Dịch Giả Manga Trở Lại

Bé Thư quay sang hỏi. "Chẳng phải đó là bình thường sao? Ai rồi cũng có lúc không có bạn mà."

"Ví dụ như em không muốn có bạn là vì sợ phản bội, còn anh thì không muốn có bạn là vì sợ bị bắt nạt."

"Anh bị bắt nạt thật sao?" Bé Thư không nghĩ Phi có thể bị ăn hiếp.

"Em thấy anh bề ngoài vậy thôi chứ anh yếu lắm. Thì câu chuyện là như vậy, cho đến khi được Thái."

Nghe cậu kể đến đây, bé Thư lập tức cắt ngang. "Anh vừa nói là anh Thái đánh đập người ta dã man mà, một người như thế anh dám kết bạn sao?"

Câu hỏi của cô bé khiến cậu bối rối. Nếu Thái thực sự là người như vậy thì chẳng đời nào cậu chịu làm bạn với cậu ta đâu.

"Thì anh được anh Thái bảo vệ."

Phi lái theo hướng Thái là kẻ mạnh chuyên đi bảo vệ kẻ yếu. Đúng là tự hủy mà, cứ đà này thì sao bé Thư hết thích anh trai mình đây.

Nhìn cô bé càng thêm tự hào về anh mình, cậu càng thêm bức xúc trong lòng. Ý nghĩ phải bằng mọi giá tìm cách ngăn chặn cô bé thích Thái càng thêm mãnh liệt hơn.

Nói về truyện manga, có thể loại loạn luân, rất nhiều người thích thể loại này, đó là vì truyện là để giải trí, và thể loại này thú vị không kém gì những thể loại khác. Còn nói về ngoài đời, số người kì thị loạn luân nhiều hơn LGBT rất nhiều. Trên diễn đàn văn minh nên bé Thư không biết thôi. Cậu chỉ hy vọng cô bé còn nhỏ không đáng bị ảnh hưởng tâm lý từ xã hội kì thị chửi rủa.

Đến trưa, Phi đạp xe về nhà. Nếu không vì giờ cơm thì cậu có thể ở lâu hơn nữa. Tuy nói là vậy nhưng ở nhà của một bé gái quá lâu không phải ý hay.

Cậu đang nghĩ lý do gì mà Đức làm chuyện bỉ ổi này với cậu?

Lúc Phi bị ban, cơn giận lóe lên ý nghĩ Đức hãm hại mình, và cứ theo đà đó cậu càng chắc chắn không ai khác ngoài cậu ta.

Nhưng trước đó, cậu không hề có một chút ác cảm hay nghi ngờ nào với Đức, thậm chí còn tin tưởng và ngưỡng mộ cậu ta.

Thái nói Phi dịch truyện manga như một con quỷ, nhưng cậu biết rõ mình chẳng là gì so với Đức cả. Nhưng nó đã câu chuyện của mấy tháng trước rồi, hiện tại năng suất dịch truyện của cậu ta thấp hơn Phi rất nhiều.

Có các giả thuyết cậu nghĩ ra trong thời gian vừa rồi: Đức gặp biến cố ở ngoài đời nên hại cậu để xả giận. Đồng tiền của một bên thứ ba thúc đẩy Đức. Cậu vô tình gây thù chuốc oán.

Dù là gì đi nữa thì Phi không thể nào tha thứ, công sức cày like vất vả bị đập nát trong một đêm, dù là ai cũng không thể chấp nhận được.

Về đến nhà, cậu để ý đến dưới chân có một đôi giày lạ, dường như từng gặp ở đâu đó rồi.

"Có ai đến chơi hả mẹ?" Phi thắc mắc hỏi.

"Lưu Ly đang ở trong phòng con, vào chơi với bạn đi."

Mẹ vui vẻ nói. Cô gái này đối với mẹ là một cô gái vô cùng lễ phép và hiền hậu, vẻ bề ngoài thuộc hàng cực phẩm. Phải tích phúc cả mấy đời mới có cơ hội lấy được cô gái này về nhà, nên mẹ rất hay thúc đẩy Phi phải chủ động tiến lên.

Còn đối với cậu thì ngược lại.

Phi hốt hoảng vội vàng chạy vào trong phòng. Một thiếu nữ xinh đẹp đang cố nhập mật khẩu vào laptop của cậu.

Đó là Lưu Ly, một cô gái có nhan sắc cuốn hút. Với gương mặt thanh tú và đôi mắt sáng lấp lánh, dễ dàng thu hút mọi ánh nhìn khi đi qua. Mái tóc dài và mượt mà của cô được buông thả một cách tinh tế, tạo nên vẻ nữ tính và quyến rũ.

"Mật khẩu laptop là gì hả thằng thảm hại?" Lưu Ly liếc nhìn Phi bằng con mắt khinh bỉ.

"Bước khỏi nhà tôi, giữa chúng ta đâu còn mắc nợ gì nữa đâu." Phi lớn giọng.

"Bị ban acc cay quá lớn giọng với tao sao? Thật đáng thương."

"Tôi là vậy đó."

"Đưa mật khẩu đây, tao chắc chắn trong máy mày có cái thứ đó."

"Nếu không có thì sao?"

"Thì mày muốn làm gì tao cũng được."

"Mật khẩu là 666999." Phi xem nhỏ làm trò con bò gì tiếp theo với cái laptop của mình.

Con nhỏ này là bạn cũ của Phi, sở dĩ nói bạn cũ là vì cậu đã nghỉ chơi với nhỏ trong thời gian rất ngắn sau khi trở thành bạn trên danh nghĩa.

Hồi cấp một, Phi là một đứa trẻ không có bạn, không ai muốn chơi với đứa dị biệt như cậu cả, khi đó chỉ có nhỏ chịu chơi với Phi. Khác với bạn bè thông thường, nhỏ chỉ toàn bắt nạt cậu, toàn sỉ nhục cậu và giả vờ như mình làm bạn của Phi.

Chơi với một đứa dị biệt thì tất nhiên nhỏ sẽ bị mấy đứa khác cho ra rìa, nhưng nhỏ thật sự đã bị cho ra rìa từ trước, không một ai chịu nổi tính cách của nhỏ. "Mày thất bại đến mức phải chơi với tao." Đó là câu Lưu Ly thường nói.

Mấy tháng trước còn đi học, Phi vô tình làm hỏng điện thoại của Lưu Ly, nhỏ bắt cậu bồi thường chi phí sửa chữa lẫn khoản phí khác, nhưng cậu không thể trả đủ tiền nên buộc phải tuân theo những việc nhỏ yêu cầu để trả nợ.

Ban đầu là những yêu cầu đơn giản như làm hộ bài tập, dọn vệ sinh, về sau là những yêu cầu khó hơn, làm gia sư dạy học. Phi không thể đến nhà Lưu Ly do không được sự cho phép, chỉ có thể học tại nhà cậu, nhưng chỉ khi bố mẹ cậu có ở nhà. Nói về một trong những công việc khó nhất thế giới thì chắc chắn trong đó có chỗ đứng của dạy học cho Lưu Ly.

Trong khoảng thời gian đó, nhỏ vô tình thấy logo mangavn trên trình duyệt web của cậu, là một muốn trở thành dịch giả nhưng không biết bắt đầu từ đâu, nhỏ đã yêu cầu cậu dạy tất tần tật về edit, trans để xóa được nợ. Biết đây là con đường nhanh nhất để thoát khỏi nhỏ, Phi đành đồng ý và bây giờ chẳng hiểu sao nhỏ lại ở đây.

Không tìm được gì, Lưu Ly vẫn giữ nụ cười khó hiểu. "Tao chắc chắn mày giấu nó ở chỗ khác, đưa điện thoại đây cho tao."

Phi không sợ, mình có gì xấu đâu mà phải sợ, lập tức mở khóa điện thoại, đưa nó cho nhỏ.

Trong lúc nhỏ đang mò linh tinh thì cậu đột nhiên nhớ ra một thứ, trong đó có một thứ không thể cho nhỏ thấy được. Đang định ngăn cản thì đã quá muộn. Tấm đầu trong album là hình một bé gái với thân hình nhỏ, dễ thương, không ai khác ngoài bé Thư.

Không phải cậu là đứa biến thái thích chụp hình con gái, mà cậu chỉ chụp một tấm hình để làm nhiệm vụ tìm bạn trai cho bé Thư. Sau này khi tìm một người con trai tương xứng, cậu sẽ đưa tấm hình diện mạo của bé Thư ra giới thiệu, vì con trai toàn yêu bằng mắt mà, thấy gái xinh kiểu gì chả gật đầu lia lịa.

"Cái gì đây?" Lưu ly nói với giọng hỏi tội, tay đưa ảnh bé Thư lên, bức ảnh được chụp ngay chính ngày hôm nay.

"Em gái của thằng bạn tôi." Phi bình tĩnh nói thật.

"Tao biết ngay mà, hóa ra đây là bộ mặt thật của mày.." Lưu Ly liên tục miệt thị bằng những lời tệ nhất, bất cứ ai cũng không khỏi khó chịu khi nghe.

"Nói đủ chưa?" Phi cố gắng không tỏ ra mình yếu thế. Cậu đã chịu đủ tổn thương, từ chối nhận thêm bất kỳ tổn thương nào, nhất là từ nhỏ này.

"À, hay để tao chụp lại cái mặt của mày đăng lên mạng, cho cả xã hội biết ai là kẻ xấu." Nói rồi, nhỏ moi điện thoại ra chụp thật.

Phi hoảng hốt, chân tay cuống cuồng lên. Bằng mọi giá, Phi không thể để nhỏ làm điều đó, liền đẩy nhỏ xuống giường. Vì không muốn làm hư điện thoại nhỏ một lần nữa, cậu chỉ có thể làm như vậy.

Theo quán tính, nhỏ ngã xuống giường cùng với chiếc điện thoại, tay còn lại nắm lấy áo của Phi, cứ thế cậu vô tình đè lên người của nhỏ. Không để cậu kịp phản ứng, nhỏ liền đẩy cậu sang một bên, đồng thời hét lên gây sự chú ý của mẹ Phi đang ở dưới nhà. "Aaaaa. Biến thái!"

Lưu Ly vội chạy ra khỏi nhà Phi, không đi về bằng bất kì phương tiện nào, nhà nhỏ chỉ cách nhà cậu chưa tới một phút đi bộ.

Mẹ cậu nghe thấy tiếng hét, liền vào hỏi tội Phi. "Con vừa làm gì?"

"Con chẳng làm gì cả, là do con đó tự biên tự diễn. Lần sau mẹ gặp nó thì đừng cho nó vào nhà. Xin luôn đấy." Phi trách móc, nếu mẹ mình ngăn không cho nhỏ vào nhà thì đâu có xảy ra chuyện như vậy.

Lý do cho vào cũng rất dễ hiểu, với ngoại hình ưa nhìn cùng với tính cách giả tạo đã lấy được lòng của mẹ Phi, dù cho là lần đầu gặp thì chắc chắn mẹ sẽ lập tức nhận làm con dâu. Mẹ cậu dĩ nhiên không tin, cho rằng cậu đang nói dối. Vừa rồi nghe rõ ràng là biến thái, chối đi đâu được. Đứa con trai mới lớn như Phi rất có khả năng làm việc đồi bại với con gái nhà lành người ta, đặc biệt là với con gái xinh đẹp như vậy.

"Con vừa làm gì với Lưu Ly?"

"Con chẳng làm gì cả."

"Đừng có nói xạo, nói thật mẹ nghe." Mẹ Phi tức giận gặng hỏi. "Con vừa làm gì?" "Con vừa làm chuyện không tốt bạn ấy đúng không?" "Mau đi xin lỗi ngay."

Phi nghe trong oan ức, không giải thích, cũng không nói gì thêm. Nước mắt cứ âm thầm chảy xuống.

"Hôm nay không đi xin lỗi thì đừng có ăn trưa" Mẹ giận dữ bỏ đi.

Phi càng nghĩ càng tức, giá như không làm vỡ hỏng điện thoại ấy thì chẳng có liên quan, chẳng có quen biết gì với nhỏ cả.

Để hoàn thành cái thứ gọi là đi xin lỗi đấy, Phi chỉ còn cách đi ra ngoài, nhưng không phải đi xin lỗi mà là đi chơi net. Đến tận tối mới về, nói dối ba câu rồi bước vào phòng đi ngủ, không thèm ăn uống gì.

Cùng tại thời điểm đó, trên diễn đàn có một bài viết là tâm điểm chú ý. Drama về Phi gây ra một cuộc tranh luận không lớn cũng không nhỏ cũng rất nhanh tàn, nhưng bỗng nó lại xuất hiện nổi bật trên diễn đàn dù đã qua được một tuần.

Người đăng: Syavia

Đăng lúc: 20: 23, 3/7/2023.

Nội dung: Một đường link video dẫn đến Youtube.

Đó là Lưu Ly, với nhan sắc cuốn hút của mình, nhanh chóng thu hút nhiều lượt xem.

"Như mọi người đã biết, hoa hướng dương, tên thật của nó là Phi. Drama thì không cần nói nhiều thêm. Tôi quay video này là để đính chính lại lời của Faris, để những người vẫn đứng về phía cậu ta biết thực hư ra sao.

Tôi từng là bạn của Phi, lúc đầu cậu ta bị như vậy, tôi nghĩ có lẽ cậu ta bị DogeKhon hãm hại như lời Faris nói, hoặc là một lý do nào đó khác. Cho nên hôm nay tôi đến nhà cậu ta để xác minh thì biết được cậu ta có trong mình một kho tài liệu đó, còn chia thể loại nữa chứ, ôi trời ơi tôi nhìn mà muốn ói ngay tại chỗ, cảm giác kiểu nó sốc lắm luôn ấy, không ngờ thằng bạn mình nó là người như vậy.

Sau đó tôi còn biết cậu ta đang qua lại với một cô bé nhìn dễ thương lắm theo lời kể. Đến lúc đây tôi muốn gọi điện báo cảnh sát rồi vì tôi sợ rằng có chuyện xấu đã ra. Vừa sốc vừa sợ, tôi không chịu được và chạy đi thì bị cậu ta đè xuống giường, may mà lúc đó có bác gái nghe thấy nên cậu ta mới dừng lại, nếu không bây giờ tôi không còn trong sạch nữa rồi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui