Tịch Đồng biết nếu anh lại làm lần nữa thì cô sẽ ngất xỉu, cô biết anh thích nghe cái gì, nhẫn nhục gánh trọng trách gọi một tiếng: "Anh trai..."Mạnh Dịch nói: "Không đúng, tôi là bạn giường của em, còn là rác rưởi, khốn kiếp, cầm thú và đồ cặn bã."Đã đến lúc này rồi, Tịch Đồng đâu để ý bạn giường hay không bạn giường, cầm thú hay không cầm thú. Cô lau nước mắt trên áo sơ mi của anh, không cần mặt mũi nữa: "Không đúng không đúng, anh, anh lớn nhất, lâu nhất, kỹ thuật tốt nhất. Tôi, tôi thật không được... Anh bỏ qua cho tôi đi..."Anh lại đẩy thêm hai cái, phải ép khô cô. "Không được. Thoải mái không?"Đây quả thật là đề tài nộp mạng. Nếu Tịch Đồng nói thoải mái, nhất định anh sẽ tiếp tục làm, nếu nói không thoải mái, không chừng anh có thể làm cô đến mất nước.Mạnh Dịch nhìn thấy cô im lặng, xoa nụ hoa một cái, cô thở hổn hển một tiếng, mặt mũi trắng bệch: "Anh, anh tư chất hơn người, phụ nữ làm với anh đều cảm thấy thoải mái, vô cùng thoải mái. Đồ chơi này của anh là vật lớn nhất tôi từng thấy, đẹp chết...""Mẹ kiếp!"Mạnh Dịch mắng thành tiếng.Miệng chó không mọc được ngà voi!Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Anh lấy ở đâu ra người phụ nữ khác? Cô đã nhìn thấy bao nhiêu đồ của đàn ông rồi?!Tịch Đồng lại yếu ớt nói: "Coi như bạn giường, tôi cũng vô cùng thưởng thức anh..."Mạnh Dịch không nói một lời, che miệng của cô lại, suốt mười phút cuối cùng làm đến kinh thiên địa quỷ thần khiếp.Toàn bộ quá trình Tịch Đồng hồn phi phách tán.Đến khi anh rốt cuộc cũng bắn ra, cô ngay cả khóc cũng không có sức để khóc nữa. Lúc anh rút ra ngoài, bên trong quá nhiều nước, chặn cửa hang lại không ra được, hai đầu ngón tay anh nhẹ nhàng kéo nó ra, chất lỏng màu trắng ào ạt chảy ra, ghế da bị thấm đến mềm.Mạnh Dịch rút khăn giấy lau cho cô, không nghĩ sau mấy lần cao trào cơ thể cô muốn chạm cũng không thể chạm được, run rẩy rúc lại trong vòng tay mình. Anh nhìn cô bị bắt nạt thành như vậy, mềm lòng một nửa, điều chỉnh ghế ngồi bế cô ra ghế sau rộng rãi để nằm."Buổi tối muốn ăn gì?"Tịch Đồng không muốn ăn gì, chỉ muốn ngủ, hơn nữa váy của cô đã bị xé rách rồi, chẳng lẽ cô có thể khỏa thân đi đến nhà hàng sao.Mắt thấy cô muốn ngủ, Mạnh Dịch đẩy hai túi giấy Hermès Văn Trừng đưa đến bên cạnh cô, "Em nhìn xem có thích không."Tịch Đồng xoay người, quay mặt về phía sau ghế, không muốn nhìn thấy dáng vẻ đạo mạo của anh.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch nói: "Tôi bàn chuyện công việc với Văn Trừng, thuận tiện nhờ cô ấy mua giúp hai bộ váy, tôi không có nghiên cứu gì về quần áo."Anh lại bổ sung một câu: "Bồi thường cho em, có một bộ có kiểu dáng rất giống của em, có thể mặc nó đi ăn cơm."Anh chạm vào vai cô, cơ thể cô cứng đờ.Mạnh Dịch nói tiếp: "Cô ấy có hứng thú với Tiết Lĩnh, cùng tôi đến trung tâm mua sắm là để chọc tức anh ta."Hồi lâu, tiếng khóc thút thít tràn ngập trong khoang xe đóng kín, Tịch Đồng cắn chiếc váy rách nát, khóc bù lu bù loa.Mạnh Dịch không biết tại sao trong người cô có nhiều nước như vậy, cô cứ khóc mãi, anh sợ cô mất nước nên nâng đầu cô lên, mở cốc giữ nhiệt đưa tới bên miệng cô.Tịch Đồng ừng ực ừng ực uống nửa ly, nghe anh nói bên tai: "Tôi đặt Phù Dung Đường, em thích măng hầm thịt và ốc Thanh Minh đúng không? Tôi đã gọi hai món này rồi, em muốn ăn gì nữa thì nói với tôi."Ngôi sao trong mắt cô lóe lên, cô mềm nhũn nói: "Tôi muốn ăn thịt, thịt hoa anh đào, thịt sấy, ba chỉ xào, heo quay da giòn..."Mạnh Dịch gọi đến nhà hàng đặt một phần.Tịch Đồng lấy chiếc váy mới ra nhìn, quả thật rất giống chiếc váy cô dùng làm giẻ lau, phong cách thường ngày công sở, khác là bộ đồ này trang trọng hơn, mặc khi đi phỏng vấn.Cô hít một hơi thật sâu rồi thở ra, vừa nghi hoặc, tại sao anh đột nhiên tốt với cô như vậy? Quả nhiên, Mạnh Dịch giống như nhìn thấu nghi vấn của cô, khẽ mỉm cười. Ánh đèn màu da cam làm dịu đi đôi lông mày của anh, đôi môi mỏng phun ra một câu nói: "Tịch Đồng, tôi không muốn làm bạn giường của em nữa."Tịch Đồng mất giọng ngay lúc đó.Mạnh Dịch nhìn những ngôi sao trong mắt cô ảm đạm dần.Tịch Đồng không hỏi anh tại sao, sau khi chia tay bạn giường cho chút ngon ngọt, làm việc như thường.Khó trách làm mạnh mẽ như vậy, muốn tối đa hóa giá trị sử dụng.Ngực cô bị mũi kim vô hình đâm một cái, mới đầu còn có thể nhẫn nhịn, qua mấy giây sau đau đến muốn nứt ra. Cơn đau đến mức muốn nổ tung, một cảm giác chua chát khó chịu, không cam lòng dâng lên trong lòng, cô đột nhiên không thể khống chế được, gào lên với anh: "Không được! Đã ký thỏa thuận, đã nói ba tháng thì chính là ba tháng, kém một tháng một ngày một giờ một giây đồng hồ đều không thể! Cho đến khi hợp đồng kết thúc, anh vẫn sẽ là bạn giường của tôi, vẫn là bạn giường của tôi!"Mạnh Dịch: "..."Mẹ kiếp.Anh chộp lấy cốc giữ nhiệt, uống nốt chỗ nước còn lại rồi ngả lưng xuống ghế.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch mở cửa sổ xe hít thở không khí, thay quần thường, xuống xe hút một điếu thuốc để bình tĩnh lại.Trong vòng năm phút, Tịch Đồng đã ngủ bất tỉnh nhân sự. Anh quay đầu nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, vậy thì, bạn giường thì bạn giường đi.Xe địa hình với tính năng vận hành xuất sắc chạy trong trung tâm thành phố khi tắc đường vào giờ cao điểm buổi tối chẳng khác nào một con báo săn mồi bị nhốt trong chuồng thú, cảm giác vô cùng bực bội. Mạnh Dịch đợi mấy lần đèn đỏ, thỉnh thoảng liếc nhìn cô, cảm thấy bình tĩnh, không gấp.Khi đến nhà hàng là tám giờ mười lăm, ông chủ kiêm đầu bếp chính có quen biết với anh, chào đón, "Cậu đi một mình à?""Bạn gái ngủ trên xe." Anh nói khoác mà không biết ngượng.Ông chủ trợn to mắt: "Mạnh tiên sinh, tốc độ này của cậu khá nhanh đấy, tới Trung quốc ba tháng đã tìm được bạn gái. Cô gái nào có bản lãnh thuần phục cậu thế?"Mạnh Dịch nói: "Cô ấy thường tới nhà hàng của ông, mỗi lần đều đóng gói bánh ngọt mang đi."Ông chủ: "À, tôi nhớ rồi, cậu quan sát thật tỉ mỉ. Cô gái kia chính là người ở thành phố này, tới nhà hàng chúng tôi ăn biết bao năm, có lúc còn đưa mẹ theo, mẹ con hai người dáng dấp thật giống nhau."Mạnh Dịch suy nghĩ một chút, "Cô ấy trông giống ba cô ấy hơn.""Đưa cậu về nhà luôn rồi à! Chờ bước tiến triển tiếp theo, tôi sẽ tặng cậu một hộp quà cưới."Mạnh Dịch gật đầu, giả vờ khiêm tốn: "Cũng chỉ mới tới nhà cô ấy một lần, hơn nữa vẫn còn sớm."Anh xách một đống hộp cơm đã đóng gói trở lại xe, mở bao tay bóc vỏ tôm sông, múc một muỗng, nhúng vào giấm Trấn Giang rồi đặt dưới mũi của cô.Trong giấc mộng Tịch Đồng ngửi được mùi thơm, lẩm bẩm mê sảng, có người nhẹ kéo lông mi của cô, cô bất đắc dĩ mở ra, con tôm trắng như ngọc đưa vào miệng cô.Cô híp mắt mông lung buồn ngủ há miệng, Mạnh Dịch đút cô uống một hớp trà Long Tĩnh trước, lại đút tôm cho cô, "Dùng tay cầm, tự mình ăn.""... Ừ."Giọng mũi cô mềm nhũn, Mạnh Dịch sợ cô bị nghẹn, anh đỡ cô dậy dựa vào chỗ ngồi, động tác tay theo quán tính, đút cô từng muỗng từng muỗng, cô liền ăn hết muỗng này đến muỗng khác, ăn xong rồi giương mắt nhìn anh. Mạnh Dịch trầm mặt xuống, lặp lại: "Tự mình ăn."Tịch Đồng dụi dụi mắt, tỉnh, nhìn thấy tượng Phật khổng lồ đang phục vụ mình, cô vội vàng cầm lấy cái muỗng nói: "Cảm ơn, tự tôi làm, tự tôi làm."Mạnh Dịch nói cho cô biết hộp nào đựng món gì. Bộ não nhỏ bé của cô không nhớ nổi thịt hoa anh đào, thịt ba chỉ, thịt xào ở nơi nào.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Anh cảm thấy thịt hoa anh đào quá ngấy, thịt ba chỉ quá béo, thịt xào quá cay, đều không phải là món nên ăn trước khi ngủ. Anh khăng khăng làm theo ý mình nhét cho cô nửa hộp hạt sen xào đường nhỏ, hai chân bồ câu non, lại lo lắng ngân nhĩ nhựa đào bổ thân thể bị nguội, thổi cho bớt nóng bảo cô uống sạch. Tịch Đồng còn ăn chưa no, anh lại tìm ra bánh đậu xanh, nếm thử một miếng, ngọt không ngấy, còn dư đút vào miệng cô.Tịch Đồng gặm chân chim bồ câu, uống canh và ăn tráng miệng trên tay anh, cái muỗng trong tay không có đất dụng võ, cuối cùng ợ vài cái mới hài lòng. Thấy anh cởi găng tay dùng một lần, bỏ hộp cơm vào một cái túi lớn, mới nhớ:"Anh còn chưa ăn mà!"Thói quen sinh hoạt của Mạnh Dịch rất tốt, bình thường sau bảy giờ không ăn bữa tối. Khi đói anh làm một ít salad tốt cho sức khỏe cùng trái cây và rau củ. Tịch Đồng đã từng cười nhạo anh vì anh còn chú ý đến việc quản lý cơ thể hơn những người nổi tiếng."Ăn ở nhà hàng rồi." Hỏi ông chủ món salad.Tịch Đồng cảm thấy không được, một túi cũng cho cô ăn, anh trả tiền, nhưng anh đều không động chút nào, quá áy náy."Anh muốn ăn gì?" Cô lục lọi trong túi, cố gắng tìm thứ gì đó anh có thể ăn được, nhưng sau khi tìm một vòng, cô phát hiện không có thứ gì đáp ứng tiêu chuẩn thanh đạm, ít dầu, ít đường và nhiều protein.Cô có chút ủ rủ, Mạnh Dịch bỗng nhiên nói: "Ốc nước ngọt đi."Tịch Đồng lấy ốc nước ngọt xào rau hẹ hạt tiêu ra. Quán này nấu ốc còn nguyên vỏ nên phải dùng tăm lấy thịt ốc, là một trong những thú vui của thực khách. Nhưng ăn cái này trên xe thì phiền phức lắm.Mạnh Dịch rất ít khi yêu cầu đồ ăn, bình thường anh ăn gì cũng được, chưa bao giờ kén chọn đồ ăn, cho nên bây giờ anh muốn ăn thịt ốc, cô xắn tay áo lên, bật đèn rồi dùng tăm cẩn thận xỉa thịt.Mạnh Dịch khoanh tay tựa người bên cạnh cô, lặng lẽ nhìn cô.Xỉa một cái chính là nửa giờ, rốt cuộc Tịch Đồng cũng làm xong, bóc một đống thịt ốc nhỏ, múc một thìa giống như anh rồi đưa lên môi anh.Mạnh Dịch ngửi mùi đã cảm thấy cay, nhưng vẫn không chút do dự ăn một miếng, nuốt xuống, cổ họng nóng bừng, anh bưng trà Long Tỉnh lên uống.Tịch Đồng gọi anh: "Mạnh Dịch."Anh đặt cốc nước xuống, âm thanh có chút mềm, "Ừ?"Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hiện lên biểu cảm quái dị, sợ hãi, lại trông đợi, khẩn trương chờ câu trả lời của anh: "Đừng kết thúc trước thời hạn được không?"Chỉ thiếu chút nữa, Mạnh Dịch nghĩ, chỉ thiếu chút xíu nữa, nói thêm câu nữa đi.Tịch Đồng còn nói: "Ba tháng thì ba tháng mà, kỹ thuật của anh tốt như vậy, đừng nhỏ nhen như vậy mà."Đây là lời khen lớn nhất mà cô có thể nghĩ ra để dành cho anh, đàn ông không phải đều thích phụ nữ khen như vậy sao?Mạnh Dịch: "..."Trở lại trước giải phóng.Tịch Đồng nhìn anh không nói lời nào, lấy lòng gắp một đũa rau hẹ, đút cho anh: "Cái này không cay, anh có thể ăn một chút."Thật lâu, Mạnh Dịch mới há miệng."Ăn nhiều một chút, cái này tráng dương."Mạnh Dịch cứng đờ.Cái miệng này của cô không thích hợp nói chuyện, cô kêu dễ nghe hơn nhiều, lên giường dễ nghe hơn lúc xuống giường.Mạnh Dịch hung hăng nhai rau hẹ.Nếu không trở về lại làm một lần nữa?