Edit: Silent
Lão Dịch tính ăn xong đi luôn, ai ngờ lão Trần thật sự giao việc, vừa thay xong quần áo chưa bao lâu đã bị lão Trần kéo vào phòng bếp ném cho hai miếng thịt.
Nhìn thịt trước mặt, trên đầu lão Dịch hiện một dấu chấm hỏi: “Cái này định làm gì?”
”Chặt thịt.
”
”Dùng tay chặt?”
”Ừ.
”
”Tay của tôi?”.
Truyện Light Novel
”Nếu đã vệ sinh sạch sẽ, tôi không ngại anh dùng chân đâu.
”
Lão Dịch:” …Nhà anh không có máy xay thịt à?”
”Có, “Lão Trần lấy máy xay thịt ra cho hắn xem, “Nhưng mà dùng máy xay thịt mùi vị không được như làm bằng tay đâu, lát nếm thử sẽ biết.
”
Lão Dịch cảm thấy đầu càng lớn: “Tôi chưa từng làm chuyện này.
”
”Vậy càng phải thử, “Lão Trần giơ tay cổ vũ, “Người trẻ tuổi việc gì không làm được? Tin vào chính mình, nhất định làm được thôi.
”
Nói xong rút hai con dao làm bếp trên giá, đưa cho lão Dịch.
Lần đầu tiên Lão Dịch chặt thịt, sau một tiếng đồng hồ, bước ra khỏi bếp cảm thấy tay không phải là của mình nữa.
Lão Trần nhìn hắn uể oải, bưng một đĩa hoa quả rửa sạch ra.
Khi tay lão Dịch run rẩy nhận lấy, hỏi hắn: “Anh có ăn vỏ cà chua không?”
“Hả?”
“Bởi vì tôi không ăn, muốn hỏi anh ăn được không thôi.
”
Lão Dịch tưởng anh muốn làm chuyện xấu gì, nghe vậy liền thả lỏng: “Tôi cũng không ăn.
”
”Vậy vào bếp lột cà chua đi.
” Lão Trần cầm đĩa trái cây hắn còn chưa ăn về: “Lột vỏ xong có thể nghỉ ngơi.
”
Lão Dịch muốn phát hỏa, nghe câu có thể nghỉ ngơi thì đành nhịn xuống, ai ngờ khi đối mặt với cà chua trong chậu, trợn tròn mắt.
Nếu là số lượng lớn, có thể nói hai người không thể ăn nhiều như vậy bớt được một hai việc, nhưng hiện tại không phải vấn đề về số lượng.
Đối mặt với đống cà chua, trong lòng lão Dịch tức giận vô cùng, cầm hai quả đi ra ngoài yêu cầu lão Trần giải thích.
Lão Trần nhìn quả cà chua trong tay nhỏ hơn nhiều so với quả cà chua bình thường, nhưng lại lớn hơn quả cà chua bi, hỏi: “Sao vậy?”
Lão Dịch ném hai quả cà chua qua: “Đây là cái gì?!”
”Đây là cà chua mới nhất bên cơ sở rau bạn tôi trồng, nghe nói vỏ dày nhưng ngọt, mọng nước, chưa ăn thử.
” Nói xong cắn một miếng trước mặt lão Dịch, “Chà, ngọt ơi là ngọt, nhưng sao không có nước ta.
“
Lão Dịch lau mặt:” Bởi vì nước bắn hết vào người tôi rồi!”.