DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Tịch Đồng ngày đêm điên đảo nghỉ ngơi hai ngày, xế chiều thứ hai mới thay váy mới đến Đông Nhạc phỏng vấn.Hẹn trước hai giờ rưỡi, Mạnh Dịch tình cờ có cuộc họp ở Đông Nhạc lúc hai giờ, một giờ năm mươi anh lái xe chở cô đến công ty.Tư bản Đông Nhạc có một tòa nhà mới năm tầng trong khu công nghiệp, phòng họp ở tầng một hướng về phía nam, ánh sáng rất tốt. Mạnh Dịch nắm tay cô đi vào, Hách Động Minh và thành viên hội đồng quản trị đều đã đến đông đủ.Tịch Đồng nhìn căn phòng chật kín người, lặng lẽ rút tay ra. Mạnh Dịch giống như chưa phát hiện, anh ngồi vào vị trí bên phải Hách Động Minh để lại cho anh.Hách Động Minh liếc thấy Tịch Đồng đeo nhẫn thì dặn dò thư ký kê thêm một chiếc ghế bên cạnh Mạnh Dịch, nhiệt tình cười nói: "Phóng viên Tịch, hội nghị này của chúng tôi là về xu hướng đầu tư vào lĩnh vực cơ sở hạ tầng, cũng là điều tôi quan tâm và sẽ đề cập đến khi phỏng vấn, cô cũng nên nghe đi, có mấy chuyện tôi sợ không giải thích rõ ràng được."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng biết đây là nhìn mặt mũi của Mạnh Dịch, cười cảm ơn. Nhắc mới nhớ, làm bạn giường của Mạnh Dịch cũng không coi là có hại vô lợi, trong trường hợp này, cô có thể thu được nhiều tài nguyên thông tin hơn so với các cuộc phỏng vấn thông thường.... Cô dùng mồ hôi và máu đổi lấy.Mạnh Dịch không mang theo thư ký, trong cuộc họp chỉ đan chéo mười ngón tay im lặng lắng nghe, cũng không ghi chép, ánh mắt rơi vào hai vị giám đốc đối diện.Tịch Đồng ghi chép cẩn thận. Thư ký của Hách Động Minh chiếu một nửa slide, thành viên hội đồng quản trị bắt đầu thảo luận sục sôi ngất trời. Cô để bút xuống, phát hiện Mạnh Dịch đã thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm máy tính.Máy tính đang ở chế độ chờ, màn hình đen, phản chiếu khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của anh.Anh đang suy nghĩ gì vậy?Hách Động Minh ngồi bên trái của thành viên hội đồng quản trị, một người tên là Đỗ Huy, một người tên là Dương Kính. Tỷ lệ vốn cổ phần do công ty họ đại diện chỉ đứng sau Hách Động Minh của Đông Nhạc và Mạnh Dịch của ME, họ có ảnh hưởng lớn đến các quyết định kinh doanh của tư bản Đông Nhạc.Tịch Đồng đã từng nghe qua chuyện này, lần trước Trần Du tới nhà Mạnh Dịch, cô nghe anh ấy nói Mạnh Dịch muốn tăng thêm cổ phần, hai người Đỗ Dương đều rất phản đối.Hai người một mập một gầy, cũng hơn năm mươi tuổi, ngoại hình và tính cách đều là hai thái cực. Đỗ Huy béo như một quả bóng trắng hói đầu, điềm đạm đến mức hèn nhát, người khác nói cái gì ông ta cũng trả lời 'Ừ', 'Được', 'Có lý'. Đối diện với ánh mắt như con dao mổ của Mạnh Dịch, liền cúi đầu không nói gì, cầm tách trà trên tay uống hai mươi phút.Mà Dương Kính gầy đến mức giống như cây trúc đen phủ rơm, ăn nói thẳng thắn thô lỗ, không chút khách sáo, dám trực tiếp làm Hách Động Minh sặc. Khi một thành viên hội đồng quản trị vô tình nhắc đến ME dự định tăng thêm cổ phần từ 15% đến 20%, ông ta lấy ra các quy định của công ty, cố gắng hết sức để bày tỏ sự bất mãn.Mạnh Dịch vẫn luôn không nói lời nào, cuối cùng mới nói một câu: "Chuyện chưa được quyết định trong nội bộ tập đoàn nhưng mọi người nắm được tin tức rất nhanh."Hách Động Minh cười ha hả, chuyển chủ đề quay lại lĩnh vực vận chuyển.Nửa giờ rất nhanh trôi qua, họp xong, Hách Động Minh phải nghỉ ngơi mười phút nên lên văn phòng trên lầu. Sau đó Mạnh Dịch có việc phải làm, kêu Tịch Đồng đưa anh ra ngoài.Tịch Đồng nhịn không được cứng rắn kéo anh đến một góc hành lang ẩn, đúng lúc cô đang định nói rõ ràng với anh sau này không nên phách lối với cô như vậy trước mặt người ngoài, thì một tiếng hét chói tai xuyên thủng màng nhĩ."Tổn thọ mà! Bỏ rơi vợ con— Đồ súc sinh không có lương tâm! Trâu Kiến Sinh— Ông ở Ngân Thành ăn ngon uống tốt, để mẹ con chúng tôi ở trong thôn ăn cỏ ăn trấu, ông ôm tiện nhân kia ngủ yên ổn sao! Ông trời ơi, ông mở mắt nhìn một chút— Xin ông giáng sét xuống đánh chết ông ta đi!"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng bị sự xuất hiện của kịch bản cẩu huyết Trần Thế Mỹ hấp dẫn sự chú ý, xuyên qua cửa sổ nhìn thấy một người phụ nữ mặc quần áo hoa cách đó không xa đang cuồng loạn rống to, cặp mắt trừng như chuông đồng, xương gò má nhô ra, khuôn mặt rất không dễ nhìn.Bên cạnh bà là một người đàn ông vừa đen vừa gầy, khoảng hai mươi mấy tuổi, trên người đầy khí chất xã hội đen, trên tay cầm một con dao làm bếp, hướng vào cửa hét lớn:"Trâu Kiến Sinh, ông không phải là cha tôi! Tháng trước bà nội chết, ông cũng không về. Lúc bà chết thê thảm biết bao, mắt cũng không nhắm được, ông không sợ bà sẽ đến tìm ông sao? Nhà cũng không có gì ăn, ông một xu cũng không gửi cho chúng tôi, đồ không có lương tâm! Nếu hôm nay ông không đi ra, tôi sẽ đâm một dao chết mình ngay tại cửa công ty của ông, để cho tất cả mọi người nhìn thấy ông là thứ hèn nhát!"Người phụ nữ kia vội vàng ôm lấy cánh tay hắn, than vãn khóc lớn: "Con trai à! Con đừng xúc động, con muốn giết thì cứ giết mẹ đi! Cái mạng này của mẹ không đáng tiền, kiếp trước mẹ đã nợ nhà họ Trâu, mẹ không muốn sống, nhưng con đường phía trước của con còn rất dài. Con mới hơn hai mươi tuổi, còn chưa kết hôn. Cha con đúng là một tên súc sinh—"Tịch Đồng: "Trâu Kiến Sinh? Ai vậy nhỉ?"Không chỉ là tò mò, một số người ra khỏi tòa nhà để xem náo nhiệt, nhưng khi nhìn thấy có người mang dao đến gây rối, cũng vội kêu nhân viên bảo vệ kêu họ về, cố gắng thương lượng với hai mẹ con."Ở Đông Nhạc không có người như vậy, chắc đã tìm nhầm người." Mạnh Dịch nhàn nhạt nói, "Người phụ nữ kia tay chân lưu loát, ngược lại khi dùng dao thì lại chậm chạp."Tịch Đồng thấy rất khinh thường sự uy hiếp của thanh niên khỏe mạnh hai mươi tuổi kia, nhưng không thể phủ nhận Trâu Kiến Sinh này là cặn bã trong cặn bã.Cô nhìn đồng hồ đeo tay, "Ai da, tôi phải đến phòng làm việc của Hách tổng."Một đường chạy chậm đến cuối hành lang, cô bỗng nhiên quay đầu lại, chỉ thấy Mạnh Dịch còn đứng ở bên cửa sổ, nửa gương mặt vùi trong bóng tối."Này, không phải anh không có nhiều thời gian sao? Ở đây xem náo nhiệt gì thế?" Cô nói.Lúc này Mạnh Dịch mới quay người lại đáp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui