Dịch Đánh Dấu Một Trăm Năm Chiếc Áo Lót Của Nàng Cá Ướp Muối Bị Nổ Tung


Bây giờ, trên khuôn mặt tuấn tú của Hạng Dương đầy vẻ chua xót.

Hắn thấp giọng nói: “Ta cố ý tiếp cận ngươi, đương nhiên có lý do, chỉ tiếc, trời không giúp ta, trời không giúp ta….

”Giọng nói của Hạng Dương vô cùng chua xót và đau khổ, làm cho người nghe không khỏi xúc động.

Nhưng Đan Dao rất khó để đồng cảm, vừa rồi xém chút nữa cô bị người này hại cho chết.

Cho dù hắn ta có đẹp trai, nhưng nếu không cho cô một lý do thuyết phục, cô tuyệt đối không để yên cho hắn.

Đan Dao nghiêm nghị hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai? Tiếp cận ta có mục đích gì? Không nói thì đừng trách ta hạ kiếm vô tình.

”Hạng Dương duỗi hai ngón tay, đụng nhẹ vào lưỡi kiếm của Tuyết Phách Kiếm một cái.

Cánh tay của Đan Dao rung bần bật, năm ngón tay không cách nào nắm chặt, Tuyết Phách Kiếm rơi trên mặt đất ầm một tiếng.


.

Lấy tu vi Động Hư cảnh của Đan Dao bây giờ, toàn bộ phòng ngự không thể chống cự được.

Hạng Dương chỉ dùng hai ngón tay đụng Tuyết Phách Kiếm đã làm nớ rơi xuống, thực lực quả thật rất đáng sợ.

Hạng Dương thở dài một cái, ngón tay chỉ vào không trung.

Một kết giới trong suốt có hồng quang nhàn nhạt xuất hiện trong hư không, đem gian phòng của Đan Dao bao trọn.

“Phong tỏa kết giới……Ngươi….

.

Ngươi là Thiên Quân…….

”Đan Dao giật mình, liên tục lùi lại ba bước, mặt không thể tin nổi.

Hạng Dương gật đầu một cái: “Đúng vậy! Ta là Thiên Quân.

”Thiên Quân!Đây là cảnh giới cường đại nhất, mà một đám tu sĩ đang đau khổ đuổi theo.

Trong mấy vạn năm lịch sử của mảnh đại lục ở Đông Vực này, tổng cộng chỉ có hai vị Thiên Quân.

Hai vị Thiên Quân này, đều trở thành những tồn tại giống như thần linh ở thời đại đó, đứng trên đỉnh kim tự tháp, nhận được sự tôn thờ của vô số tu sĩ.

Cũng khó trách Đan Dao kinh hãi như thế, thật sự một cường giả Thiên Quân rất đáng sợ.


Đừng nhìn trên Động Hư là Địa Tôn, trên Địa Tôn là Thiên Quân.

Chênh lệch giữa Địa Tôn và Thiên Quân không chỉ kém nhau một cảnh giới, mà là một khoảng cách cực lớn khó mà vượt qua được.

Một tu sĩ mới bước vào Thiên Quân có thể dễ dàng tiêu diệt một trăm vị Địa Tôn đỉnh phong.

Nhưng mà muốn tu luyện tới Thiên Quân, thật sự rất khó khăn, khó tới mức gần như là không thể nào.

Đại đa số cường giả Địa Tôn đỉnh phong, nhìn cảnh giới Thiên Quân không thể chạm tới kia, chỉ có thể thở dài, cuối cùng nuốt hận mà kết thúc.

Gần vạn năm nay có thể từ Động Hư tu luyện tới Địa Tôn, có thể đếm trên đầu ngón tay, chớ nói chi là Thiên Quân.

Cảnh giới Thiên Quân, nghiễm nhiên trở thành một loại truyền thuyết.

Mặc dù chỉ trong mười lăm ngắn ngủn Đan Dao từ một kẻ phàm nhân tu luyện đến Động Hư cảnh.

Nhưng đối Thiên Quân hư vô mờ mịt, có thể tu thành hay không, phải tốn bao nhiêu thời gian để đột phá, trong lòng Đan Dao một chút cũng không nắm chắc.

Vạn lần không nghĩ đến, con mèo mà mình nuôi, thế mà lại là cường giả Thiên Quân chí cao vô thượng.


Nếu không tận mắt nhìn thấy, Đan Dao không thể tất cả chuyện này là sự thật.

Đan Dao bình tĩnh nhìn qua Hạng Dương, trong ánh mắt có rất nhiều điều thắc mắc.

“Cường giả tuyệt thế giống như ngài, sao không nghĩ đến chuyện đột phá lên cảnh giới cao hơn, vì sao phải tìm phiền phúc cho Động Hư như ta?”Hạng Dương nói: “Ta cũng không muốn, nhưng ta phải làm như vậy.

Ta hỏi ngươi, ngươi luyện công pháp gì, vì sao có thể chống lại được chân khí của ta?”Đan Dao nhếch miệng: “Tại sao ta phải nói cho ngươi biết? Ngươi là ai?”Khuôn mặt tuấn tú của Hạng Dương trầm xuống: “Dám không nói, có tin ta giết ngươi hay không?”“Giết, ngươi giết đi.

”Mặc dù bản thân đang ở trong kết giới của đối phương, nhưng Đan Dao tuyệt không sợ.

Trong suy nghĩ của Đan Dao, tu vi đối phương cường đại như vậy, giết cô dễ như bóp chết một con kiến.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận