Trong quân, dám xưng là “tướng” thì cũng chỉ có những người từ thiên tướng trở lên mới có tư cách.
Không biết từ khi nào mà trung tướng Tào Kiến Đạt đã xuất hiện ở nơi này, ông ta là một trong tám trung tướng, một trong chín đại lão của quân đoàn. Lời nói của ông ta có uy thế tuyệt đối, không một ai dám phạm quy.
“Thấy Tào tướng quân còn không mau quỳ xuống hành lễ?”, phó tướng bên cạnh Tào Kiến Đạt nói với đám người xung quanh.
“Bái kiến Tào tướng quân!”, mọi người rối rít quỳ xuống hành lễ nói.
Đám người này đều là người trong quân doanh khác, mà người của quân đoàn Tử thần thì đều đứng yên, vẻ mặt khinh bỉ, thậm chí còn chẳng thèm quay sang nhìn, coi như không nhìn thấy.
Phó tướng thấy vậy thì tức giận đến cực điểm: “Các ngươi muốn tạo phản à? Còn không mau quỳ xuống hành lễ?” . Bạ𝘯 có biết tra𝘯g tr𝘶yệ𝘯 ( 𝑻rUm𝑻r𝘶 yệ𝘯﹒V𝘯 )
Người của quân đoàn Tử thần vẫn đứng yên bất động.
Bọn họ là ai chứ?
Bọn họ là người của quân đoàn Tử thần, về cơ bản đều là những người gây ra tội lớn rồi bị điều đến đây làm tử sĩ tiên phong. Bọn họ vào quân đoàn Tử thần thì sẽ không nghĩ đến việc được sống sót trở về, vậy thì còn sợ đắc tội người khác sao?
Bọn họ vốn đã không được đối xử công bằng như những quân doanh khác rồi thì sao còn để ý đến quy tắc trong quân chứ?
Bọn họ nguyện ý quỳ trước đoàn trưởng, phó đoàn trưởng, thậm chí là thống lĩnh của quân đoàn mình, nhưng kiên quyết không hành đại lễ với bất kỳ người nào khác ngoài quân đoàn. Đây chính là binh sĩ của quân đoàn Tử thần.
Tên phó tướng kia thật sự rất tức giận, hắn ta chuẩn bị lên tiếng, nhưng Hoa hồng Tử thần đã lườm hắn ta khiến hắn ta bỗng cảm thấy như có sát ý vây quanh, liền co rúm lại, không dám lên tiếng nữa.
“Đây là quân đoàn Tử thần, ta có quyền quyết định, Dương Ân chính là phó đoàn trưởng!”, Hoa hồng Tử thần nhìn Tào Kiến Đạt với ánh mắt cường thế.
Đáp lại một trung tướng với thái độ như vậy, trong quân doanh cũng chỉ có mình Hoa hồng Tử thần mà thôi.
Tào Kiến Đạt bất mãn nói: “Hoa hồng Tử thần, đừng quên cô cũng là thành viên trong quân đội, phải phục tùng mệnh lệnh tuyệt đối”.
“Tào trung tướng, ông vẫn chưa ra lệnh được cho ta đâu”, Hoa hồng Tử thần lạnh nhạt nói: “Trừ phi ông mời được chỉ thị của đại tướng quân đến đây”.
Trong cả quân đoàn này, Hoa hồng Tử thần chỉ nghe lệnh của nguyên soái tối cao, những người khác thì chẳng có tác dụng gì. Đây cũng chính là tôn chỉ từ trước đến nay của quân đoàn Tử thần.
Mà nguyên soái thường có thái độ hòa nhã với quân đoàn Tử thần, chỉ cần bọn họ tiên phong giết địch thì bọn họ cứ thoải mái làm việc.
Sắc mặt Tào Kiến Đạt càng trở nên khó coi, ông ta chỉ vào Dương Ân và nói: “Thằng nhóc này đã đắc tội Vương hầu, biết điều thì hãy đưa hắn đi cùng ta, cô không giữ được hắn đâu, mà còn rước họa vào thân đấy”.
“Dù hắn đắc tội ai đi nữa, nếu chưa bị đem đi hỏi giết thì tức là không đáng chết, hắn dựa vào năng lực để lập công chuộc tội, không lẽ các ông còn muốn xóa đi những công lao đó để bắt ép hắn nhận tội hay sao? Nếu là vậy thì cần quân đoàn Tử thần của chúng ta làm gì, giết hết chúng ta luôn đi!”, Hoa hồng Tử thần phản ứng cực kỳ mãnh liệt. Nàng ta đi từng bước về phía Tào Kiến Đạt, khí thế không ngừng tỏa ra, khiến mọi người khó thở vô cùng.
“Cô… đã đột phá cảnh giới Địa Hải cao cấp rồi sao!”, Tào Kiến Đạt cảm nhận được hơi thở của Hoa hồng Tử thần thì hô lên.
Cảnh giới Địa Hải chính là cảnh giới Vương giả hóa khí đan điền thành địa hải, đây mới chân chính là cá chép hóa rồng, trở thành người tối thượng.
“Mới đột phá mấy ngày thôi, Tào trung tướng có muốn lĩnh giáo chút không?”, Hoa hồng Tử thần lạnh nhạt nói.
Người phụ nữ này quá mạnh mẽ, dám cứng đối cứng với trung tướng.
Cũng vì vậy nên mới khiến cho quân đoàn Tử thần không dám phản bội nàng ta. Ngược lại, nhìn thấy nàng ta giễu võ dương oai như vậy, bọn họ còn cảm thấy đi theo đoàn trưởng mới là đúng đắn.
Lúc trước Dương Ân giận Hoa hồng Tử thần không ít, cảm thấy nàng ta là người lấy oán báo ân, nhưng hiện giờ lại thấy nàng ta đáng yêu biết bao. Hắn thầm nghĩ: “Vốn định chờ ngày mạnh hơn cô thì ta sẽ thu thập cô một trận, giờ nghĩ lại nên tha thứ thì hơn. Nhưng nếu cô dám bắt nạt ta nữa thì ta sẽ đánh vào mông cô đó”.
Nếu để ai nghe được những suy nghĩ trong lòng Dương Ân lúc này thì chắc là sẽ sợ đến ngất mất.
Dám tét mông nữ vương không sợ cả trung tướng như vậy, thật đúng là chán sống.
“Tốt, tốt lắm, ta sẽ báo chuyện này lên đại tướng quân, Dương Ân chắc chắn không thể làm phó đoàn trưởng của quân đoàn Tử thần được đâu”, Tào Kiến Đạt đương nhiên không dám khiêu chiến Hoa hồng Tử thần, trừ khi ông ta chán sống.
Khi Hoa hồng Tử thần còn ở cảnh giới trung cấp thì đã dám khiêu chiến đại tướng quân rồi, giờ nàng ta đột phá cảnh giới cao cấp thì e là lực chiến đấu cũng không kém gì đại tướng quân, ông ta nào dám chạm vào.
Đây chính là người phụ nữ được phong danh hiệu chiến vương Tử thần thứ hai, nói không chừng nàng ta còn hơn cả chiến vương Tử thần lúc trước ấy chứ. Nếu là vậy thì cục diện của Đại Hạ sẽ bị ảnh hưởng mất.