Đi Về Phía Mặt Trời


Hạ Chanh cố nén cơn xúc động muốn trợn ngược mắt lên, cô quay đầu qua nói với Từ Dương – lúc này đang mím môi đứng một chỗ: "Anh Từ, hôm qua và hôm nay tôi đều đã gọi điện thoại cho chị Du...!Đúng rồi, các anh đặt phòng số bao nhiêu? Chúng ta có thể ngồi xuống rồi nói chuyện tiếp không?"Mặc dù Hạ Chanh và người đàn ông trước mặt trông khá giống mấy đôi nam nữ đang giận dỗi, nhưng dáng vẻ Hạ Chanh lúc này rõ ràng là không muốn bị quấy rầy.


Hơn nữa anh cũng muốn biết cô đã nói gì qua điện thoại với Du Tĩnh Di và Du Tĩnh Di đã trả lời cô như thế nào.Anh cũng càng thêm muốn biết, khi nào thì mình có thể gặp được con gái...Từ Dương lập tức cực kỳ phối hợp mà nói: "Đương nhiên là có thể, bọn tôi đặt phòng V06."Hạ Chanh khẽ mỉm cười, giơ tay chỉ về phía người phục vụ đang đứng, vừa đi lên phía trước vừa nói: "Tôi nhớ phòng V06 hình như ở phía trước."“À đúng đúng đúng…” Từ Dương lập tức bắt kịp bước chân cô, còn liên tục gật đầu phụ hoạ, kỹ thuật diễn quả thực không phải là vụng về bình thường đâu.Giang Hạo Thừa nhìn hai người bọn họ kẻ sướng người hoạ thì mím chặt môi, đầu ngón tay khẽ siết chặt.Trong mắt hắn, kỹ thuật diễn vụng về của Từ Dương chính là cố ý chọc cho hắn khó chịu...Thấy Hạ Chanh và Từ Dương đã lướt qua mình, người phục vụ cũng vội vàng đuổi theo.Bốn người anh em của Từ Dương nhìn Giang Hạo Thừa vẫn đứng đó với ánh mắt có chút thù địch và cảnh cáo, rồi mới tiếp tục thong thả đi về phía trước.Giang Hạo Thừa cũng không phải là chưa từng thấy việc đời, nên hắn cũng không bị ánh mắt của mấy người này dọa sợ mà dõi mắt nhìn theo cho đến khi bọn họ khuất bóng sau ngã rẽ.Lúc này, hắn đi đến chiếc ghế sofa bên cạnh quầy thu ngân rồi ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra, gọi cho Cao Trình Dịch.Cuộc gọi nhanh chóng đã được kết nối, Giang Hạo Thừa không đợi Cao Trình Dịch mở miệng đã nói: “Đừng để Diêu Duệ Giai biết tôi gọi cho cậu.”Nghe vậy, Cao Trình Dịch theo bản năng đưa mắt nhìn Diêu Duệ Giai đang ngồi chọn bài karaoke, hơi cúi đầu: “Sao vậy?”"Tôi muốn hỏi một chút, Từ Dương mà cậu và Hạ Chanh nói đến khi ngồi xe đi đến nhà hàng ấy, có phải là anh ta dáng người cao to, có râu đúng không?"Mặc dù trước giờ Từ Dương không hề để râu, nhưng sau khi xảy ra vụ kia, đúng là anh luôn để râu ria xồm xoàm thật, cũng cao to đô con."Cũng gần giống như cậu miêu tả, sao đột nhiên lại hỏi cái này?""Vừa rồi Hạ Chanh đi ra ngoài thì gặp được một người đàn ông, nói là khách hàng của cô ấy, họ Từ, sau đó cô ấy cùng người đàn ông đó vào phòng bao của bọn họ để bàn công việc...!Cậu cũng biết, cô ấy đã uống không ít, nên tôi có hơi lo lắng cho cô ấy."Giang Hạo Thừa nói lời này, vốn muốn ám chỉ Cao Trình Dịch đi xem một chút, không ngờ là Cao Trình Dịch chỉ là à lên một tiếng rồi cười bảo hắn: "Thì ra là vậy, không có việc gì đâu, tôi cũng biết Từ Dương mà, sẽ không có chuyện gì đâu.""..." Giang Hạo Thừa thực sự là nói không nên lời, hắn cố cường điệu: "Cậu cũng biết Hạ Chanh uống nhiều như thế nào rồi.


Tôi thấy cô ấy hẳn là đã chuếnh choáng say rồi.

Bất kể Từ Dương là ai đi nữa, tôi cảm thấy một mình cô ấy đi theo bốn, năm người đàn ông vào một gian phòng bao, thực sự không yên tâm nổi.""Bốn, năm người đàn ông?""Cái anh Từ kia đi cùng bạn nữa, là bốn người đàn ông, trông chẳng khác gì lưu manh cả."Cao Trình Dịch nhíu mày: "Bây giờ cậu đang ở đâu đấy?""Tôi đang ở khu vực tiếp đón khách cạnh quầy bar.""Cậu chờ tôi chút, tôi qua luôn giờ...!Đúng rồi, cậu có biết Hạ Chanh và Từ Dương đang ở phòng bao nào không?""V06.""Thế này đi, tôi qua đó xem một cái trước đã, sau đó sẽ đến tới tìm cậu.""Ok."Cao Trình Dịch đứng dậy đi ra ngoài, Diêu Duệ Giai chú ý tới anh ta, ngẩng đầu lên gọi: "Cao Trình Dịch ——"“Sao?” Cao Trình Dịch dừng bước, quay đầu nhìn cô ta."Anh đi đâu đấy? Anh cũng muốn về luôn rồi à?" Lúc này cô ta quả thật quá nhạy cảm."Ầy...!Về gì mà về, tôi đi vệ sinh.""Trong phòng cũng có nhà vệ sinh mà?""Tôi quen đi ở bên ngoài rồi.""..."—————.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận