Trời đã sáng.
Ánh mặt trời dần leo lên ngọn cây, một luồng tử khí xuyên qua đám lá.
Một thiếu niên ngồi xếp bằng dưới gốc cây đại thụ, quần áo trên người đã rách nát hết, lộ ra thân hình cường tráng, cân đối.
Nước da bóng loáng như ngọc, giống như da của trẻ sơ sinh vậy, khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng không nhịn được muốn vuốt ve.
Thiếu niên này sau khi hấp thu tia tử khí kia thì trong cơ thể bỗng chốc bộc phát từng trận dị hưởng, như nước sông đang thét gào, cuồn cuộn không thể ngăn trở, có 209 huyệt vị đã được đả thông, sức mạnh mà những huyệt vị đó mang theo như hoá thành dạng lỏng, lóng lánh, chói mắt như pha lê, trong cơ thể như dải ngân hà rộng lớn, tráng lệ và rực rỡ.
Khiếu dịch phồn tinh!
Đây chính là dấu hiệu chứng minh võ sĩ đã bước vào cảnh giới chiến sĩ đỉnh cấp.
Dương Ân đã luyện hoá đủ 20 viên huyền linh thạch hạ phẩm lại thêm một luồng tử khí mới nên đã đột phá 209 huyệt, một bước tiến tới cảnh giới chiến sĩ đỉnh cấp.
Nếu là chiến sĩ bình thường có 5 viên huyền linh thạch hạ phẩm thì chắc chắn đã đủ để nâng lên một phẩm cấp mà không cần nghi ngờ gì, nhưng hắn lại cần 10 viên lại còn thêm một tia tử khí cộng lại mới đột phá được tới bước này đủ để thấy nền tảng của hắn dày như thế nào.
Vốn dĩ, khi Dương Ân luyện hoá mấy viên huyền linh thạch mà mình giành được thì hắn đã có thời cơ để đột phá, nhưng cuối cùng tại sao lại cần nhiều huyền linh thạch như thế để đột phá tới cảnh giới hiện tại.
Nguyên nhân là do Dương Ân lại đột phá một trong tám mạch thần kỳ đó chính là “mạch Xung”!
Mạch Xung, trên đến đầu, dưới đến chân, thông suốt huyết mạch toàn thân, có thể điều tiết khí huyết trong 12 kinh mạch, được gọi là “huyết hải”.
Một khi mạch Xung được đả thông thì thần đình có thu hoạch lớn nhất, khí huyết cuồn cuồn không ngừng cung cấp từ trên xuống dưới khiến cảm ứng thần đình của Dương Ân mở rộng hơn mấy lần.
Mọi hành động trong vòng 10 dặm đều không thoát khỏi tai mắt của Dương Ân, chỉ cần khẽ có rung động kỳ lạ thì hắn đều có thể cảm nhận rõ ràng.
Theo lẽ thường, ở cảnh giới cấp tướng có thể đả thông hai mạch Nhâm, Đốc đã có đủ vốn liếng để đột phá cảnh giới cấp vương, ít nhất cũng có cơ hội 2, 3 phần. Ngoài ra, phần lớn võ sĩ sau khi thành Vương mới đột phá mạch Xung, mà Dương Ân chỉ là một chiến sĩ nhỏ bé đã liên tiếp đả thông ba mạch lớn, chỉ cần hắn có thời gian để trưởng thành thì trở thành Vương chỉ là chuyện nhỏ.
Ba đại mạch được đả thông có lợi ích cực kỳ lớn.
Dương Ân đã nhanh chóng lĩnh hội được điểm này. Hắn phát hiện huyền khí trong cơ thể mình được vận hành rất nhanh, nhanh gấp mấy lần trước đây, thậm chí tới 10 lần.
Điều này không chỉ do đột phá cảnh giới mang đến mà còn vì đã đả thông ba đại mạch.
Huyền khí vận hành nhanh chóng thì xuất chiêu càng nhanh, huyền khí chuyển đổi càng nhanh thì hấp thu huyền khí thiên địa của thế giới bên ngoài càng nhanh hơn.
Những thay đổi này đều có thể khiến võ sĩ trở nên mạnh mẽ hơn trong khi chiến đấu.
Còn có huyết mạch thiên phú hiếu chiến trong cơ thể hắn đã được khởi động, lúc nào cũng có thể tiến vào trạng thái giương cao ý chí chiến đấu, mà không cần giống như trước phải trải qua một hồi giết chóc mới tiến vào trạng thái đó.
Loại chiến ý thiên phú này như bẩm sinh Dương Ân đã có, hắn cũng không rõ là có chuyện gì.
Những điều này không phải là điều khiến Dương Ân mừng rỡ. Mà điều khiến hắn vui vẻ nhất chính là đã có được năng lực “nội thị” mà chỉ có cảnh giới cấp tướng mới làm được.
Sở dĩ gọi là nội thị là do có thể thông qua cảm ứng thần đình, nhìn rõ ràng lục phủ ngũ tạng, kinh mạch xương cốt trong cơ thể mình, chỉ có như thế mới hiểu chi tiết tình hình cơ thể mình để rèn luyện nâng cao.
Dương Ân nhìn một lượt lục phủ ngũ tạng bình thường và vô cùng khoẻ mạnh thì ánh mắt rơi xuống đan điền trung tâm, không nhịn được hô lên: “Đan điền vỡ nát của ta bị hạch đào thay thế rồi”.
Trước khi vào ngục, đan điền của Dương Ân đã bị phế bỏ, vốn dĩ đã vô vọng không thể tiếp tục luyện võ, nhưng sau khi hắn tình cờ gặp Tiểu Hắc và nó đã đưa cho hắn hạch đào.
Lúc đó hắn cảm thấy hạch đào không bình thường nhưng vẫn nhận lấy nó, sau đó không biết tại sao nó lại biến mất, bây giờ mới hiểu ra là hạch đào này đã thay thế đan điền của hắn, trở thành một bộ phận trong cơ thể hắn, giúp hắn luyện thành võ thể một lần nữa, bước chân trên con đường võ đạo lại từ đầu.
“Lúc đầu, ta đã để hạch đào vào túi ở thắt lưng, tại sao nó lại vào bụng ta chứ?”, Dương Ân vô cùng khó hiểu hỏi.
Sau đó, thần đình của hắn rung động, đột nhiên cảm nhận được Tiểu Hắc ở không xa đang ngủ gật, nhưng thực ta hắn lại thấy như thể nó đang mở mắt, mọi thứ xung quanh đều trong cảm nhận của nó.
Điều này khiến Dương Ân cảm thấy vô cùng kinh ngạc, lẩm bẩm: “Tại sao ta cảm nhận được Tiểu Hắc giống như đang mở mắt, lẽ nào, đây là linh giác của Tiểu Hắc?”
Trong lúc Dương Ân đang băn khoăn thì Tiểu Hắc đang gật gù kia là chợt mở mắt, có một cỗ ý thức đã va vào ý thức thần đình của Dương Ân. Dương Ân lập tức nhận được một tin nhắn: “Nhóc con, ngươi đã đả thông được huyệt Thần linh rồi!”
Dương Ân cảm nhận được câu nói này thì hắn bị doạ cho giật nảy mình: “Tại sao… ta lại nghe thấy như Tiểu Hắc đang nói chuyện, không phải ảo giác chứ?”
“Ảo giác cái gì, chính là Tiên Hoàng ta đang nói chuyện với ngươi đấy!”, giọng nói của Tiểu Hắc lại vang lên.
Không phải là Tiểu Hắc thật sự mở miệng nói chuyện tiếng người với Dương Ân mà nó lợi dụng thần thức để giao tiếp với thần thức của Dương Ân, khiến Dương Ân nghe thấy suy nghĩ của nó.