Đôi co một lúc thì mẹ kêu ăn cơm, người trước người sau lon ton đi vào. mẹ nói với hắn: "Chưa biết con thích gì nên mẹ nấu mỗi thứ mỗi ít"
Hắn chưa trả lời, ông lên tiếng vô duyên dễ sợ: "Sao không hỏi con Băng, làm vợ thì tất nhiên phải biết sở thích của chồng"
Cưới mới được mấy tháng làm như mấy năm rồi không bằng. Trước khi cưới cô còn không biết anh ta là ai nữa. Tình đầu còn chưa có tự nhiên rớt xuống ông chồng. Cô không trả lời, tao nhã ăn.Hắn cười: "Con dễ ăn, không có cầu kỳ"
Nói gì cô cũng ăn và ăn, miệng không mở. Ba nói cô: "Không biết gắp thức ăn cho chồng à"
Ơ, đáng ra chồng phải gắp cho vợ chứ. Thay đổi bao giờ vậy?Ngược đời đến thế là cùng. Nói vậy chứ cô vẫn gắp. Gắp nhiều nữa là đằng khác.
Cô ăn đến mức không nuốt nổi nữa nên lăn ra ngoài xem TV. Ngồi đây lâu chắc cô thổ huyết, về nhà mình mà cứ như đang ở với nhà chồng á. Nói thật họ thường thấy ở nhà mình thoải mái hơn nhà chồng. Nhưng cô lại thấy khác.
Cô ra được năm phút thì hắn cũng ra, đang gặm táo cô hỏi: "Không ăn nữa à"
"Còn ăn thì tôi ở đây làm gì, hỏi thừa"
Cô nhét miếng táo vào miệng hắn: "Thích thì hỏi đấy, anh ý kiến?"
Thấy cô đang xem một bộ phim hắn hỏi: "Cô thích mấy bộ phim ngôn tình này lắm hả"
"Ờ, mà sao"
"Sến súa"
"Anh phải nói là lãng mạn hiểu chưa"Háy
Hắn bĩu môi, đến đoạn có nam chính xuất hiện cô lắc lắc người hắn trầm trồ: " Ôi, hoàng tử của lòng tôi. Đẹp trai quá đi"
Hắn đen mặt: "Đây là nguyên nhân cô thích mấy bộ phim cẩu huyết này à"
"Ừ, toàn trai đẹp. Anh thấy chưa, thân hình rắn chắc kia kìa"Cô chỉ chỉ trên TV
"Hiện thực chút đi, không thấy cô đang ngồi cạnh một người cũng như vậy sao"
Đang xem nghe hắn nói cô quay ra: "Anh á"
Hắn tự mãn: "Thời đi học tôi được nhiều cô tỏ tình lắm đấy"
"Ồ ghê nha" Cô nhìn hắn từ trên xuống dưới. Phán câu:"Ừ thì cũng đẹp trai, cao có rắn chắc có trắng cũng có. Nhưng vẫn thua soái ca ngôn tình của tôi nha. Anh được nhiều cô thích lắm à?"
"Ừ"
"Cô nào không chọn lại đi chọn cô Ái Lan gì gì đấy xấu hơ xấu hoắc xấu từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong. Tóm gọn lại là toàn thị nở thích anh chứ gì. Nên mới chọn một cô được nhất trong đám đông"Cười như được vàng
Hắn mặt đen, tới sát mặt cô: "Cười đã chưa, đã rồi thì im cho tôi nhờ. Sáu múi như tôi đây mà cô đánh giá thấp vậy à"
"What? sáu múi? thật hay giả" Cô sờ sờ
"Ôi trời, sáu múi kìa. Anh mà cũng có á? thật không thể tin nổi. Mà kệ anh nói với tôi làm gì. Anh sáu múi hay mười múi còn lâu tôi mới quan tâm. Đi tìm mấy thị nở của anh hồi xưa mà khoe,xớ" Cười thánh thiện
"Lát nữa tự đi một mình nha, tôi về trước"Đen tập hai
"Ơ Ơ anh nỡ lòng nào" Mặt giả mếu tay thì đang nhẹ nhàng từ từ lấy chìa khóa xe trong áo khoác hắn
"Kệ cô"
Cô lấy được khóa xe thì giơ ra trước mặt hắn: "Vậy cũng được, lát tôi tự về. Còn bây giờ anh bắt xe mà về nha"
"Cô được, ngon" Hắn nghẹn lời
Bỗng điện thoại cô reo: "Con nghe mẹ"
"Năm nay sinh nhật Ngô Đình cũng là ngày kỉ niệm 20 năm thành lập công ty nên sẽ tổ chức cùng một lần. Địa điểm tổ chức hai con tự chọn nha. Đặt trước kẻo đến gần ngày không có mà đặt đâu"
"Dạ vâng, bọn con sẽ thu xếp"Cúp điện thoại cô hỏi: "Chuẩn bị đến sinh nhật anh à"
"Hình như vậy"
"Không có quà đâu nha"
"Tôi có bảo cô tặng à"
"Mẹ bảo năm nay sinh nhật anh cũng là ngày kỉ niệm thành lập công ty, nên dặn chúng ta đi đặt địa điểm tổ chức"
"Vậy lát cô đi chơi với mẹ, còn tôi đi tìm địa điểm"
"Cũng được, nêu cách trang trí để họ làm luôn "
_________________________________________
Cô đi với mẹ chuộc lại đồ. Rồi dẫn mẹ đi shopping: "Chuẩn bị nhà chồng con tổ chức tiệc, mẹ chọn cho mình bộ đồ đi"
"Thôi, mẹ có rồi. Không cần tốn kém"
"Đã vào đây có rồi cũng phải mua. Để con chọn cho nhé"Đi qua đi lại thấy chiếc áo khoác họa tiết và chiếc đầm voan. Cô lấy xuống bảo mẹ vào thử, mẹ thấy giá bảy chữ số: "Ôi đắt thế, mẹ già rồi không cần phải chau chuốt nhiều. Nhà chồng con biết thì không hay đâu"
"Biết thì sao?Con dùng tiền mình làm ra chứ có dùng tiền bên đó đâu mà sợ.Nên mẹ khỏi lo, cứ chọn thoải mái"Cô nói
"Hai đứa về sống với nhau thế nào"
"Tạm ổn"
"Về nhà chồng hai ông bà bên đó có tốt với con không"
"Hiện tại rất tốt"
Đi qua khu trang sức thì thấy chiếc đồng hồ nam khá đẹp.
Hắn đeo có vẻ hợp, ngắm một lúc cô nói với nhân viên: " Tôi lấy chiếc này,phiền cô gói lại"