Dị Thế Võ Thần dương Ân

Trong một căn phòng ở Dương phủ, có một thiếu niên đang ngồi tĩnh tu.

Thiếu niên này anh tuấn thần võ, khí chất mờ ảo như tiên, võ thể không tì vết trông vô cùng mướt mắt.

Võ thể không tì vết của hắn được tạo ra bởi quá trình tôi luyện cực hạn rất nhiều lần, mặc dù bên ngoài trông trơn láng mướt mắt, nhưng thực chất mỗi một bắp thịt đều vô cùng bền bỉ, đao thương bất nhập.

Người có thể chất biến thái như vậy ở Đại Hạ cũng chỉ có một mình Dương Ân.

Trong mấy ngày này hắn một mực dốc lòng tu luyện, ban ngày tập trung lĩnh hội những cảm ngộ mà sư tôn truyền cho hắn, buổi tối lại tu luyện "ngự hồn tâm kinh" để tăng cường hồn lực và tinh thần lực.

Dương Ân đã bước vào cảnh giới Địa Hải trong một khoảng thời gian, dựa vào thiên phú chiến đấu của hắn quả thật có thể cùng đọ sức với vương giả đỉnh cấp, cũng đủ để có thể kiêu ngạo rằng bản thân chính là thiên tài chiến đấu, nhưng trong khi hắn tập trung lĩnh hội những cảm ngộ mà sư tôn lưu lại, hắn còn phát hiện ra nhiều khả năng khác của mình.

Những cảm ngộ này cũng không phải là khẩu quyết pháp môn, mà là sự phân tích yếu điểm của cảnh giới Địa Hải và cảnh giới Thiên Ngư, cùng với những kỷ xảo để có thể vận hành huyền khí trơn tru.

Bây giờ thứ mà Dương Ân đang lĩnh hội chính là yếu điểm trong lúc đột phá cảnh giới, phải chú ý đến từng chi tiết.

Trước khi đột phá, tốt nhất nên tích lũy nền tảng thể lực càng vững chắc càng tốt, đối với thân thể thì phải tôi luyện càng hoàn mỹ càng có lợi, đối với tinh thần lực cũng phải trui rèn thật mạnh mẽ, như vậy thì khi đột phá thực lực mới có thể càng thêm cường đại.

Thân thể của Dương Ân đã không còn chỗ nào có thể chê được, hắn đã trải qua cực hạn tôi luyện của Tiểu Hắc, lại có sự tẩy tủy của Lam Yêu Cơ, trước đó ít ngày còn được tôi luyện qua thiên lôi, những thứ này đều đã khiến cho thân thể của hắn vượt xa võ giả đồng cấp, còn có thể so sánh với cả thân thể của cường giả cảnh giới Thiên Ngư.

Ngoài ra, đóa hoa thần đình của hắn lúc này còn có "ngự hồn tâm kinh" trợ giúp, cho nên cũng đang tăng trưởng rất nhanh. Cả hai yếu tố hắn đều đã luyện thành một cách hoàn mỹ, lúc này hắn muốn đột phá cũng không hề khó.

Nhưng hắn muốn đột phá một cách hoàn mỹ nhất có thể, cho nên mới cần thấu hiểu hết đan điền, kinh mạch và rất nhiều vị trí huyệt khiếu trên cơ thể, nếu như mù quáng đột phá thì sẽ khiến cho thể chất gánh vác một nguồn sức mạnh không cân xứng, vậy thì sẽ làm tổn thương căn cơ của hắn.

Chỉ có đột phá đúng cách thì võ thể mới có thể hoạt động trơn tru, hơn nữa còn tăng cường thể chất, căn cơ càng vững vàng.

Sư tôn của hắn đã đặc biệt nhắc tới tầm quan trọng của của kỳ kinh bát mạch, nhất định phải lợi dụng cho thật tốt, như vậy thì hắn mới có thể tìm ra được điểm mấu chốt để đột phá cảnh giới Thiên Ngư một cách vững vàng.

Nếu như vẫn chưa thông suốt về kỳ kinh bát mạch bên trong cơ thể, thì trước hết phải đả thông hết tất cả các kinh mạch và huyệt khiếu, sau đó tiếp tục suy nghĩ về tầm quan trọng của kỳ kinh bát mạch, rồi sẽ có lúc hắn có thể lợi dụng trọn vẹn kỳ kinh bát mạch, mang đến cho hắn lợi ích vô biên.

Mạch Nhâm chủ âm, mạch Đốc chủ dương, Nhâm Đốc thông, tất cả trăm kinh mạch đều thông, đây chính là chú ý quan trọng nhất, ngoài ra, tác dụng của các kinh mạch lớn cũng rất khác nhau, ví dụ như mạch Xung chủ yếu nhằm vào lực huyết mạch, mạch Đới phân bổ năng lượng đến hàng trăm mạch khác...

Trong mấy ngày lĩnh hội cảm ngộ này, Dương Ân chủ yếu nhằm vào cách vận hành kỳ kinh bát mạch, quán thông một lần thì có thể hiểu được rõ ràng tác dụng của từng kinh mạch, mang lại hiệu quả đáng kể.

Trong số đó, huyết mạch của hắn chiếm được lợi ích nhiều nhất, mà huyết mạch của hắn cũng là một loại tiềm năng thiên phú, hơn nữa còn là thiên phú tổ truyền.

Tiếp theo, hắn chủ yếu nhằm vào mạch Xung mà tiến hành khảo sát, lấy mạch Xung làm chủ, dẫn dắt năng lượng từ đan điền kích thích huyết mạch, ánh sáng xanh trên thân thể của hắn đang không ngừng gia tăng, năng lực thiên phú đang dần thức tỉnh từng cái một, thiên phú tổ truyền của hắn giống như tự mang trí nhớ, đã trực tiếp thức tỉnh.

Đây là một loại "thiên phú chiến huyết", là một loại năng lực hiếu chiến mà người viễn cổ đã khai mở, thông qua thiên phú huyết mạch gia tăng sức chiến đấu của mình, sức mạnh bộc phát ra so với bình thường càng kinh khủng hơn.

Loại huyết mạch này vô cùng hiếm thấy, chính là huyết mạch của "Chiến tộc" viễn cổ.

Người của Chiến tộc sinh ra đã là chiến sĩ, chiến đấu bằng cả sinh mạng, đến từ thời kỳ xa xưa nhất, lúc ấy loài người còn nhỏ yếu, bị vạn tộc ức hiếp, nhưng có một nhánh trong loài người đã mở ra thiên phú chiến đấu, dùng sức mạnh tuyệt đối giành được địa vị cho loài người ở trong vạn tộc.

Có thể nói Chiến tộc chính là dòng dõi tổ tiên cường đại nhất của loài người.

Chỉ tiếc số người trong dòng dõi này quáy ít, trải qua những trận đại chiến liên miên, huyết mạch cũng thất truyền, chiến sĩ thức tỉnh được "chiến huyết" càng ngày càng ít, cho nên Chiến tộc đã dần dần bị loài người quên lãng.

Những ký ức này chỉ có người đã thức tỉnh "chiến huyết" như Dương Ân mới có thể nhìn thấy được, chỉ có điều ý thức của hắn vẫn còn rất mơ hồ, cần tiến thêm một bước trong việc rèn luyện huyết mạch thì hắn mới có thể hoàn toàn trở thành một chiến sĩ chân chính.

Khái niệm "chiến sĩ" ở đây và khái niệm cảnh giới "chiến sĩ" là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Trong những thông tin mà sư tôn của hắn lưu lại, thì năng lực thiên phú là vô cùng trọng yếu, trong lúc đột phá phải lợi dụng hết năng lực thiên phú thì sẽ tăng được tốc độ năng lực thiên phú thức tỉnh.

Ngoài ra, việc vận dụng huyền khí cũng cần chú trọng kỹ xảo.

Trong lúc đang chiến đấu, huyền khí hao tổn là chuyện không thể tránh khỏi, cần phải biết cách làm thế nào để cho huyền khí hao tổn ở mức thấp nhất, nhưng lại có thể phát huy ra chiến lực cường đại nhất. Tất cả những điều này muốn làm được cần phải có bí quyết, mà bí quyết đó phải rút ra từ việc thấu hiểu thân thể của mình một cách quán triệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui