Đi Về Phía Mặt Trời


Cô hít một hơi thật sâu, tay trái thò vào trong túi xách, móc ra một gói thuốc lá: “Vụ này của anh ta tôi nhận, nhưng tôi hy vọng lần sau sẽ không có mấy chuyện giấu giếm kiểu này nữa.""Tôi thề!""Ha...!Anh thì thôi quên đi, chuyện này trước cứ vậy đã, tôi còn có việc.""Ấy—chờ một chút.""Gì nữa?""Ngày kia, họp lớp.""Ai tổ chức?""Diêu Duệ Giai."Hạ Chanh khẽ nhướng mày, có chút hứng thú nói: "Cô ta lại đổi xe à? Sao lại tổ chức họp lớp thế?"Diêu Duệ Giai này ấy à, kể từ khi được gả vào một nhà có nữa phần quyền quý, thế là không có việc gì cũng tổ chức họp lớp để khoe khoang một hồi.


Cô cũng phục cô ta luôn, đúng là rảnh đển kiếm chuyện mà."Không phải, là Giang Hạo Thừa đã về rồi, hôm qua mới về đấy."Vừa mới mở hộp thuốc ra, Hạ Chanh nghe vậy thì không chỉ tay cô cứng đờ mà cả người cô cũng như bị đóng băng luôn."Nói là họp lớp, nhưng tôi cảm thấy Diêu Duệ Giai chỉ đang kiếm cớ gặp cậu ta thôi."Hạ Chanh rũ mắt xuống, dùng ngón cái gặt một điếu thuốc ra, "Không biết tôi có thời gian không nữa, ngày mốt rồi tính.""Ok.""Trước thế đã.""Bai."Hạ Chanh không đáp mà thả điện thoại xuống, rút điếu thuốc vừa dùng ngón tay cái gạt lên, dùng răng cắn rồi theo bản năng thò tay vào túi tìm bật lửa, nhưng đầu óc lại trống rỗng.Cứ thế khoảng chừng hai giây, ngay sau đó, hình ảnh thân thể trần trụi của Giang Hạo Thừa đè lên bắp đùi cô chợt lóe lên, hắn một bên dùng roi mềm quất vào âm hộ của cô, một bên hỏi cô có sướng không.Nơi giữa hai chân nhất thời trở nên tê dại chẳng khác nào bị điện giật, ngay sau đó, một dòng nước ấm trào ra từ bên trong…Hạ Chanh cau mày, khẽ lắc đầu, cố gắng xua đi cái dục vọng vừa đột ngột bốc lên này, nhưng hiệu quả lại không được như cô mong muốn.Bắp đùi cô vẫn tê rần như cũ, chân cũng mềm đi...Cô hít sâu một hơi, quay đầu kéo cái túi xách qua, nhanh chóng lấy bật lửa ra, đưa lên trước điếu thuốc đang cắn trong miệng, châm lửa.Chất nicotin tiến vào cổ họng, hơi đắng nhưng nhịp tim có phần bất ổn của cô đã phần nào bình thường trở lại.Cô hơi nâng cằm, nhìn về phía cửa sổ cách đó không xa, chậm rãi thở ra một làn khói trắng.Đã bao lâu cô chưa làm tình nhỉ… Cũng đã hơn nửa năm sau khi cô và Giả Chính Xuyên chia tay rồi...!Vậy là cũng đã hơn nữa năm cô chưa làm tình, chẳng trách vừa mới nghe thấy ba chữ Giang Hạo Thừa đã phản ứng đến thế.Hạ Chanh lại hít sâu một hơi thuốc rồi nhả ra, vòng qua bàn làm việc rồi ngồi xuống.


Sau khi thu lại một vài suy nghĩ vẩn vơ trong đầu, cô bắt đầu làm việc.Cô tự nói với mình, cô cũng đã chẳng còn mong đợi gì ở Giang Hạo Thừa nữa rồi, chỉ là đã lâu không làm tình mà thôi, chỉ là phản ứng sinh lý bình thường mà thôi.Có lẽ, cô nên thử quen một anh bạn trai...Đêm hôm đó, Hạ Chanh làm việc đến hai giờ, soạn thảo chỉnh chu án kiện tranh chấp hình sự và ly hôn giành quyền nuôi con của Từ Dương, sau đó mới đi tắm rồi nằm Xuống.Nhưng dù đã đến cái giờ này, cơ thể cô vẫn có chút xao động như cũ.Sau khi cô nằm xuống, trong không gian yên tĩnh, cảnh làm tình với Giang Hạo Thừa lại cứ không ngừng hiện lên trong tâm trí cô.Hạ Chanh cố gắng hết sức để phớt lờ nó, nhưng sau nửa giờ trằn trọc, cơn xào động kia không những không biến mất mà còn trở nên mãnh liệt hơn.Cô cực kỳ ghét cái trạng thái này, không phải vì chán ghét dục vọng dâng lên trong cơ thể mình, mà bởi vì đã nhiều năm như vậy nhưng ảnh hưởng của Giang Hạo Thừa đối với cô vẫn lớn như trước.Cô cũng ghét chuyện đã nhiều năm như vậy mà cô vẫn chưa gặp được người đàn ông thích hợp nào có thể khiến cô quên đi Giang Hạo Thừa.Hạ Chanh cáu kỉnh mở mắt, cô ngồi dậy bật đèn bàn rồi châm một điếu thuốc, sau đó mới xuống giường đi về phía ban công.Bây giờ đã là tháng mười, cho dù là một thành phố phương nam điển hình thì gió đêm cũng rất lạnh, nhưng cái lạnh lẽo này lại vừa lúc làm con người ta tỉnh táo hơn.Cô cố gắng nhớ lại lý do ban đầu mình chọn rời xa Giang Hạo Thừa.

Từng chút, từng chút một, dần dần, con xao động cuối cùng cũng lắng lại....



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận