Qua rất lâu, cô nhỏ giọng mở miệng, giống như là nói cho bản thân nghe: "... Anh yên tâm, tôi rất khuôn phép, sẽ không sinh ra chuyện dây dưa tình cảm với anh. Tôi chẳng qua là, chẳng qua là... Anh khiến tôi xuất thần."Mạnh Dịch không gấp.Anh nhìn thấy ánh sáng.Cho nên anh càng muốn cô xuất thần.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Cho nên mặc dù cô đẩy anh ra, anh vẫn không dừng lại.Mạnh Dịch ôm hôn cô, khiến từng tấc da thịt lộ ra ngoài nước đều nhuốm màu hồng dục vọng, khiến cô trông vô cùng xinh đẹp.Lý trí và bản năng đang đấu tranh lẫn nhau, Tịch Đồng tuyệt vọng nhận ra, mình xong rồi.Cô quá thích Mạnh Dịch hôn cô như vậy.Nhẹ nhàng làm cho người khác tức lộn ruột.Nhiệt tình khiến cho cô muốn khóc.Mạnh Dịch nâng một cái chân của cô lên, đặt lên bồn tắm, huyệt đỏ bừng ướt át được anh chú tâm phục vụ, miệng mấp máy như cá vàng, ở mặt nước chìm nổi phun ra một chuỗi bong bóng nhỏ trong nước.Phản ứng của cơ thể cô còn chân thật hơn phản ứng của bộ não rất nhiều, khi ý thức được anh đã tạo ra cửa vào, trầm tĩnh đẩy tới, cô khó mà dằn xuống phát ra một tiếng than thở, hai cánh tay không nghe sai sử ôm eo săn chắc của anh, hai tròng mắt mê ly mờ như sao.Cô quá ấm áp, quá mềm mại, Mạnh Dịch chôn ở bên trong, kề sát cô, giống như ôm một tấm chăn nhung, tứ chi chìm trong làn nước bốc khói, lỗ tai không nghe được bất kỳ âm thanh dư thừa nào.Chỉ có hơi thở của anh và của cô.Gió, mưa, sấm sét đều biến mất.Thế giới tĩnh lặng giống như hoàng hôn sau một trận tuyết rơi dày đặc.Đêm tĩnh lặng như đáy biển sâu thẳm rất xa.Trong sự im lặng tột độ, không khí dày đặc có chút dao động, anh mở mắt ra, nhìn thấy cô đang xoay xoay khó chịu trong vòng tay anh, đôi môi háo hức tìm kiếm anh, vừa nhẹ nhàng lướt qua chân mày sống mũi anh, gương mặt hoa đào nhuốm màu đắm đuối chìm trong dục vọng sóng lớn, giữa làn sóng dục vọng, vẻ mặt quyến rũ của cô anh chưa từng thấy.Bộ ngực mềm mại của cô vuốt ve cơ ngực của anh, hai điểm đỏ bừng run rẩy dựng lên, cô vô thức vặn vẹo chiếc eo trắng nõn, cái mông lắc qua lại, nuốt chửng anh, phun ra nhẹ nhàng đẩy vào. Dường như cảm thấy như vậy còn chưa đủ, cô nheo đôi mắt mênh mông gọi anh, giọng điệu cực kỳ mềm mại không còn hình dáng:Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Mạnh Dịch... Ưm..."Trái tim anh như bị treo lơ lửng ở giọng nói này mấy lần, chóp đỉnh bị vuốt ve mút vào, cảm giác thoải mái đến mức mất hồn mất vía, anh bấu chặt cái eo thon lõm xuống của cô, thở mạnh dồn dập.Tịch Đồng kỳ kèo hồi lâu, bên trong đã ướt tràn lan, nhưng vẫn không thể đạt đến đỉnh điểm, cảm giác trống rỗng và khó chịu càng lúc càng lớn, dù có cố gắng thế nào cô cũng không thể nguôi ngoai. Mắt thấy lửa sắp tắt, cô mơ mơ màng màng vỗ anh một cái rồi nói:"Anh động đi."Bốp một tiếng, một cái tát này khiến cô tỉnh lại. Đợi nhìn thấy tay mình trên gò má trái của anh, bị anh nắm lấy tay, cô choáng váng.Cô cô cô...Mới vừa rồi đã làm chuyện đại nghịch bất đạo gì rồi? !Mạnh Dịch đã sống gần ba mươi năm, đây là lần đầu tiên anh bị tát vào mặt, còn là trong hoàn cảnh như vậy. Mắt thường có thể thấy được áp suất không khí thấp rõ ràng, giống như sắp có giông bão tới.Thật ra thì cánh tay cô mềm nhũn không sức lực gì, chẳng qua là tay dính nước, âm thanh nghe vô cùng vang, trên thực tế anh không cảm thấy đau đớn gì, chỉ có chút tê dại."Em nói gì?" Anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại đầy tội lỗi của cô rồi rút lui nửa chừng.Vừa lùi lại, cô lập tức ném sợ hãi ra sau ót, sốt ruột vặn người, hoa huyệt không kịp chờ đợi quấn quanh người anh, nóng lòng muốn kéo anh vào trong. Trên mặt cô phủ một tầng dục vọng cháy bỏng, khóe mắt đỏ hoe muốn nhỏ ra nước, nũng nịu yếu ớt cầu xin anh:"Anh di chuyển nha, Mạnh Dịch, anh mau động đi mà..."Phàm là người đàn ông nghe nói như vậy cũng sẽ mất hồn, Mạnh Dịch cũng không ngoại lệ, cây gậy kia trong nháy mắt cứng rắn như sắt, đâm về trước hai cái.Tịch Đồng thỏa mãn ân thật dài một tiếng, hàm răng thả lỏng cắn dây áo ngủ, hai chân không giữ lại chút nào mở rộng ra, chân trái lười biếng đạp lên bả vai anh, ngậm dương vật to lớn của anh đong đưa, thật là có bao nhiêu thoải mái thì có bấy nhiêu thoải mái.Cô đang làm ông lớn.Mạnh Dịch cảm thấy cô giống như chú chó Collie mà anh nuôi vậy, không ngừng dò xét ranh giới cuối cùng của anh, được voi đòi tiên, càng ngày càng đi xa, cuối cùng muốn leo lên trên đầu anh luôn.Nhưng anh lại thích cô như vậy, thích cực kỳ.Anh tóm lấy mắt cá chân mảnh mai và trắng nõn của cô, đưa lên môi mổ mổ, chạy nước rút đến điểm cuối, hung hăng nghiền về phía hoa tâm. Nghe tiếng hét của cô bay lên trời như đi tàu lượn siêu tốc, sau đó rơi xuống lại bị ném lên. Sau vài hiệp, giọng cô cũng trở nên khàn khàn, âm sắc trầm xuống, nhưng cô vẫn cảm thấy thoải mái muốn chết, muốn anh tiến vào sâu hơn và nhanh hơn một chút, eo cô nâng lên để nghênh hợp tần số của anh.Mạnh Dịch bị cô kích thích đến không kịp suy nghĩ, ôm lấy tấm lưng trơn trượt của cô, điên cuồng phi nước đại. Cô bắt đầu run rẩy, co giật, nhưng một khắc anh cũng không nỡ dừng lại, anh gập đôi chân như hươu thành hình chữ M, ấn lên bả vai cô, ấn mạnh hơn khiến cô run lên không thể kiềm chế, giống như đau đớn giống như vui vẻ nửa khép hai mắt, giữa răng phát ra tiếng rên rỉ dính dính và quyến rũ.Nước trong bồn tắm dần dần đục ngầu, cô vẫn còn đang lang thang trong thú vui chết đuối. Mạnh Dịch xả nước, xoay người cô như lật bài, bắt cô nằm trên mép đá, quỳ gối ôm lấy cô đâm mạnh từ phía sau."Ngô... Đau, Mạnh Dịch, đau..."Cô bị anh lay đến xương cốt rã rời, mơ hồ phun ra mấy chữ. Mạnh Dịch nghe thấy, anh muốn chậm lại, bình tĩnh nhưng hoàn toàn không khống chế được, tốc độ eo rung chuyển nhanh đến đáng sợ, giọng nói cũng dịu dàng đến khiến người sợ hãi:"Không đau, lập tức ổn thôi..."Tịch Đồng vô cùng đau đớn: "Cánh tay... Muốn gãy rồi... Anh, anh nhẹ một chút..."—Tác giả có lời muốn nói:Ngoài ra, tình tiết chính đen tối không dài, những cảnh tình cảm ngọt ngào có thể yên tâm xem.Có thiên sứ nhỏ nói không thích nam chính cố ý mập mờ với người phụ nữ khác để khiến nữ chính ghen, tôi hiểu tâm lý của bạn! Nhưng cho đến bây giờ tôi chỉ viết nhân vật nữ phụ là Văn Trừng, cô ấy cũng có người mình thích, cho nên không phải cố ý mập mờ, nam chính quả thật là vì nhu cầu công việc nên mới tiếp xúc với cô ấy. Nam chính trong cuộc sống hằng ngày thường xuyên gặp phải phụ nữ, ăn một bữa cơm khoác cánh tay đều là lễ tiết. Sự hiểu lầm của nữ chính đối với anh xuất phát từ sự bất cân xứng thông tin, lo được lo mất, định kiến với sự nghiệp của tổng giám đốc. Sau này sẽ để Mạnh cẩu làm rõ khi bày tỏ.Dĩ nhiên, nam chính khoác tay một người phụ nữ khi đang làm việc, nữ chính sẽ ăn giấm, anh rất vui vẻ... Tôi nghĩ loại tâm lý này khá dễ thương khi chúng ta không bộc lộ cảm xúc của mình với nửa kia~