Mạnh Dịch liếc mắt nhìn khuỷu tay cô tựa vào tảng đá pha lê, bị đỏ ở đâu đó, bị anh cọ xát vào mặt đá nhẵn bóng, đỏ bừng một mảng.Anh kéo cô vào trong ngực anh, dang rộng hai chân cô đặt vào cánh tay anh, vừa đâm vào vừa đứng lên. Cô đột nhiên bay lên không trung, luồng khí mát lạnh lướt qua da cô khiến cô khẽ run lên, cả hoa huyệt cũng ngày càng cắn chặt anh, vài sợi chỉ bạc lơ lửng trong không trung."Lạnh..."Mạnh Dịch dẫn cô đến trước tủ gương cao toàn thân, bóng người hai người phản chiếu trong gương, anh liếm vành tai cô: "Không lạnh, nhìn đi... Em đổ mồ hôi."Cô bị anh đè trước gương, có thể thấy rõ những giọt mồ hôi chảy xuống từ cổ. Nhìn xuống chút nữa, cô có thể thấy huyết dịch đang chạy khắp cơ thể, khiến cô có cảm giác như đang say bí tỉ, đỏ ửng lan từ khuôn mặt đến những ngón chân cong cong của cô. Côn thịt to lớn đang ra vào trong cơ thể cô, lúc rút ra đưa vào còn kéo ra phần thịt đỏ tươi, miệng huyệt nhỏ hẹp bị chống đỡ đến mức tận cùng, giống như trong nháy mắt sẽ nứt ra, hai cánh hoa lầy lội không chịu nổi, bị ngâm trong chất lỏng màu trắng tràn đầy, mỗi lần chạm vào là một mảnh bọt bắn tung tóe.Cô sợ đến mức nắm tay anh lại, lắc đầu, lời nói bị đâm cho vỡ vụn: "... Muốn hư... Ưm... Quá lớn...""Làm lâu như vậy mới ngại lớn? Không phải mới vừa rồi rất hưởng thụ sao?" Mạnh Dịch phải làm cho cô đến khi cô thoải mái tiếp thu, hít một hơi, "Chặt như vậy... Không hư được."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Đánh vào thị giác quá lớn, tất cả bóng tối trong lòng anh đều bị thổi bay, anh đâm thẳng lên thẳng xuống một lúc, khàn giọng hỏi cô: "Nói, em muốn làm ai? Hửm? Đừng tưởng rằng tôi không nghe."Lúc này Tịch Đồng lại còn có thể nhớ lại, trước đó cô tưởng anh đang ngủ nên mắng anh, nói làm ba anh...Cô liền kinh sợ: "Tôi, tôi nói bậy, a... Tôi, con bà anh, làm anh còn không được sao?"Lời vừa ra khỏi miệng, cô liền muốn nhét logic của mình vào quan tài. Sự kích thích giác quan khiến cô đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn, gần như ép cô đến ngạt thở vì thiếu oxy. Mạnh Dịch cười một tiếng, cắm cô cho đến khi cô khóc:"Không, không, tôi nói sai rồi, là anh làm tôi... Anh chậm một chút!"Anh cắm nhanh hơn, vẫn còn hỏi: "Em còn nói, đồ chơi này của tôi làm bằng gì?"Tịch Đồng hấp hối nói: "Kim cương, là kim cương, cứng quá, không phải kim, anh còn lớn hơn kim... A!"Lớn hơn kim?Cô còn có thể nói khó nghe hơn một chút không?Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Kim cương lạnh như băng có thể khiến cô thoải mái như vậy sao?Anh tiếp tục ra sức, kiên quyết làm cho cô biết: "Không phải, không phải được làm từ thứ gì đó... Chính là, chính là anh..."Mạnh Dịch mới hài lòng, lại hỏi: "Em muốn chó hay là tôi? Sau này ôm ai ngủ?"Tiếng hét chói tai của Tịch Đồng yếu dần, cô yếu ớt thì thầm vào tai anh: "Mạnh Dịch, anh chính là đồ chó..."Mạnh Dịch gật đầu, ôm cô đi tắm, vội vàng tắm rửa cho cô rồi sau đó dời trận địa, lên giường của cô.Tịch Đồng bị ép vào chiếc giường nơi anh và chú chó đã nằm, mông mượt mà nhổng lên thật cao, eo lõm xuống, vòng cung yếu đuối mong manh. Anh đi vào từ phía sau, vừa thâm sâu vừa vội vàng.Quang minh chính đại, chó cho cô nhìn.Tịch Đồng cắn chăn, bị anh làm cho cực kỳ mệt mỏi, nhắm mắt lại liền bất tỉnh nhân sự.Mạnh Dịch nghe được trước khi cô ngủ mất có lẩm bẩm nói cái gì đó, cúi người xít lại gần."Lại không đeo bao... Phải làm sao đây..."Anh đột nhiên đóng cọc đến chỗ sâu nhất, rót đầy vào căn phòng hoa của cô, chặn trong chốc lát, mới lui ra ngoài.Anh ép sát cô đến trước ngực, đắp chăn lại, tham luyến mà mút hôn vai cô."Sinh ra, tôi nuôi."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.…Mười giờ Tịch Đồng bị chuông báo thức đánh thức.Mạnh Dịch đã đi từ lâu, ga trải giường cũng đã được thay. Cô đi phơi đồ trong máy giặt như thường lệ, thần kinh đờ đẫn của cô cuối cùng cũng phát hiện ra có điều gì đó không đúng: Đồng hồ báo thức trong ngày làm việc của cô chuyển sang mười giờ từ khi nào?Vậy ca làm của cô thì sao? !Cảnh tượng giống như đã từng xảy ra lại tới, tiếng chuông vang lên, là Tống Đinh."Nếu hôm nay Mạnh tổng đã cho cơ hội phỏng vấn vậy thì em không cần tới đơn vị, khi nào cần sẽ gọi em đến. Không biết lịch trình của cậu ấy được sắp xếp thế nào nên chúng ta phải tận dụng thời gian. Số đặc biệt của Đông Nhạc cộng với cổ đông lớn mới đến từ Trung Quốc, đúng là dệt hoa trên gấm! Làm rất tốt, thầy thấy cậu ấy rất thưởng thức em."Tịch Đồng: "..."Thưởng thức?Chính là thưởng thức ở trên giường sao?"Dạ thầy." Cô chán ngắt nói.Tịch Đồng tức giận gọi điện thoại cho Mạnh Dịch, hai lần đều không bắt máy, có lẽ đang họp.Được rồi, để cho cô phỏng vấn, vậy hôm nay anh phải dành thời gian ra ngoài, cũng không phải là cô xin anh đâu.Cô lại gọi cho Trần Du, đối phương đang ở bên ngoài, âm thanh xe cộ chạy trên đường rất ầm ĩ, "Xin lỗi, thư ký Trần, Mạnh tổng có nói hôm nay khi nào anh ấy rảnh không? Là chuyện phỏng vấn độc quyền."Trần Du đóng cửa xe lại, xung quanh lập tức lắng xuống, "Cô chờ một chút, tôi sẽ phản hồi lại sau."Anh ấy từ kế bên ghế phụ ló đầu về phía sau: "Tiên sinh, hôm nay anh có hẹn với tòa soạn sao?"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch dùng tay trái cởi khuy măng sét ở cổ tay phải, hạ mi xuống, cúi đầu, hơi hếch cằm lên, nhàn nhạt đáp một tiếng. Mới đi ra ngoài vài phút anh đã toát mồ hôi, sống ở Toronto nhiều năm, khí hậu nóng ẩm ở Ngân Thành khiến anh rất không dễ chịu.Hành động đơn giản này đến nỗi Trần Du cũng than thở một chút— Mới vừa rồi toàn bộ cơ thể của người phụ nữ kia cũng sắp dựa vào đó, cũng không phải không có đạo lý.Anh lật lịch trong ngày, chuẩn bị bổ sung một khoản sau cuộc họp hội đồng buổi chiều, Mạnh Dịch đột nhiên hỏi: "Bình thường cậu và bạn gái thường đến nhà hàng nào?"Trần Du theo thói quen suy nghĩ nhiều, bị anh hỏi một câu có thể trả lại ba câu: "Tiên sinh, tháng trước tôi với bạn gái cũ đã chia tay, sẽ không ảnh hưởng đến công việc của tôi. Anh có thể đưa Tịch tiểu thư đến các nhà hàng..."Anh ấy mở danh sách của ứng dụng đồ ăn ngon, Mạnh Dịch nhìn thấy một nhà hàng, ngón tay thon dài gõ lên bức tranh một cái.Trần Du rất tận tụy với công việc: "Anh muốn đặt chỗ vào ngày thường hay cuối tuần? Nếu là ngày trong tuần, anh chỉ có thời gian vào tối thứ năm."Mạnh Dịch trực tiếp gọi đến nhà hàng: "Buổi trưa hôm nay, hai người, một tiếng."Sau khi cúp máy nói với Trần Du: "Nói cô ấy đến đúng giờ, tôi sẽ cho cô ấy nửa tiếng. Cậu cũng cùng tôi qua bên kia."Trần Du: "... Ok."Anh có cần dùng giọng điệu này không?Mười hai giờ rưỡi Tịch Đồng đã đến bờ sông trong khu phố cũ.Sau cơn mưa trời lại trong, liễu rủ sát bờ sông, gió thổi vi vu. Khu này mới được xây dựng, chủ đầu tư là bất động sản Ngân Hồ muốn tạo ra một phong cách tiểu tư sản pha trộn giữa truyền thống và hiện đại.Tịch Đồng chưa từng đến khu vực này, hết nhìn đông tới nhìn tây tìm một vòng cũng không có kết quả, cuối cùng gọi điện thoại cho người phục vụ của Cửu Tôn, nhờ người đến đón.Một đường đi ngang qua một số nhà hàng, Trung Tây đều có, với nhiều mức giá khác nhau. Cửu Tôn nổi bật hơn hẳn về giá cả, mời các bậc thầy Nhật Bản mổ cá nóc làm ẩm thực Kaiseki. Đối với Tịch Đồng mà nói thì đây không phải là nơi có thể thưởng thức một bữa ăn ngon, nhưng môi trường thì tuyệt vời.Muốn cô chọn, cô tình nguyện đi đến quán Thanh Tương Các đối diện nơi bán đồ ăn Hồ Nam, cô đã xem qua ứng dụng, thấy nó rất dân dã thích hợp để ăn uống.Mặc dù Mạnh Dịch cho cô cơ hội phỏng vấn này, nhưng cô cũng không mong đợi anh sẽ nói được điều gì hữu ích. Làm bạn giường lâu như vậy, Tịch Đồng không biết gì về công việc cá nhân, bạn bè, gia đình hay thậm chí cả chú chó mà anh đã nuôi trước đây.Thứ cô biết rõ ràng nhất là giới truyền thông đã sắp xếp cho anh biết bao nhiêu bạn gái tin đồn và trên giường anh có thể cứng bao lâu.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Cô gái xinh đẹp mặc kimono dẫn cô vào phòng riêng, cô ngồi trên chiếu tatami, cũng không thay Mạnh Dịch tiết kiệm gọi một ly Calpis cực kỳ đắt tiền không thể tưởng tượng nổi.Lúc gần uống xong là một giờ mười lăm, Mạnh Dịch lững thững tới chậm, không mang theo thư ký.Chóp mũi Tịch Đồng ngửi thấy một mùi nước hoa thoang thoảng, khác hẳn với mùi nước hoa Cologne thường ngày của anh. Cô không thèm nhìn anh, dùng khăn nóng lau vết sữa trên môi rồi nói: "Mạnh tiên sinh, ăn cơm trước hay là bắt đầu trước?"Giọng điệu cô khi nói chuyện với nhân viên chuyển phát nhanh còn gần gũi hơn thế này.Mạnh Dịch kiềm chế bàn tay đang muốn vươn tới khóe môi cô, màu trắng sữa khiến tầm mắt anh lướt qua cảnh tượng tối hôm qua, bụng dưới lại nóng bừng.Anh mở miệng, giọng so với cô càng lạnh nhạt: "Lên thức ăn trước đi. Ba giờ rưỡi chiều tôi có cuộc họp, không thể muộn được, em cố gắng hết mức khống chế thời gian."Tịch Đồng mới biết anh đã gọi thức ăn, đặt cốc xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn cách bày trí, nhìn điện thoại, nhưng không nhìn anh.Nhân viên phục vụ mang một phần cá nóc và cơm cá chình lên, cô mới hạ mình liếc nhìn hàng quý một cái.Chiêu bài của nhà hàng này là cá nóc, lại đang vào mùa nhưng cô không thích ăn cá nóc, nếu được phục vụ một con, cô sẽ ăn rất đau lòng vì không muốn lãng phí tiền.May mắn thay, anh đã gọi món cá chình cho cô, nhìn rất không tệ.Mạnh Dịch nhìn cô từ lướt qua đến ăn đến thở phì phò.Sáng sớm lúc rời đi anh có để một chiếc bánh sandwich vào lò vi sóng, có phải cô lại không ăn nữa không? Đói thành cái bộ dạng này.Tịch Đồng nhìn Mạnh Dịch ung dung thong thả thưởng thức rồi đặt đũa xuống.Cô cũng đói muốn chết, vào lúc này ăn không dừng được. Ở nhà cô đã hết bánh quy và bánh mì, thật ra khi tỉnh dậy, cô phát hiện một chiếc bánh sandwich trong lò vi sóng, nhưng mỗi lần đều là một chiếc bánh sandwich, trên đó còn dán nhãn "Bữa ăn an ủi dành riêng cho bạn giường", kêu cô làm sao có khẩu vị ăn đây?Làm sạch dầu rồi cho chó ăn.Buổi tối cô bị anh chèn ép, buổi sáng thiếu chút nữa không thể xuống giường, buổi trưa còn phải nhìn bộ mặt lạnh lùng của anh.Tức giận.Tịch Đồng quét sạch hết cơm cá chình, đi vệ sinh một chuyến, một giờ bốn mươi lăm.Cô mở nắp bút, dùng giọng điệu gần như cứng ngắc như giải quyết việc chung: "Mạnh tiên sinh, buổi chiều anh có cuộc họp, nếu như không phiền, tôi bắt đầu nhé?"Mạnh Dịch không muốn ăn, để nhân viên phục vụ dọn bữa ăn, ưu nhã lau chùi miệng, "Trước đó tôi phải hỏi một câu— Phóng viên Tịch, em có gặp rào cản tâm lý nào khi thực hiện cuộc phỏng vấn độc quyền của tôi không? Tôi thấy em không hề tích cực. Sáng nay tôi đã gọi cho chủ nhiệm Tống, ông ấy đã hết sức đề cử em. Bây giờ tôi có một số nghi vấn về thái độ của em, tôi cũng không đặc biệt yêu cầu em phỏng vấn tôi, nếu như em không muốn, hoàn toàn có thể mời những người khác thay thế em."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng bỗng nhiên bật cười.Cô rất ít khi cười với anh, nên Mạnh Dịch đương nhiên ngẩn ra, ánh mắt lóe lên.Cô lấy từ trong túi ra một tập tài liệu, bộp một cái ném nó trước mặt anh."Nếu như anh nghi ngờ năng lực chuyên môn của tôi, tôi không cách nào dùng chứng cứ phản bác, bởi vì tôi quả thật không có được giải thưởng, có phần giới thiệu Bách khoa toàn thư dài mười trang và làm người hướng dẫn thạc sĩ ở một trường đại học như thầy của mình. Nhưng nếu như anh là đang chất vấn về thái độ làm việc của tôi, cho rằng hôm nay tôi đến đây để phân tán nhiệm vụ—"Tịch Đồng mở tập ra cho anh xem rõ ràng thông tin bên trong tài liệu: "Vậy thì, nói xin lỗi tôi đi."