Khu 7.
Nơi này có địa hình dốc, hiểm trở, đá tạp rải rác, cỏ dại thành rừng, ngục nô ở khắp nơi.
Ngay cửa vào, một thiếu niên cầm xà beng đang bị một đám ngục nô vây đánh, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
“Tiêu diệt thằng nhóc này, tuyệt đối không để hắn sống sót ở khu 7!”
“Hôm nay mà không đánh được thằng nhóc này thì sau này khu 7 ta sẽ trở thành trò cười của các khu khác mất!”
“Mẹ nó chứ thằng này khỏe quá, không cản được!”
“A!!! Ta gẫy tay rồi, gẫy tay rồi!”
…
Rất nhiều ngục nô đang kêu gào thảm thiết. Bọn chúng có kẻ giận dữ, có kẻ kinh sợ, nhưng dù gì thì bọn chúng cũng khó mà cản được bước của thiếu niên này.
Thiếu niên được bao quanh một tầng huyền khí mỏng giống như áo giáp, thành một loại phòng ngự tự nhiên, ngăn cản được khá nhiều công kích.
Huyền khí hộ thể là năng lực chỉ chiến sĩ mới làm được, nhưng lại biến huyền khí thành áo giáp như thiếu niên này thì đã là hiện tượng lạ rồi, chắc chắn là năng lực của chiến sĩ đỉnh cấp, chứ các cảnh giới khác của chiến sĩ không làm được.
Thiếu niên này nhìn cũng chỉ 16 tuổi, nhưng lại đạt đến cảnh giới kinh người đó rồi?
Thật ra thì không phải, thiếu niên này chắc chỉ đạt cảnh giới chiến sĩ trung cấp mà thôi.
Thiếu niên mạnh tựa hổ, xà beng trong tay hắn càng đánh càng mạnh. Từng tia huyền quang từ xà beng tóe ra, khiến đám người trong phạm vi một trượng không thể tiếp cận mà phải tản dần ra.
“Tới đây, các ngươi trong mắt Tử tước ta cũng chỉ là đám gà đất chó sứ mà thôi!”, huyết mạch trong người Dương Ân đang dâng trào, hắn cảm nhận được có một luồng máu hiếu chiến đang kích thích ý chí chiến đấu của hắn, khiến hắn phải dang rộng chân tay ra hưởng thụ cảm giác này.
“Cái đám ngu si các ngươi mà cũng dám hỗn xược với Tử tước ta à? Nằm xuống hết đi!”
“Mau gọi Hắc Tinh của các ngươi đến thần phục đi, có lẽ ta còn tha cho gã một mạng. Nếu không thì kết cục của gã chính là các ngươi đấy!”
…
Máu tươi khắp lối, huyền khí ngang dọc, thật sự kiêu ngạo đến cực điểm.
Trạng thái bạo tẩu này của Dương Ân giống như một vị chiến thần vậy, cực kỳ uy mãnh.
Lúc này, hàng ngàn lỗ ở đan điền trung tâm trong cơ thể hắn đang không ngừng nhả ra ánh sáng đục, huyền khí giống như dùng mãi không hết, lấy mãi không hết, liên tục cung cấp lực chiến đấu cho hắn và cũng khôi phục lại vết thương cho hắn. Cảm giác đau đớn đó chỉ khiến hắn tăng thêm ý chí chiến đấu mà thôi.
Dương Ân có được nhiều sức mạnh như thế, ngoài lí do có quả hạnh nhân ra thì còn liên quan đến cả Thái Thượng Cửu Huyền quyết và tấn Long Quy trấn thủy nữa.
Mỗi lần hắn đạp chân ra thì cũng có thủy huyền khí thâm nhập vào huyệt dưới chân và được đan điền hấp thụ, như thế mới có nguồn năng lượng vô tận. .
||||| Truyện đề cử: Bác Sĩ Kiều Xin Đừng Manh Động |||||
Cũng vào lúc hắn giải phóng toàn lực thì cơ thể chỉ mới đả thông 51 huyệt đã nháy mắt đả thông thêm vô số huyệt khác nữa.
Chỉ một động tác đã lên đến 55 huyệt, mà số huyệt vị mới tăng này chủ yếu hội tụ ở phần cánh tay, khiến tay hắn thêm mạnh mẽ hơn, sức mạnh càng trở nên khủng bố.
Cùng lúc đó, hắn mượn cuộc chiến này để luyện cho quen với Bão Vũ Thương quyết hơn. Các chiêu thức đều đạt đến giai đoạn đại thành, chỉ còn một chút nữa là đến hoàn mỹ.
Bất kỳ kỹ năng chiến đấu nào không chỉ dựa vào mỗi tu luyện đạt đến tinh thông hoặc đại thành là xong, còn phải áp dụng vào thực chiến mới đủ để tăng cấp được.
“Đám vô dụng các ngươi mau tránh ra, để ta phế hắn!”, một âm thanh kinh người vang tới rồi lan rộng ra xa.
Nhiều ngục nô nghe được đều nhanh chóng trốn đi, sau đó là một thân hình không cao mà cực kỳ béo tròn như quả cầu lăn đến, trên tay còn cầm một cái búa, huyền khí tỏa ra mãnh liệt, xông về phía Dương Ân.
Trong sơn ngục, không ai được phép cầm vũ khí riêng cả, nhưng chuyện gì cũng sẽ có ngoại lệ. Nếu như binh khí đang cầm được lính gác ngục công nhận thì lại không có vấn đề gì.
Cái búa của tên mập này là vũ khí để phá đá, hắn ta lại có chút quan hệ, cho nên được mang theo người.
Tên mập đã đạt thực lực huyền sĩ trung kỳ, là một trong tám hộ pháp của Hắc Tinh. Tất cả đều gọi hắn ta là Đổng Mập, sức mạnh vô cùng bá đạo.
Chiêu “Búa dời núi” này của hắn ta có tổng cộng 18 búa, búa sau còn mạnh hơn búa trước.
Lấy sức mạnh của Đổng Mập thì chỉ có thể phát huy ra được hai đỉnh lực mà thôi.
Nhưng nếu dùng “Búa dời núi” thì lại nâng sức mạnh của hắn lên đến hai đỉnh lực rưỡi nữa.
Nếu như phát huy được đến bước hoàn mỹ thì còn có thể nâng thêm một đỉnh lực. Đây chính là phần quan trọng của kỹ thuật chiến đấu.
Nhưng đừng khinh thường sự chênh lệch này, một đỉnh tương đương với 100 thạch lực, nửa đỉnh là 50 thạch lực, đủ để đè chết các đối thủ cùng cảnh giới đó.
Đổng Mập đâm thẳng búa đến, nhưng lại tấn công theo kiểu phá vỡ mọi quy tắc. Dù là dùng thủ đoạn gì thì cũng hoàn toàn biến thành bụi dưới búa này.