Cô khó chịu lắc đầu, mặt đỏ bừng như cua luộc, "Tôi không muốn... Ô..."Anh thừa dịp cô mở miệng, di chuyển hông về phía trước, phân thân thừa dịp khoảng không mà vào. Khuôn miệng ẩm ướt mềm mại khiến anh lập tức thở hổn hển một hơi, thân thể không khỏi ngửa ra sau, trong cổ họng phát ra một tiếng thở hổn hển trầm thấp."Ô ô..."Mạnh Dịch cúi đầu liếc mắt nhìn, bắt được bàn tay nhỏ bé đang lộn xộn của cô, giọng có chút gấp, mang theo khẩn cầu: "Ngoan, ngậm nó... Đừng cắn."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Cái miệng nhỏ nhắn của cô bị anh chống đỡ đến tròn đầy, dương vật cường tráng ra ra vào vào trong miệng, có ảo giác khóe miệng sắp rách. Cô không thể không mở miệng hết cỡ, chỉ chốc lát sau, quai hàm cô đau nhức đến lợi hại, nước mắt lưng tròng.Mạnh Dịch nhìn đôi mắt ngấn nước như nai con của cô, sao còn nhịn được nữa chứ. Anh nâng gáy cô lên không nhịn được đẩy nó vào, lập tức đội sâu, chạm vào một nơi dị thường bóng loáng, cô che cổ cau mày nôn ọe.Anh vội vàng rút lui, dùng tay tuốt mấy lần để kìm nén trận khoái cảm kia xuống, "Bị sặc?"Tịch Đồng vừa xấu hổ vừa tức, cào móng vuốt ở trên đùi anh, "Khụ khụ... Tôi không làm cái này! Không làm!"Anh nhìn thấy cô bị anh làm cho sợ hãi, hết lần này tới lần khác hôm nay lại không muốn bỏ qua cho cô, cảm giác mới vừa rồi quá tốt, anh muốn nhìn thấy mình rút ra đâm vào trong miệng cô, bắn tinh vào chiếc lưỡi mèo sợ bị bỏng của cô, hàng lông mi dài của cô, lúm đồng tiền của cô, để cô liếm và nuốt nó xuống như uống sữa tươi vậy.Ánh mắt của Mạnh Dịch đỏ lên một cách nguy hiểm.Anh hướng dẫn từng bước: "Ngoan, để cho nó bắn ra, sẽ không làm chuyện khác."Tịch Đồng bụm mặt nghĩ hay là làm chuyện khác đi.Nhưng cô không dám nói, nếu cô nói ra, anh sẽ ấn cô vào bồn tắm làm cho đến khi cô chết đuối, nói không chừng làm xong anh sẽ yêu cầu cô làm việc này.Cầm thú mà.Sói đuôi to.Mạnh Dịch xoa xoa đầu nhỏ của cô, giọng nói trầm thấp quyến rũ mê người lượn lờ trong hơi nước: "Không lừa gạt em, chỉ một lần, có được hay không?"Tay phải anh giữ sau gáy cô, so với hơi nước còn nóng hơn. Cô né tránh trái phải như bị điện giật, Mạnh Dịch dùng chút sức cố định cô, dùng cơ thể anh vuốt ve môi cô.Kiên nhẫn, lại bắt buộc.Tịch Đồng là một kẻ hèn nhát, mặc dù trong lòng mắng anh té tát, nhưng vẫn hiểu đạo lý tránh nặng tìm nhẹ. Tai cô đỏ bừng, mím môi không nói gì, hồi lâu mới thổi lên vật kia một hơi, tiếng như muỗi kêu: "Tôi sẽ không a..."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch biết cô thỏa hiệp, quy đầu bị cô nhẹ nhàng thổi một cái, một dòng điện từ cột sống thắt lưng trong nháy mắt nện đến đỉnh đầu, huyết dịch toàn thân cũng vọt hướng xuống dưới, cây gậy gõ lên đôi môi đỏ mọng của cô như gõ cửa, ý đồ hung ác vọt vào tận hưởng mọi khoái cảm trong hang động xuất thần chật hẹp đó.Anh cố gắng kiềm chế sự kích động, thấp giọng dạy cô: "Cầm phía trên, đúng..."Thật ra thì cô đã từng xem phim, những mỗi lần cô cũng không nhìn nổi người ta dùng miệng. Đồ vật của anh có màu sắc nhạt, rất sạch sẽ, từ bề ngoài đến kích thước cũng đẹp hơn của những người khác, nhưng mà cô cũng không cảm thấy đồ chơi này có cái gì tốt, có gì đẹp.Vật trong lòng bàn tay nảy lên thúc giục cô cử động, cô nghiến răng nghiến lợi, khó chịu thè lưỡi ra, bắt đầu liếm từ phần gốc.Lúc cô há miệng Mạnh Dịch đã biết cô căn bản không biết làm như thế nào, hơn nữa rất ngây ngô, nhưng liếm anh đến ngũ tạng đốt cháy, hợp với vẻ mặt xấu hổ cùng ánh mắt sợ hãi, làm anh bành trướng sắp nứt, hô hấp không yên."Từ trên xuống dưới..."Tịch Đồng học rất nhanh, mục đích của cô rất rõ ràng, cô chỉ muốn anh nhanh lên một chút, cho nên khi anh dạy cô một câu, cô sẽ di chuyển vài lần, dành thời gian quan sát vẻ mặt anh dần dần đắm chìm trong dục vọng, trong đầu nghĩ nhanh nhanh thì chắc năm phút nữa mình có thể giải quyết xong rồi lên giường đi ngủ...Mạnh Dịch càng ngày càng hưởng thụ với sự phục vụ khéo léo của cô. Cô mút nó như kẹo hồ lô, nước miếng thấm ướt thân trụ to lớn, hai cái tay xoa bóp tinh hoàn phía dưới, khoái cảm kỳ dị khiến eo anh cũng đã tê rần. Sau đó trong nháy mắt cô ăn vào, tiếng thở hổn hển trầm thấp biến thành tiếng rên rỉ, ngón tay luồn vào mái tóc ướt của cô, để cho cô ngậm sâu hơn.Tịch Đồng muốn khóc, vật kia chỉ có tiến tới nửa cây liền nhét vào đầy miệng, cô thở ra rất khó khăn, anh vẫn còn cứng rắn đẩy vào. Lúc nó chạm vào cổ họng cô, cô theo phản xạ phun ra, phía trên lấp lánh lấp lánh nước miếng trong suốt.Cô có thể dừng lại, nhưng Mạnh Dịch lại không thể, lý trí vừa định buông tha cho cô một khắc kia đã cháy hết, lần nữa nắm phần gốc đẩy nó vào, nhanh chóng đâm nhanh.Anh di chuyển quá nhanh, môi của cô bị mài đau, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống, ánh mắt cũng rời rạc, giống như một con thỏ bị anh bắt nạt thảm hại. Trái tim Mạnh Dịch mềm nhũn, anh cũng không tiến sâu vào cổ họng mà chỉ trượt vào phần gốc lưỡi mềm mại của cô, cảm nhận được sự kích thích tột độ từ sườn thịt mịn nhô ra trên vòm miệng."Ưm..." Tịch Đồng khó khăn nhìn anh, mong anh sẽ tốt bụng và nhanh chóng kết thúc cuộc tra tấn này, nhưng anh lại đưa tay ra bịt mắt cô, bảo cô hãy tập trung.Anh tự ý rút ra đưa vào, nhìn thoải mái muốn chết. Cổ lửa giận kia Tịch Đồng làm sao cũng không đè xuống được, mấy chiếc răng đập vào hung khí đang công thành đoạt đất.Mạnh Dịch chấn động một cái.Một giây kế tiếp, cô vùng ra khỏi bàn tay sau gáy, chống lấy bồn tắm, ho ra nước mắt, trong miệng đều là mùi vị của anh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vết lốm đốm, tất cả đều là do anh tạo nghiệt.Cơn đau nhẹ ập đến đột ngột khiến Mạnh Dịch không kịp hoàn toàn rút ra đã bắn, anh đỡ cây gậy nửa mềm đứng yên một lúc rồi sờ lên mặt cô: "Đồng Đồng..."Tịch Đồng không cho anh sờ, tát đánh rớt tay anh: "Anh xong chưa, được rồi thì đi ra ngoài, nói chuyện phải giữ lời!"Mạnh Dịch đứng ở nơi đó, trên lưỡi mèo của cô, lông mi dài cùng lúm đồng tiền dính tinh dịch của anh, nhưng anh vẫn chưa thấy thỏa mãn, thậm chí còn có chút trống rỗng.Tịch Đồng cuối cùng cũng ngừng ho, nhưng chưa kịp rời đi thì đã quỳ sụp xuống, lấy một ít nước vỗ nhẹ lên mặt, giọng mang nức nở: "Tôi nói không muốn làm không muốn làm, anh không được ép tôi..."Oán trách một lần là không ngừng lại được: "Anh chỉ muốn cho bản thân thoải mái, không nghĩ đến tôi, ghét chết! Ngay cả đeo bao cũng không muốn, để tôi buổi tối một mình chạy ra ngoài mua thuốc tránh thai, sao anh đáng ghét như vậy chứ..."Mạnh Dịch không có cách nào quang minh chính đại trả lời cô, anh cũng không dám nói cho cô biết lý do tại sao anh không muốn đeo bao.Anh cảm thấy mình quá bỉ ổi.