DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Tịch Đồng đi đến văn phòng trên tầng cao nhất, gõ cửa một cái, Hách Động Minh cao giọng gọi cô vào.Đỗ Huy cũng ở bên trong, thấy cô thì khách sáo cười cười, nhưng Tịch Đồng chú ý tới có mồ hôi lạnh trên trán ông ta.Hách Động Minh không tránh Tịch Đồng, nói với ông ta: "Quan hệ của tôi với nhà họ Mạnh vẫn luôn rất tốt, nhưng tôi sẽ xem xét việc tăng cổ phần của chúng ta một cách công chính. Tôi cũng biết lão Đỗ ông khó xử, phiền ông về nói với vị kia nhà ông một chút, bảo Dược phẩm Nguyên Dã đừng bóng gió trước công chúng rằng tôi muốn bán tư bản Đông Nhạc cho ME, thật vớ vẩn."Đỗ Huy nói: "Chuyện tôi mới vừa nói khiến lão Hách ông hao tâm tổn trí rồi."Hách Động Minh cười to: "Cái này cũng không phải là chuyện lớn gì, nhất định nhất định!"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Dưới lầu truyền tới tiếng ồn ào, Đỗ Huy ngắm nhìn ngoài cửa sổ, cau mày một cái, ra khỏi phòng làm việc.Hách Động Minh cũng nghe một lúc, không khỏi phiền nói: "Ầy, phóng viên Tịch, cô nói xem trong xã hội bây giờ có đủ loại người, dạng gì cũng có. Cô đừng cười— Tôi vẫn cảm thấy vùng khỉ ho cò gáy nuôi điêu dân là có đạo lý, một người đàn ông cùng mẹ cầm dao đến gây rối là có ý gì chứ? Thay vì xin tiền từ người cha khốn nạn, tại sao không tự mình kiếm tiền, sớm tiết kiệm một số của cải. Trong ấn tượng của tôi, công ty không có tên cha cậu ta, nhưng tôi cũng cho người tìm một chút, nếu thật sự có, tôi sẽ sa thải hắn, cho nhà hắn thêm ít tiền. Loại vô liêm sỉ bỏ rơi vợ con thật không xứng làm người!"Tịch Đồng bày tỏ sự khen ngợi. Cô mới vừa ngồi xuống mở máy tính xách tay ra thì nghe được một tiếng động cơ.Một chiếc Porsche màu đen quen thuộc lái vào, hai người bước xuống là Tiết Lĩnh và Văn Trừng."Hách tổng, vậy chúng ta— "Hách Động Minh bỗng nhiên nói: "À, xin lỗi phóng viên Tịch, chờ tôi một chút."Ông nhìn ra cửa sổ, mái tóc xám thưa thớt đung đưa trong gió, khuôn mặt được bảo dưỡng hồng hào, ngay cả những nếp nhăn cũng lộ ra nụ cười hạnh phúc.Tịch Đồng nhìn theo ánh mắt của ông, thì ra là như vậy, ánh mắt khi nhìn con rể.Hách Động Minh không chút keo kiệt tán thưởng: "Tên nhóc Tiết Lĩnh này thật không tệ, là một người nhiệt tình hiếm có. Hơn nữa tôi vô cùng bội phục EQ của cậu ta."Tiết Lĩnh đưa Văn Trừng tới công ty, thấy có người gây chuyện liền làm người giảng hoà. Giọng oang oang của hai mẹ con rốt cuộc cũng ngừng, hai người họ rời đi như kỳ tích vậy, mà Tiết Lĩnh từ đầu tới cuối chỉ nói có hai phút.Vô cùng trâu bò.Hách Động Minh đóng cửa sổ lại, ngồi ngay ngắn, "Xin lỗi, bây giờ có thể bắt đầu phỏng vấn rồi."Hai tiếng sau, Tịch Đồng ra khỏi cao ốc.Ấn tượng của cô về Hách Động Minh tăng lên mấy nấc thang, những ông chủ lớn buôn bán đầu tư tài chính thường rất lạnh lùng, tính cách bình dị dễ gần và hài hước của Hách Động Minh là nhất chi độc tú(*). Ông không chỉ nói về những được mất trong những năm qua mà còn nói về quê hương, gia đình của mình một cách vô cùng xúc động, cuối cùng rất nghiêm túc nói đùa:"Phóng viên Tịch, nói không chừng sẽ có người dùng chuyện hôm nay tạt nước bẩn vào người tôi, trời cao chứng giám— Mặc dù năm đó tôi ở rể, quả thật đã từng kết hôn trước đó, nhưng họ của tôi luôn là Hách chứ không phải họ Trâu, vợ trước mười mấy năm trước đã bệnh qua đời, mỗi dịp Tết Thanh Minh tôi đều đốt giấy cho cô ấy. Làm sao tôi có thể có thêm một đứa con trai chứ? ? Nếu có ai hỏi thì cô phải thay tôi lên tiếng đấy."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.(*): ý nói ẩn dụ người có vượt trội về kỹ năng và có những lợi thế rõ ràng hơn những người khácTịch Đồng cũng rất nghiêm túc trả lời: "Cũng coi như là đồng hương, cháu nhất định sẽ giúp Hách tổng làm sáng tỏ. Hách tổng là kiêu ngạo của Vinh Thành chúng ta."Còn chưa tới chỗ người gác cửa, nhân viên bảo vệ đã gọi cô: "Tịch tiểu thư, Văn tiểu thư gửi đồ cho cô."Chính là quà gặp mặt cô ấy nói hôm thứ sáu, những người giàu này thật hào phóng. Tịch Đồng mở hộp ra, là khăn choàng lụa của Givenchy với một tấm thiệp nước hoa nhỏ có dòng chữ 'Nice to meet you'.Khả năng đeo khăn choàng này rất ít, bởi vì Mạnh Dịch đã mua cho cô một kiểu dáng tương tự, chỉ có một chút khác biệt về kiểu dáng. Cô khá vui vẻ bỏ vào túi, chợt nhớ ra điều gì đó, hỏi nhân viên bảo vệ:"Chiều nay sao Tiết tiên sinh thuyết phục được hai người đó rời đi vậy?"Anh trai bảo an hưng phấn nói: "Cậu ấy rất khẳng định nói công ty chúng tôi không có người tên Trâu Kiến Sinh này, sau đó, ầy, tôi cũng không biết miêu tả như thế nào, chỉ đơn giản nói mấy câu, nhưng nghe lại không đơn giản... Cậu ấy kéo người phụ nữ kia sang một bên nói nên tôi cũng không nghe rõ. Dù sao thì rất lợi hại, bọn họ nói xong, người phụ nữ kia liền đưa con trai đi."Tịch Đồng tưởng tượng cảnh tượng đó, giáo sư Tiết đang nói chuyện, những người khác giống như các học muội của cô sùng bái vây xem thì không khỏi bật cười.Cô cảm ơn nhân viên bảo vệ, bắt taxi trở lại tòa soạn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui