Dị Thế Trọng Sinh Chi Mạc Nguyệt

“Nguyệt không phải người địa phương a.”

“Ân, bất quá cũng là người phương nam.” Tên Huy này là đang tra hộ khẩu sao?

“Nguyệt tới nơi này là muốn làm chuyện gì sao?”

“Ách, cái kia, ha ha chỉ là đi phương bắc du ngoạn, bây giờ đang trên đường trở về.” Không có việc gì hỏi cái này để làm gì, may mắn ta thông minh a, tùy tiện bịa cái lý do.

“Được rồi, không nói nữa, dùng bữa dùng bữa.”

Bất quá đồ ăn ở đây xác thực rất ngon, quản tên khỉ gió này muốn gì, dù sao bụng cũng đói, ăn trước nói sau.

——————————————————————————–

Hôm nay, nam tử lại bắt đầu đùa giỡn Hối.

“Hối, đôi tay này của ngươi so với nữ tử còn mềm mại hơn a.” Nam tử vuốt tay Hối, ừ, xúc cảm không sai a.


Ta đây là tám đời nấm mốc mới đụng tới loại chủ tử này, “Chủ.... Chủ tử, đừng như vậy, thỉnh thả ta ra.” Hối liều mạng giãy giụa, nhưng, dùng võ công hiện tại của hắn kém xa nam tử, nam tử cơ hồ không dùng khí lực gì liện thuận tay đem Hối kéo đến trong ngực.

“Như vậy a, có thể a, bất quá Hối, ngươi phải hôn ta một cái mới được.” Nam tử nhưng là muốn hồi niệm lại hương vị của Hối.

Sao.... Như thế nào như vậy a, “Chủ tử, cái này.. Ngài đổi lại yêu cầu a.” Hối thật sự không cách nào tiếp nhận cái yêu cầu vô lễ này, rõ ràng là quan hệ chủ tớ, hơn nữa... Cũng đều là nam.

“Thân thân một chút cũng không có chuyện gì mà, không có người đến đây đâu, bằng không thì ngươi cũng đừng nghĩ ta thả ngươi ra.” Thái độ cường ngạnh của nam tử làm cho Hối không thể không tiếp nhận.

“Tốt... Được rồi.” Nói xong Hối mổ một cái lên môi của nam tử, nam tử thuận thế làm sâu thêm nụ hôn này, đúng là vẫn còn bị hắn lừa đây này.

“Cái kia.. Khục khục, chủ tử.” Lúc này Khí bắt gặp cảnh này, nhịn không được khục vài tiếng, chủ tử đây chính là giữa ban ngày, tại giữa ban ngày còn làm loại chuyện này, thật sự là….

Nam tử tựa hồ rất tức giận, ngay lúc này lại dám quấy nhiễu chuyện tốt của hắn, tốt, Khí, ngươi có phải không muốn sống nữa hay không?

“Chủ tử bớt giận, thuộc hạ là có chuyện quan trọng bẩm báo.”


Hối gặp tình huống xấu hổ này liền đỏ mặt, “Chủ tử, thuộc hạ cáo lui.” Nói xong cũng chạy nhanh đi nha.

Nam tử nhìn thân ảnh của Hối cười nhạt một tiếng, xem ra Hối của hắn da mặt rất mỏng.

“Chủ tử, đoàng người Bắc Ly Mạc ngừng lại du ngoạn, chủ tử, người xem.” Tin tức mới lấy được, tuyệt đối không thể không thông báo, bằng không hậu quả Khí cũng gánh không được.

“A ~~ Hừ, vậy thì cùng bọn hắn chơi đùa a, lần này ra tay nặng chút a, bất quá vẫn phải lưu lại người sống, nếu trong đó có người chết, ngươi cũng tự chính mình đi trong lao chịu phạt a.”

“Vâng.” Trong lao thật đúng là nơi sống không bằng chết, trải qua một lần sẽ không dám tới nữa.

——————————————————————————–

“Ta ăn no rồi, Huy, ta muốn đi về trước.” Bắc Ly Nguyệt mất dấu Bắc Ly Mạc thấy vẫn là trước trở về rồi hãy nói.

“Đừng đi vội vậy a, Nguyệt, ngươi còn chưa chơi đủ a, ta mang ngươi đi chơi.”

Thần Dạ, Thần Khê rục rịch, Bắc Ly Nguyệt quăng qua một ánh mắt đi, Thần Dạ, Thần Khê đành phải an phận, dù sao đến cũng đã đến rồi, chơi đùa một chút cũng không lỗ, “Được rồi, Huy, chúng ta đi chơi a.”

“Đi thôi, nơi này rất náo nhiệt, hơn nữa có rất nhiều nơi thú vị, nhất định khiến ngươi lưu luyến quên về.”

Bắc Ly Nguyệt nghe xong con mắt liền sáng, hắn đã mê, chính mình một người nhàm chán phải chết còn không bằng đi chơi, huống chi còn có một hướng dẫn viên du lịch đẹp trai miễn phí, ngu sao mà không đi a, không đi là người ngu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận