DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Vào tháng tư, thời tiết ở Ngân Thành đến gần ba mươi độ. Tịch Đồng là người sợ lạnh, cô ngồi trong quán cà phê bật điều hòa không khí, ngay cả khi đối diện với một ánh mắt ấm áp, cô cũng không nhịn được lấy chiếc khăn choàng lụa từ trong túi xách ra choàng lên trên vai.Tiết Lĩnh quét mắt nhìn chiếc khăn choàng kia. Phiên bản giới hạn của Givenchy từng gây chú ý tại Tuần lễ thời trang Paris năm 2010. Anh ta không nghiên cứu gì về quần áo phụ nữ, nhưng Văn Trừng có phong cách ăn mặc tương tự và đã từng ríu rít phổ cập khoa học cho anh ta."Phóng viên Tịch, tôi với cô đổi chỗ đi. Ngồi gần máy điều hòa dễ bị viêm khớp vai, nhất là phụ nữ ngồi làm việc trong văn phòng như cô."Người đàn ông trước mặt mặc áo sơ mi trắng, âu phục đen, trang phục đơn giản nhất làm nổi bật hoàn hảo vóc dáng cao ráo điển trai cùng giọng nói nhẹ nhàng khiến người ta khó có ý muốn từ chối."Không cần đâu, cảm ơn giáo sư Tiết, tôi có thể bắt đầu phỏng vấn được không?"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng nở một nụ cười, trong lòng liên tục xúc động— Từ sau khi tốt nghiệp đại học A, cô đã làm việc tại tạp chí《 Nhật Nguyệt》được hai năm. Cô làm phóng viên tài chính cũng coi như có kiến thức rộng rãi, nhưng vẫn là lần đầu tiên gặp một đại lão uy quyền như vậy.Tiết Lĩnh là giáo sư được mời từ Canada về nước giảng dạy tại Đại học A, anh ta là giám đốc tài chính mới nhậm chức của Bất động sản Ngân Hồ. Lần trước cô gặp anh ta là tại cuộc họp báo của truyền thông tư bản Đông Nhạc, cô còn tưởng anh ta và Mạnh Dịch là cùng một giuộc, nhưng không ngờ anh ta lại hiền lành dễ gần như vậy.Nghĩ đến Mạnh Dịch, cô cúi đầu kéo chặt khăn choàng, dùng ngòi bút chọc trang giấy, nhiệt độ toàn thân dường như càng giảm xuống thấp hơn."Tại sao ngài lại muốn trở về nước để phát triển?""Ngài thấy thế nào về việc tập đoàn ME thu mua 15% cổ phần của GU Đông Nhạc?""Giáo sư Tiết, nghe nói ngài là bạn vong niên của Hách Động Minh tiên sinh của tư bản MD Đông Nhạc phải không?"Anh ta phối hợp trả lời xong liên tiếp mấy vấn đề, Tịch Đồng đóng nắp bút lại, chợt như vô tình hỏi một câu.Tiết Lĩnh cũng không ngoài ý muốn, mỉm cười nói: "Tôi với tiểu thư Văn Trừng con gái duy nhất của Hách tiên sinh có quan hệ không tệ, phóng viên Tịch muốn biết chuyện này phải không?"Tịch Đồng nghiêm túc gật đầu một cái, nhận tội: "Có mấy học muội ngành tài chính đại học A biết hôm nay tôi có buổi phỏng vấn với anh nên nhờ tôi hỏi, anh phải trả lời đúng sự thật.""Tôi tạm thời không có ý định yêu đương." Tiết Lĩnh nghiêm túc nói, "Một người bước sang tuổi ba mươi, nên có quan điểm rõ ràng về cuộc đời mình. Đến bây giờ tôi còn chưa gặp được cô gái có thể hấp dẫn tôi, có thể sau này cũng sẽ không gặp được, huống chi, ở nơi này thầy trò yêu nhau bị cấm đoán tuyệt đối."Tịch Đồng tiếc hận gửi WeChat cho nhóm học muội, nên không chú ý ánh mắt của anh ta dừng lại chốc lát trên cửa sổ thủy tinh sau lưng cô."Có lẽ sau này sẽ gặp được, giáo sư Tiết đừng kết luận sớm như vậy nha."Cảm giác nói chuyện với Tiết Lĩnh khá vui, Tịch Đồng hiếm khi tỏ ra thoải mái khi làm việc. Cô thả lỏng cơ mặt, cười híp mắt nhìn anh ta, vuốt mái tóc dài đến sau tai.Ánh mắt Tiết Lĩnh lại di chuyển đến khuôn mặt thanh tú sạch sẽ của cô, nhấp một ngụm cà phê đen, ánh sáng nơi khóe mắt như muốn tràn ra, vừa nhu vừa sáng.Người đàn ông này cũng tốt quá đi... Tịch Đồng đang xúc động lần thứ hai thì một luồng khí lạnh như băng từ phía sau ập tới."Tiết tiên sinh."Lời còn chưa dứt, cô đã bị người nọ bóp eo xách lên, kể cả máy tính xách tay và bút máy đều bị anh tức tốc nhét vào trong túi công văn.Tịch Đồng nhắm hai mắt, "Xin lỗi giáo sư Tiết. Tôi có chút chuyện phải đi. Nếu như tòa soạn cần tua phỏng vấn thứ hai, có thể vẫn là tôi."Tiết Lĩnh nhìn vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị của người mới đến, đưa tay ra cười cười: "Mạnh tổng, lại gặp rồi."Mạnh Dịch nhìn chòng chọc anh ta mấy giây mới đưa tay ra, bắt hết sức qua loa lấy lệ."Phóng viên Tịch, nội dung phỏng vấn hôm nay liên quan đến rất nhiều số liệu, ngày mai tôi sẽ nhờ thư ký chuyển tài liệu đến đơn vị của cô, nếu như cô có chỗ nào không hiểu, hoan nghênh gọi điện thoại cho tôi."Nói đến mức này ngay trước mặt Mạnh Dịch, Tịch Đồng cảm kích hơn nhưng cũng kinh hồn, trong đầu cô như đang trải qua mười cực hình của triều đại Mãn Châu.Đại lão à, anh có thể đừng nói nữa không...Thật may Tiết Lĩnh cũng không có nhiều thời gian, lịch sự chào hỏi, rồi lái chiếc Porsche màu đen mới toanh của mình đi.Tịch Đồng bị máy điều hòa thổi cho choáng váng, lúc đi theo Mạnh Dịch xuống bậc thang, cô không biết sợ chết nói một câu phát ra từ đáy lòng:"Oa, xe của anh ta đẹp quá."Mạnh Dịch không lên tiếng, anh ném cặp táp cho cô, vừa đóng cửa xe Mercedes-Benz G, ý là kêu cô lăn đi.Tịch Đồng ghét cay ghét đắng tính tình của tên đàn ông chó này. Nhà tư bản hút máu, nhà tư bản họ Mạnh giống như một con đỉa phiên bản giới hạn được tà thuật nuôi dưỡng. Hất anh thì anh không đi, không hất anh anh liền ăn uống no đủ rút điểu vô tình, mà thiếu máu chỉ có cô.Anh đưa túi của anh cho cô nhất định là buổi tối muốn tới lấy.Có lẽ dùng từ "đòi" sẽ phù hợp hơn.Cô không có gan vứt nó đi, đứng bên cạnh thùng rác một lúc lâu, suy nghĩ xem cái tên Mạnh Dịch chó má này là rác vô cơ hay là rác hữu cơ, cuối cùng cô nhớ ra có một cách phân loại khác: rác thải nguy.Dù sao thì đó cũng là loại rác không thể tái chế, heo cũng không thể ăn loại kia.Cô trở lại căn hộ bên ngoài đường vành đai thứ tư, về đến nhà cũng đã năm giờ, bầu trời phía Tây lúc chạng vạng nhuộm màu lộng lẫy, giống như ngàn vạn sinh mệnh đang nở rộ.Tịch Đồng trầm lặng viết một nửa bản thảo, cô phát hiện quả thật có một số số liệu không rõ ràng, ngày mai nhất định phải gọi điện cho Tiết Lĩnh.Điện thoại rung liên hồi, nhóm học muội muốn tán tỉnh thầy Tiết rối rít than thở. Văn Trừng người ta là thiên kim đại tiểu thư của tư bản Đông Nhạc, vừa xinh đẹp vừa có tiền mà Tiết Lĩnh còn không coi trọng, nên họ chắc chắn không có cơ hội.Tịch Đồng không khỏi bật cười trước sự ngốc nghếch của mấy đứa nhỏ này. Cô rót ly nước chanh, đột nhiên cảm thấy khó chịu vô cớ.Cô vừa mở weibo vừa viết.À, đầu bản tin là Ngân Thành.Click mở chín ô vuông, người phụ nữ trẻ tuổi cao gầy khoác tay của người đàn ông, chầm chậm từ trên thảm đỏ bước lên bậc thềm. Chiếc váy đuôi cá màu vàng xinh đẹp như nước lướt qua đôi giày da được làm thủ công tinh xảo của anh, cách màn hình cũng có thể ngửi thấy mùi hương thơm phức của nước hoa.Thời gian phát hành là nửa giờ trước, địa điểm là lối vào Trung tâm mua sắm Khai Long ở trung tâm thành phố. Trung tâm mua sắm này là thành quả đầu tư của Hách Động Minh vào năm ngoái. Văn Trừng thay mặt tư bản Đông Nhạc cắt băng khánh thành. Về việc tại sao Mạnh Dịch lại phá lệ đi tham gia hoạt động mà anh ghét như vậy, Tịch Đồng lười để ý, cũng lười suy nghĩ sâu hơn.Gần đây anh rất thân thiết với Đông Nhạc, rất hớn hở.Cuộn chuột xuống, một dòng bình luận nóng bỏng nhịp nhàng xuất hiện: [Xem ra mị lực của giáo sư Tiết không mạnh bằng Mạnh tổng rồi 23333]Có người bình luận: [Mạnh tổng là chủ tịch tập đoàn quốc tế ME đấy, tư sản Ngân Hồ có thể so sánh với ME sao? Giáo sư Tiết thất bại trong việc theo đuổi bạn gái vì bối cảnh, thật là muốn đẩy thuyền anh ấy với Mạnh tổng!]Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng tắt máy tính, chọn đồ ăn, nấu cơm, rửa chén, khóa cửa không nói, còn phải chặn một chiếc ghế ở cửa.Lúc lên giường đi ngủ cô hoàn toàn quên chuyện cái cặp táp.Nửa đêm cô bừng tỉnh, tiếng vòi nước chảy rất rõ trong một phòng một sảnh rộng ba mươi mét vuông. Cô cầm bình xịt chống sói, lặng lẽ trèo xuống giường, mới mở cửa phòng ngủ ra một kẽ hở, cả người đã bị đẩy ngã về phía sau.Chai bình xịt rơi xuống đất phát ra tiếng lạch lạch, Tịch Đồng kêu thảm một tiếng."Tịch Đồng!"Một mùi rượu thoang thoảng ở đối diện xông về phía cô, cô dùng sức đẩy anh ra, cũng bị dọa sợ đến bối rối: "Anh, anh vào bằng cách nào? ... Mạnh Dịch, Mạnh Dịch! Anh làm gì vậy? Đừng..."Bàn tay to lớn của anh vén váy ngủ của cô lên, chạm vào cả hai đôi chân trần của cô, không nghe thấy cô kêu đau thì cau mày: "Đập vào đâu? Chân?"Đầu Tịch Đồng có chút choáng váng, anh đây là đang lo lắng cho cô sao?Cô phản ứng lại, lắc đầu một cái: "Không đập phải... Không phải, anh sờ tôi làm gì, hỏi một câu là được rồi!"Mạnh Dịch chính là muốn sờ.Anh không chỉ muốn sờ, còn muốn nhìn. Anh giơ tay bật đèn, đè cô xuống giường, nhấc một chân cô đặt lên vai anh.Tịch Đồng còn hét thảm thiết hơn mới vừa rồi nữa, cô bịt mắt lại.Mạnh Dịch cởi áo còn nhanh hơn con chó của anh nuôi bắt đĩa nhựa. Anh kéo áo khoác ném xuống đất, chìa khóa trong túi rơi ra kêu lạch cạch một tiếng, Tịch Đồng liếc nhìn qua kẽ ngón tay.Tổn thọ, anh lấy chìa khóa nhà của cô khi nào?!Cô giãy giụa, đá anh: "Anh đây là cưỡng ép, vi phạm hợp đồng!"Mạnh Dịch cởi quần của anh còn nhanh hơn so với cởi áo, hung khí 'Án binh bất động chờ thời cơ', nhưng động tác của anh lại dừng lại.Mới vừa rửa tay xong, trên tay còn có nước rất lạnh."Hợp đồng hợp đồng hợp đồng..." Cô vẫn còn bừng bừng khí thế kêu.Hợp đồng chết tiệt.Anh che hai tay dưới chăn một hồi, bình tĩnh hỏi: "Điều nào?"Tịch Đồng nói cho anh: "Điều thứ mười ba, bên A không thể cưỡng ép đối phương!"Mạnh Dịch cong cong môi. Tuy là cô đã quen nhìn khuôn mặt này của anh, cũng không tránh được thấy lóa mắt dưới ánh đèn màu cam."Bên B giải thích một chút đi."Tịch Đồng giải thích cho anh: "Chính là, nếu tôi nói tôi không muốn, anh không thể chạm vào tôi."Mạnh Dịch gật đầu, kẹp chặt eo cô, tay trái che đi hơi nóng, ngón cái đẩy bụi cỏ ra hai bên, vuốt nhè nhẹ đầu vú, nhét ngón giữa vào, thẳng tiến đến mục tiêu quen thuộc, "Muốn không?"Tịch Đồng không nói gì, tất cả đều nghẹn lại trong cổ họng, biến thành tiếng thở hổn hển.Anh cắm không nhẹ không nặng hai cái, nước chảy ra: "Tôi hỏi em có muốn không?"Tịch Đồng cắn chăn nức nở, con ngươi mê ly, gò má hiện lên sắc hoa đào, đáng thương muốn chết.Mạnh Dịch không quan tâm cô có đáng thương hay không, anh chỉ để ý cô có thoải mái hay không thôi. Anh đưa thêm một ngón tay vào, vừa nghiền vừa đâm, phát ra âm thanh, bên trong trơn nhẵn giống như nước đường, vặn xoắn anh từng chút một, nuốt chửng anh thật sâu.Trên trán đổ mồ hôi, anh mất kiên nhẫn, cắn vào tai cô rồi liếm: "Có muốn không? Em có muốn tôi không?"Cô nói như thế nào được chứ, cũng sắp khóc luôn rồi.Nước mắt muốn rơi không hết, Mạnh Dịch không đành lòng nhìn bộ dáng này của cô. Anh hôn lên hàng mi dài, chiếc mũi vểnh lên, đôi môi hồng. Nghe thấy một tiếng ưm nhỏ, anh mỉm cười rút bàn tay ướt dầm dề, súng lục sắp lâm trận cho cô vui sướng.Tịch Đồng sắp bị anh giết chết, cô khóc lóc đánh anh: "Nhẹ một chút... Mạnh Dịch, anh nhẹ một chút!""Gọi tôi là gì?""Mạnh Dịch, bên A... Ưm..."Mạnh Dịch mất hứng, ấn cô xuống làm cô thật mạnh, đẩy mạnh mấy chục lần rồi hỏi: "Cái gì?""Ba bên A..."Anh tiến vào sâu hơn, gần như xuyên qua cô: "Cái gì?""Ba..."Tịch Đồng bên bờ của cái chết tìm về một tia thần chí. Có phải đàn ông trên giường đều có tật xấu này, có phải hay không! Đồ chó hoang Mạnh Dịch, uống rượu xong chạy đến chỗ cô nổi điên!Hoa tâm co rút một trận mãnh liệt, mút đến eo anh tê dại. Mạnh Dịch hung ác đâm vào mấy cái, rút ra một chút, nắm quai hàm của cô, khàn giọng nói:"Ba em đã mất từ lâu rồi."Cô nhìn anh, đôi mắt cô tràn đầy cảm xúc, trống rỗng trong giây lát rồi tràn đầy nước mắt, đôi đồng tử như hạt thủy tinh tràn ngập sự kinh ngạc và đau đớn.Mạnh Dịch cúi người, trán dán lên trán cô: "Ông ấy đi rồi thì tôi ở cùng em."Cả người cô chấn động, trong đầu chỉ có một suy nghĩ— Mạnh Dịch uống rượu gì vậy, rượu giả hại người đó!Hai mắt Tịch Đồng đỏ hoe đẩy anh: "Anh đi ra ngoài..."Mạnh Dịch lại không bệnh, sao có thể nghe lời cô. Anh duỗi thẳng eo tấn công cô lần nữa, va chạm cô hồn phi phách tán, mái tóc đen óng gợn sóng trong không khí, lay động khắp nơi.Anh thở hổn hển, càng làm càng tức giận: "Cái gì gọi là sau này gặp? Anh ta gặp ai? Em sao?"Tịch Đồng tức giận bất bình: "Tôi là... Đó là khách sáo được không... A..."Anh nhét một cái gối xuống dưới eo cô, ánh mắt đều thay đổi, hung thần ác sát nhún eo vừa nhanh vừa mạnh, từng giọt mồ hôi rơi xuống ngực cô, nóng bỏng đốt người, "Em còn cười với anh ta, Tiết Lĩnh anh ta có gì chứ? Còn kêu em gọi cho anh ta? Email bị hỏng rồi à?"Mạnh Dịch càng nghĩ càng hận. Cô luôn làm vẻ mặt lạnh lùng với anh, ngay cả trên giường cũng giống như bị anh bắt nạt. Cô không chỉ vô đạo đức mà còn vô tâm!"Anh điên rồi!" Cô kêu lên, một tia chớp lóe lên trước mắt cô, eo cô co giật, đường hành lang nuốt sâu hơn, quấn lấy không có một chút khe hở nào, kẹp khiến anh mất kiểm soát.Tối nay Mạnh Dịch thật sự điên rồi. Anh lật cô lại, bấu bả vai gắng sức đẩy mạnh. Hai mắt cô nhòe dần, trong tai tất cả đều là tiếng nước chảy, còn có tiếng anh bất đắc dĩ gầm nhẹ:"Xe của anh ta đẹp như vậy?"Tịch Đồng mất tri giác mấy giây, cô bị ném lên đỉnh sóng, ném lên tận trời xanh, lại nhanh chóng rơi xuống đập vào tầng địa ngục thứ mười tám, có ác ma cầm nĩa nhỏ tra hỏi cô:"Porsche đẹp hay Mercedes-Benz đẹp?""Nói, xe của ai đẹp?"Cô phí công mà đá đạp lung tung, giọng cô vặn vẹo vài lần: "Của anh, của anh, anh bỏ qua cho tôi đi, tôi không dám nữa... Mạnh Dịch, van xin anh..."Cầu xin nửa ngày cũng vô ích, anh vẫn muốn cô không biết mệt mỏi, cắn vào cái cổ mịn màng, hận cô không thể tan chảy vào trong vòng tay anh.Tịch Đồng khóc đến tê tâm liệt phế.Mạnh Dịch làm đến long trời lở đất.Làm tình xong, anh không buông tha cho cô, bế cô vào phòng khách, ban công, phòng tắm, đè cô vào cửa kính đâm vào cho đến khi nước chảy đầm đìa, cánh hoa đỏ bừng không thể khép lại, liên tục phun ra chất lỏng màu trắng.Mạnh Dịch xấu biết bao, anh xấu xa thổi vào tai cô: "Tôi làm bốn lần, không mang bao."Ngay cả nhúc nhích đầu ngón tay một chút Tịch Đồng cũng không thể, cô giận dữ chìm vào giấc ngủ.Mạnh Dịch ôm cô nằm trên chiếc giường bừa bộn, anh dùng tay trái mở ngăn kéo đầu giường, tìm thấy một lọ thuốc tránh thai cấp tốc, chuẩn bị đổ ra ném vào thùng rác, suy nghĩ một chút lại bỏ cuộc.Anh gấp cái gì chứ.Cô quá ngọt, anh muốn ăn cô thêm ít lâu.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui