Thực ra trong lòng hắn cũng muốn kết giao với ngũ hoàng tử, để xem có thể thoát khỏi mối oan của nhà họ Dương thông qua mối quan hệ với ngũ hoàng tử hay không.
“Vậy thì tốt quá, cảm ơn ngươi”, Lâm Thê Thê mừng rỡ cười nói.
Dương Ân cười một tiếng, đang định từ trên cây hình quỷ leo xuống, thì lại liếc mắt nhìn phía sau Lâm Thê Thê rồi kinh ngạc hỏi: "Đó là cái gì?"
Ngay sau đó, hắn đứng thẳng dậy nhìn một cụm dây leo chằng chịt trên một cành cây khác, sau khi quan sát một hồi, phát hiện đó là một tổ chim khổng lồ, có ba quả trứng nhỏ bằng nắm tay, hắn hiểu ra nói: "Hóa ra là một tổ chim".
"Này, có ba quả trứng chim. Chúng ta lấy về ấp chúng đi, để chúng nở ra thì có thể huấn luyện chúng thành thú cưỡi", Lâm Thê Thê vui vẻ nói.
Dương Ân cũng có ý tưởng giống như vậy, nhưng chợt nhìn thấy đám cỏ dây leo tạo thành tổ chim, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác quen thuộc, hai mắt co rụt lại thì thầm: "Xúc Hồn Đằng Vương, không tốt, chúng ta đi mau".
Dương Ân kéo lê Lâm Thê Thê chạy đi mà không cần suy nghĩ.
Một con chim có thể kết tổ bằng Xúc Hồn Đằng Vương, ngay cả kẻ ngu cũng có thể đoán được con chim chủ nhân của tổ chim đó thuộc cấp bậc tồn tại nào.
Lâm Thê Thê vừa mới bình tĩnh trở lại, liền lo lắng nói: "Ngươi định làm gì? Cá sấu đầm lầy vẫn còn ở dưới đó".
Dương Ân còn chưa kịp trả lời thì đã nghe thấy tiếng chim kêu cắt ngang bầu trời, tiếp đến là một con chim lớn che cả bầu trời đang từ xa bay tới.
Hướng mà con chim lớn bay tới chính là cái cây hình quỷ có tổ chim, rõ ràng nó chính là chủ nhân của tổ chim đó.
Nếu đây chỉ là một con chim bình thường thì chắc chắn Dương Ân sẽ không sợ, nhưng linh khí mà nó phóng ra đã đạt tới cấp độ yêu vương, và đôi cánh đang mở ra của nó đã gây ra một trận bão táp trên đỉnh đầu của họ chỉ trong chớp mắt.
Những con cá sấu đầm lầy nằm canh bên dưới gốc cây hình quỷ sợ hãi đến mức lập tức bỏ chạy vào trong đầm lầy rồi biến mất.
Đây là một loài chim quỷ ăn thịt, bản tính tàn ác, chuyên săn bắt các loại dã thú và yêu quái, cá sấu đầm lầy ở đây cũng chính là thức ăn của nó.
Cả Dương Ân và Lâm Thê Thê đều kinh hãi, Lâm Thê Thê khóc thảm thiết tại chỗ: "Ta không muốn chết. Ta vẫn còn trẻ. Sau này, nơi của các tiên nữ ở núi Nga Mi nhất định phải có chỗ cho ta. Sao ta có thể chết ở đây được hu hu hu..."
Dương Ân không rảnh an ủi Lâm Thê Thê, sau khi kéo cô ta xuống mặt đầm lầy, hắn liền điên cuồng bỏ chạy mà không thèm phân biệt phương hướng, lúc này giữ được mạng mới là quan trọng nhất.
Tuy nhiên, chim quỷ ăn thịt không hề buông tha, nó đạp nát những cái cây hình quỷ trên đường nó bay qua, móng vuốt chim sắc nhọn ngoạm về phía bọn họ đang chạy trốn.
Tình hình đã rất nguy cấp, hắn liền ném Lâm Thê Thê ra ngoài không chút nghĩ ngợi: "Cô đi trước!"
Ngay sau đó, Dương Ân rút ra Thương Tam Long hai lưỡi, ý chí tử thần lúc này được phóng thích, một luồng khí thế của Vương bộc phát ra khỏi cơ thể hắn, hắn dốc toàn lực đâm về phía bầu trời.
Trong khoảnh khắc, một luồng năng lượng dài đến ba bốn mươi trượng đánh thẳng lên trời, tử khí dày đặc ngập trời, khiến cho chim quỷ ăn thịt cũng phải dè chừng.
Nhưng mà chim quỷ ăn thịt là yêu vương siêu mạnh, đương nhiên nó sẽ không lùi lại phía sau. Những móng vuốt sắc nhọn đã trực tiếp đập tan thương kình của Dương Ân. May mắn thay, nó không thể hoàn toàn thoát khỏi ý chí tử thần của Dương Ân, nó đã bị quấy nhiễu chút ít cho nên không thể thực hiện cuộc tấn công thứ hai ngay lập tức.
Dương Ân không tiếp tục bỏ chạy, hắn vận Thái Thượng Cửu Huyền quyết kết hợp với tấn Long Quy Trấn Thủy, giải phóng hoàn toàn huyền tinh khí tiên thai trong đan điền trung tâm.
Máu huyết trong cơ thể hắn không ngừng luân chuyển cực nhanh, và hắn đã bước vào trạng thái chiến đấu cực hạn, Thương Tam Long hai lưỡi trong tay hắn chỉ vào chim quỷ ăn thịt quát lên: "Bọn ta còn chưa động vào trứng chim của ngươi, đừng ép ta phải lấy mạng đổi mạng!"
"Chỉ là một tên loài người nhỏ nhoi mà cũng dám ngông cuồng, trở thành thức ăn của ta, ta cũng ngại không đủ nhét kẽ răng!", chim quỷ ăn thịt kêu lên thanh âm chói tai, sau đó lại sà xuống, hai cánh đập ra hai luồng gió bão đánh thẳng về phía Dương Ân.
Con chim quỷ ăn thịt này quá gian xảo, thay vì tiếp cận Dương Ân, nó đã chọn tấn công từ xa, bằng cách này, ý chí tử thần của Dương Ân sẽ không thể gây ra quá nhiều đe dọa cho nó.
Dương Ân chỉ có thể cố công kích lại, quyết tâm phải đánh cho con chim quỷ ăn thịt này nát bấy rồi rơi xuống.
Ầm ầm!
Uy lực của bậc Vương giả là không thể đùa được. Mặc dù Dương Ân rất mạnh, nhưng hắn không đủ mạnh để cạnh tranh với một yêu vương.
Đòn tấn công của hắn đã hoàn toàn bị đánh nát, huyền giáp trên người hắn ngay lập tức bị xé toạc bởi sức mạnh của đôi cánh lớn, chỉ còn lại một tấm giáp Kim Tằm bảo vệ chỗ trọng yếu trên cơ thể hắn. Hắn ngã xuống đầm lầy, khắp người bê bết máu, trông rất khủng khiếp.
Lâm Thê Thê ở cách đó không xa bị dọa đến ngu người.
Chàng thiếu niên vừa mới cứu cô ta còn không sống nổi, liệu cô ta có thể sống nổi không?
“Trở thành đồ ăn của ta!”, chim quỷ ăn thịt tưởng rằng Dương Ân sắp chết nên sà xuống bắt lấy Dương Ân.
Nhưng vào lúc này, một luồng ý chỉ tử thần cường đại hơn đã bao phủ lấy nó, khiến nó lập tức co rút lại, nó sợ tới mức lập tức rút lui, nhưng vẫn bị một luồng sáng ẩn chứa năng lượng mạnh mẽ hung hăng đâm vào bụng dưới của nó.
Soạt!