Tịch Đồng nhìn anh tới quên khóc.Mạch Dịch quay đầu đi, cảm thấy quá xấu hổ đến không thở nổi, hận hận mở miệng cắn mạnh vào ngực cô."Hu..."Anh cắn không mạnh, cong đầu lưỡi lại, cảm giác ngứa ngáy từ đầu núm vú xuyên qua tâm nhĩ, làm tê liệt chức năng cung cấp máu trong giây lát.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Cô gấp gáp thở hổn hển, lùi lại, cố gắng thoát khỏi ao đầm bùn sình. Nhưng Mạnh Dịch không cho cô tránh, miệng lưỡi không ngừng đùa giỡn hai nụ hoa mềm mại cao vút, dịu dàng hơn, cũng đáng sợ hơn, cứ như thể anh mới bắt đầu thưởng thức bữa ăn thơm ngon này.Tịch Đồng hối hận vì hôm nay đã đến nhà anh, anh vừa cơm nước xong liền ăn cô, tinh lực dồi dào đến lạ. Cô miễn cưỡng đẩy anh ra: "Tôi, tôi không cần... Mạnh Dịch, anh xong chưa."Hai chữ "Xong chưa" vừa ra khỏi miệng, cô bỗng dưng nhớ đến hình như anh đã cảnh cáo cô không được nói hai chữ này trên giường...Quả nhiên, mặt Mạnh Dịch trầm xuống, ánh mắt đột nhiên trở nên ác liệt thêm mấy phần, quấn vào xương tủy yếu ớt của cô. Tịch Đồng nơm nớp lo sợ thay đổi chiến lược, hai tay vòng qua cổ anh, nhẹ giọng nói: "Tôi không muốn, mệt quá rồi, tôi buồn ngủ... Có được không?"Cô giống như một con cá nhỏ linh hoạt bơi vào trong ngực anh, trong mắt người có vầng sáng do hơi nước tạo thành, mềm mại ẩm ướt, có chút thuần khiết khẩn cầu, khiến dục vọng anh vốn đang đè nén lại bùng nổ.Da thịt cô trắng nõn mơn mởn, giống như tơ lụa cọ tới cọ lui trên ngực anh, là đàn ông thì không nhịn được. Mạnh Dịch nghiến răng nghiến lợi ôm lấy vòng eo thon thả của cô, gầy như vậy, một lát nữa chẳng phải sẽ gãy sao?Dưới người bỗng nhiên chấn động một cái, trục máy giặt đổ đầy nước bắt đầu quay, anh liếc nhìn một cái, giặt sáu mươi sáu phút trước khi vắt khô.Tịch Đồng bị tròng trành, vội vàng ôm lấy anh. Mạnh Dịch đứng dậy, đặt cô lên nắp máy giặt, gác hai chân cô lên vai anh, nguy hiểm cúi đầu nhìn cô: "Không được."Mái tóc đen của cô tán loạn, oán trách trừng anh, hoàn toàn không biết dáng vẻ này của mình có bao nhiêu câu hồn. Đầu ngón tay của Mạnh Dịch lướt qua đốm lửa nhỏ, lần theo xương quai xanh, đỉnh núi tuyết của cô, vòng eo của cô, cuối cùng dò sâu vào rừng rậm sâu thẳm, nhẹ nhàng điểm một cái nhẹ vào nguồn suối."Ưm..."Cô vừa mới bị anh làm xong, cơ thể hết sức nhạy cảm, cho dù chỉ một rung động nhỏ cũng có thể khiến cô cắn môi dưới, khép đầu gối lại.Mạnh Dịch thấy cô đang đắm chìm trong tình dục, chặn hai chân cô lại, vuốt ve từ trên xuống dưới, đùi trong đỏ bừng lốm đốm vệt trắng. Anh đẩy hoa môi ra, bên trong bị anh tưới đến đỏ bừng ướt át, miệng huyệt nhỏ hẹp uống không ít mưa sương đậm đặc, không thể phun ra, nhỏ giọt xuống đáy chậu chảy vào tay anh.Anh đâm ngón trỏ vào, nhẹ nhàng khuấy động. Đầu tiên cô bụm mặt hừ hừ, sau đó thành tiếng rên rỉ không thể kiềm chế. Sự tê ngứa trong đường hành lang càng lúc càng tích tụ, cô không tự chủ được kẹp chặt anh, giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, điên cuồng hút ngón tay kia, từ từ kéo nó vào sâu hơn.Mạnh Dịch muốn rút ra, nhưng cô không cho, nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Anh, anh không nên như vậy, tôi không cần..."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Không muốn?"Anh tăng thêm một ngón tay, dùng kỹ xảo cô không chịu được nhất chạm vào nơi đó, đâm vào không nặng không nhẹ, coi cô như phím đàn, phát ra một giai điệu du dương từ cổ họng. Tịch Đồng gào thét đến khàn cả giọng, khoái cảm càng tăng, lòng càng trống rỗng. Cô đột nhiên nắm tay phải của anh, móng tay gắt gao cắm vào trong, cong eo hết mức có thể, phát ra tiếng nghẹn ngào hấp hối.Sự trống rỗng chết người đốt cháy suy nghĩ của cô, đôi mắt cô trống rỗng và cơ thể lơ lửng trên mây. Mạnh Dịch rút ra, mật ngọt tí tách rỉ ra như cánh cổng được mở. Anh đã sớm nhịn không được, quy đầu khổng lồ trượt lên trượt xuống trong khe hở mềm mại, đỉnh vào một tấc rồi lại chui ra, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi căng ra, treo nước bọt lấp lánh trên đó, giống như không kịp mời gọi."... Ưm... Anh nhanh lên một chút..."Ngón chân của cô cũng co lại, sắp bị anh tra tấn đến chết, hai nơi trên dưới đều chảy 'nước mắt'. Mạnh Dịch vừa xấu xa đâm cô một cái, vừa hỏi: "Nhanh chút gì?""Anh, anh vào nhanh một chút... A..."Lúc anh hoàn toàn lui ra ngoài, quy đầu bị tầng tầng lớp lớp thịt mềm hút một cái, từ đường cong ở cổ đến quai hàm của anh nhất thời căng chặt, đôi mắt mờ tối như mây đen.Mạnh Dịch nâng mông cô lên, mở toang ra: "Ai là ba?""Anh, anh là..." Trên ngực và vai cô hiện lên một màu hồng nhạt, híp mắt nhìn anh, bên trong có những ngôi sao nhỏ lóe lên."... Mạnh Dịch, anh có làm hay không... A!"Anh đâm mạnh vào, thoáng chốc đã lấp đầy.Tịch Đồng bị anh đâm cho cả cọng tóc cũng đứng lên, ba hồn bảy phách trong nháy mắt cũng bay đi một nửa, hai chân như hươu nhỏ run rẩy trong khuỷu tay anh, yếu ớt đá anh một cái, trong miệng tràn ra một tiếng ngâm nga thỏa mãn, quyến rũ đến mức có thể nhỏ ra nước.Mạnh Dịch sao có thể chịu được đây, anh bóp eo cô đâm vào một cách thô bạo, đụng nát những tiếng hét của cô, làm vỡ tan những vì sao trong mắt cô, xương mu của cô biến thành bọt tuyết trắng đỏ bắn tung tóe lên da, anh lau một cái, thoa lên khắp ngực và rốn của cô.Máy giặt rung lắc dữ dội, linh hồn cô cũng rung chuyển, đường hành lang co thắt, vặn vẹo, cô không nhịn được mà nhấc thắt lưng lên để nghênh hợp với đòn tấn công của anh. Mạnh Dịch bị sự chủ động của cô kích thích đến da đầu tê dại, rên rỉ đẩy hông về phía trước, đâm đến điểm sâu nhất, gần như muốn xé nát cô, nhưng vẫn chưa tận hứng, anh cố định cô ở trước eo mình, không cho phép cô di chuyển thêm nữa, thưởng thức biểu cảm khi cô đang chìm đắm trong ham muốn.Thật giống như chỉ có lúc này, cô mới không thể tách rời khỏi anh, sẵn sàng trao cho anh hết tất cả, cơ thể của cô, nỗi đau và niềm vui của cô, trái tim cô.Cứ dứt khoát chết như vậy đi, Mạnh Dịch nghĩ.Anh cúi xuống ôm cô thật chặt, giống như con thú bị sổng chuồng, không biết mệt mỏi lôi xé con mồi. Hai người đều không còn kiềm chế được nữa, những tiếng rên rỉ rượt đuổi nhau vang vọng trong phòng tắm.Những cú sốc cuối cùng của chế độ sấy khô quá lớn, anh thẳng tắp vọt tới cuối, gầm nhẹ bắn ra. Đồng tử của cô tan rã, run rẩy phun hết ái dịch cho anh.