôi.

” Vậy sau này… “. Lạc Tang có chút hy vọng, y cực kỳ muốn làm Mục Mộc như vầy như thế kia.

Trên mặt Mục Mộc ửng đỏ, lại cố tình trầm mặt gật đầu: ” Sau này có thể thử lại “.

Lạc Tang mừng như điên nên liền hôn lấy hôn để đôi môi của Mục Mộc.

” Được rồi “. Mục Mộc đẩy Lạc Tang ra, hắn nghiêm chỉnh, bảo Lạc Tang mặc quần áo vào rồi ngồi xuống giường, Lạc Tang không hiểu vì sao nhưng vẫn nghe lời làm theo, mà Mục Mộc thì bọc cả người trong một tấm chăn dày ngồi xếp bằng tại trước mặt Lạc Tang.

Mục Mộc hít vào một hơi thật sâu, cố hết sức để làm cho mình được bình tĩnh, hắn nghiêm túc tuyên bố với Lạc Tang: ” Lạc Tang, tôi quyết định sinh ra con quái… Nhóc con này “.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui