DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Nụ cười vui vẻ của Tịch Đồng cứng đờ, cô xoay người. Mạnh Dịch như mới nhìn thấy Tiết Lĩnh: "Thật trùng hợp, giáo sư Tiết. Văn tiểu thư ở trên lầu, anh có muốn đi chào hỏi không?"Anh lấy nhẫn không nói lời nào, còn mở hộp ra, táy máy vài lần rồi đeo vào ngón giữa bàn tay trái, khóe miệng cong lên nhẹ nhàng.Tịch Đồng hối hận muốn chết, tại sao cô phải mua loại có thể điều chỉnh kích thước chứ.Cô nên mua loại nhỏ, cho anh liều mạng đeo cũng không đeo được, để coi anh còn nói lung tung thế nào!"Tiết Lĩnh!"Một giọng nữ trong trẻo vang lên trong thang máy, chính là Văn Trừng. Cô ấy xách theo hai túi giấy Hermès chạy tới. Tịch Đồng thậm chí còn sợ đôi giày cao gót nhọn đau chân— Quả nhiên trẹo một chút, nhưng cô ấy vẫn bình chân như vại, chớp mắt đã đến bên cạnh ba người họ.Cô ấy nhìn Tiết Lĩnh, người đang lễ phép chào hỏi thăm sức khỏe mình, cô ấy bĩu môi một cái, quay lại nhét túi vào trong tay Mạnh Dịch, gương mặt như tường vi tràn đầy ý cười: "Váy đã mua rồi, anh nhìn xem có thích không. Ba tôi mới vừa gọi điện thoại, có một bữa cơm..."Lời còn chưa dứt, Mạnh Dịch đã nắm lấy tay Tịch Đồng, mười ngón tay đan vào nhau, vẫy tay chào: "Đi thong thả."Tịch Đồng: "..."Văn Trừng sửng sốt, nhìn bọn họ rồi lại nhìn Tiết Lĩnh, trong mắt không nhìn ra là hâm mộ hay là bi ai.Nhưng mà cô ấy nhanh chóng trở lại bình thường, hoạt bát lè lưỡi, "Vậy tôi đi trước. Cô chính là phóng viên Tịch đúng không? Quên giới thiệu, Hách Động Minh là ba tôi. Thứ hai cô tới công ty phỏng vấn, tôi bổ sung cho cô quà gặp mặt, cuối tuần nghỉ ngơi cho khỏe nha."Vài câu nói đã để lại ấn tượng tốt cho Tịch Đồng. Đại tiểu thư này hoàn toàn khác với những gì cô thấy trên truyền thông, là một người lanh lẹ."Hẹn gặp lại vào thứ hai." Cô nói.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Đồng thời, ánh mắt cô nhìn Mạnh Dịch lại thêm một tầng u ám: Thật là cặn bã, thật là cặn bã, anh lại lợi dụng cô làm lá chắn để trốn khỏi Văn Trừng.Cô còn có thể đưa ra những kết luận nào khác sao? Không thể.Tịch Đồng lật ngược sự phỏng đoán trước đó, anh sợ bị Văn Trừng quấn lấy, cho nên nói dối cô là bạn gái anh. Về phần tại sao nói lời này với Tiết Lĩnh, chẳng qua là tính chiếm hữu của đàn ông mà thôi.Sao Mạnh Dịch lại có thể trở thành một kẻ cặn bã như vậy? Anh không thể nói với con gái người ta một cách đàng hoàng sao? Không phải là hành động như một quý ông, năn nỉ đi ăn cơm, đi mua sắm và mua quần áo theo yêu cầu của người ta, rồi cuối cùng nói: Tôi xin lỗi, tôi có bạn gái rồi nên đừng có ý tưởng hoang đường nào cả.Quá chó.Nhưng khi nghĩ đến anh không có hứng thú với Văn Trừng, tâm tình của cô không hiểu sao lại dâng cao, con thuyền trong lòng nhấc lên, cô dường như có thể nghe thấy âm thanh cánh buồm mở ra dưới bầu trời xanh mây trắng.Tách một tiếng, giống như hoa nở.Mạnh Dịch nói: "Đồng Đồng, đã đặt chỗ lúc bảy giờ rưỡi ở nhà hàng tư nhân mà em thích rồi. Đi thôi."Anh nắm lấy cổ tay trái của cô, Tịch Đồng lúng túng nói với Tiết Lĩnh: "Hẹn gặp lại sau."Tiết Lĩnh mỉm cười đáp lại, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.Mạnh Dịch kéo cô vào thang máy, đi thẳng xuống gara dưới tầng hầm. Trung tâm thương mại rất rộng, có nhiều chỗ để xe, chiếc G to của anh đậu ở khu B3, xung quanh không có xe, cũng vắng tanh.Giọng nói của Tịch Đồng đặc biệt lớn trong gara, vang vọng: "Trả lại chiếc nhẫn cho tôi! Anh và Văn Trừng có thể đi dạo phố, tại sao tôi lại không được ăn cơm với Tiết Lĩnh? Tôi đã nói tôi sẽ không can thiệp xã giao của anh, cũng hy vọng anh đừng có quá đáng."Mạnh Dịch cười nhạt: "Tôi nhìn em chắc là sắp vi phạm hợp đồng lần thứ hai rồi đấy. Chức trách của em là bồi tôi chứ không phải người khác."Một tay anh xách túi, một tay xách Tịch Đồng, một thứ ném vào ghế sau, một thứ ném vào ghế phụ. Tịch Đồng mất bình tĩnh, định xuống xe thì bị anh đưa tay tóm lấy, sau ót đập vào xương quai xanh của anh.Cô che đầu, thật là đau, "Sao anh cứng thế!"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch nghĩ anh không thể phụ kỳ vọng của cô, thuận lý thành chương khóa cửa xe, điều chỉnh ghế ngồi 120 độ, kéo cô vào lòng, cởi dây nịt da quăng lên đùi của cô, buộc cô phải nhìn anh.Tịch Đồng bối rối một chút, "Mạnh Dịch anh đủ rồi, đây là bên ngoài! Có người!"Trên toàn bộ kính cửa sổ dâng lên một tầng vách ngăn, chỉ để lại một khe truyền ánh sáng ở bên ghế phó lái. Anh bật đèn lên nhìn kỹ khuôn mặt có chút sợ hãi của cô: "Chỉ có hai chúng ta thôi."Tịch Đồng vẫn còn sợ hãi nên bước ra bước đầu tiên đỡ lấy bàn tay đang lộn xộn cởi cúc áo cô của anh. Cô mặc một chiếc váy trắng có tám chiếc cúc tròn từ cổ đến thắt lưng, anh nóng nảy không nhịn được, dứt khoát xé ra. Tịch Đồng nghe thấy tiếng sợi chỉ đứt rõ ràng.Mạnh Dịch biết cô sắp hét lên nên anh kịp thời bịt miệng cô lại, trao cho cô một nụ hôn sâu, sâu đến nghẹt thở, đủ để cô mềm nhũn mà phục tùng trong ngực anh.Môi của cô được anh làm ẩm, đỏ mọng lấp lánh, dính một sợi bạc, anh cảm thấy còn chưa đủ, anh nghiện, lại hôn cô lần nữa, đồng thời tách hai chân cô ra để cô ngồi trên người anh. Lưỡi anh chạm vào răng cô, phân thân chạm vào quần lót của cô.Anh hôn cô rất hung hãn, hung hãn quét qua miệng cô, chuyển mùi thuốc lá bạc hà cho cô, ép cô nuốt xuống. Nếu cô dám cắn anh, anh sẽ đào sâu hơn, cuốn lấy cái lưỡi kia không thả.Tịch Đồng chưa bao giờ biết hôn nhau lại mệt mỏi như vậy, trong mắt anh có một tầng sương mù, giống như vầng trăng đêm xuân, khép hờ, tựa như đang hưởng thụ, nhưng lông mày đen mỏng lại nhíu lại. Khuôn mặt của cô rất nhỏ, như được làm từ băng và ngọc, nếu anh chạm vào sẽ vỡ ra, nhưng anh chỉ thích làm cô, làm cho cô quân lính tan rã, bộc lộ biểu cảm và tâm trí ra từng mảnh cho anh nhìn.Cô quả thật cảm thấy một mảnh vỡ vụn phát ra từ tận đáy lòng, nỗi đau hằn lên trên lông mày cô, khi anh thỏa thích nếm lấy môi cô, cô ậm ừ yếu ớt từ chối.Mạnh Dịch không ngờ cô vẫn có thể từ chối nên anh cũng không sưởi ấm cho cô nữa.Tịch Đồng lẩm bẩm giữa môi anh: "... Anh vì đuổi cô ấy đi."Mạnh Dịch nói: "Không phải."Tịch Đồng lại nức nở nói: "Anh không thích tôi thì đừng hôn tôi."Mạnh Dịch không lên tiếng, cúi đầu nhìn cô.Cuối cùng Tịch Đồng nói: "Không phải như vậy, bạn giường không phải như vậy. Mạnh Dịch, anh đừng quá tham lam..."Trong đầu Mạnh Dịch ầm ầm nổ lớn.Bạn giường, cô chỉ biết hai chữ này?Tham lam?Mẹ kiếp!---Tác giả có lời muốn nói:Chương tiếp theo, xe chấn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui