DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Khoảnh khắc Mạnh Dịch nhìn thấy tập tài liệu kia, ngón tay cầm ly trà của anh cứng đờ.Khiếp sợ, còn có điều gì đó khác xuất hiện trên khuôn mặt anh.Tịch Đồng vẫn còn nói: "Mạnh tiên sinh, đây là lần đầu tiên tòa soạn sắp xếp cho tôi phỏng vấn anh, tôi đã thu thập tất cả các tin tức liên quan tới anh và tập đoàn ME trong và ngoài nước, trực tiếp và gián tiếp, tổng cộng bao gồm bảy phương tiện truyền thông Trung Quốc, mười phương tiện truyền thông nước ngoài. Trong cuộc họp báo khi ME gia nhập tư bản Đông Nhạc ba tháng trước, tôi vì để nói chuyện trực tiếp với anh trong vòng một phút, đã làm công khóa suốt một tuần. Nhưng một số câu trả lời và câu hỏi tu từ của các anh không nằm trong phạm vi tôi cân nhắc, điều này chứng minh rằng trong quá trình chuẩn bị của tôi vẫn còn một số thiếu sót."Đặt trên bàn là các tài liệu in PDF: ảnh, rậm rạp chằng chịt tiếng Trung tiếng Anh, báo cáo thường niên của ME, báo cáo thường niên của Đông Nhạc, còn có chữ chú thích xinh đẹp của cô.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Chỉ nhìn những thứ này, nói cô là một phóng viên sẽ không có ai tin, nói cô là một nghiên cứu viên, ngược lại rất giống.Mạnh Dịch biết vì sao Tống Đinh coi trọng cô gái trẻ có lý lịch đơn giản này như vậy rồi.Nhưng mà càng làm anh cảm động hơn cả là câu nói kia của cô—Tôi để nói chuyện trực tiếp với anh trong vòng một phút, đã làm công khóa suốt một tuần.Trong phút chốc, anh dường như nhìn thấy dáng vẻ cô cầm cốc cà phê ngồi trước máy tính đang nghiêm túc suy nghĩ, dáng vẻ cô thảo luận với giáo viên trong văn phòng và dáng vẻ cô căng thẳng đến mức không thể ngủ được đêm trước cuộc phỏng vấn.Những thứ này đều là vì anh.Bởi vì, anh.Mạnh Dịch cầm chặt chiếc ly, nhịp tim đập loạn cào cào như muốn chọc vỡ lồng ngực, anh cố gắng hạ mắt xuống, đè nén cảm xúc trong mắt.Anh sợ mình không nhịn được, ở nơi này làm cô.Cái này ai chịu nổi chứ.Tịch Đồng nhìn anh làm thinh, cho rằng anh không thèm ngó ngàng đến lời trần thuật của mình, liếm liếm hàm răng, tỉnh táo nói:"Cho nên, tôi không muốn để mình lại rơi vào tình thế không theo kịp đối tượng được phỏng vấn. Sau cuộc họp báo của ME, tổng biên tập có ý tưởng thực hiện một cuộc phỏng vấn độc quyền với anh, sau đó thư ký Trần đã liên lạc với chủ nhiệm Tống, vừa vặn không hẹn mà hợp với mong đợi của chúng tôi. Tôi nói với anh những chuyện này là để anh biết rằng tôi cũng không phải là đầu óc nóng lên liền đồng ý, lấy đó làm cái cớ để trốn việc, mà là bắt đầu từ hai tháng đã chuẩn bị đầy đủ, bởi vì đối với tôi, việc có được cuộc phỏng vấn độc quyền với anh rất quan trọng, cả từ góc độ kinh nghiệm cá nhân và phát triển nghề nghiệp."Có được cuộc phỏng vấn độc quyền với anh rất quan trọng đối với tôi.Bỏ bốn lên năm, chính là— Anh rất quan trọng đối với tôi.Lông mi Mạnh Dịch run rẩy.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Mạnh tiên sinh, xin anh đừng nghi ngờ thái độ chuyên nghiệp của tôi. Anh cho tôi nửa giờ, tôi không muốn lãng phí bất kỳ một giây phút nào. Có lẽ mới rồi tôi có chút nóng nảy, thiếu kiên nhẫn và xúc động, tôi rất xin lỗi. Nhưng tôi không nhịn được, cũng xin anh đừng dùng những từ khác để trả lời lấy lệ— Vì chính anh là người yêu cầu cuộc phỏng vấn. Những tài liệu này là thành ý của tôi, cũng sẽ cho anh xem bản thảo sau, có được không?"Tịch Đồng nói xong, nhấp một ngụm trà lúa mạch xoa dịu cổ họng, thản nhiên nhìn thẳng vào anh.Mạnh Dịch nhìn vào đôi mắt trong suốt sáng ngời ấy, thấp giọng nói: "Em có thể bắt đầu."Anh có cái gì không thể?Đừng nói phỏng vấn, cho dù cô muốn có ngôi sao trên bầu trời, anh cũng có thể quyên góp tiền để chế tạo tên lửa đánh nó xuống.Tịch Đồng bắt đầu đặt câu hỏi đầu tiên, ở dưới gầm bàn Mạnh Dịch đã nhanh chóng gửi tin nhắn WeChat cho Trần Du.[1, nghị quyết mới nhất chưa được công bố của hội đồng quản trị, gửi email cho cô ấy.][2, biên soạn phần tài liệu các sự kiện lớn của Công ty chi nhánh ở nước ngoài trong năm năm qua.][3, kêu Tần Lập tạo cho tôi một LinkedIn, càng chi tiết càng tốt. Để con gái ông ấy chọn ảnh hồ sơ và sau khi tạo xong gửi đường dẫn cho cô ấy. Chắc chắn cô ấy đã đọc xong, sau đó xóa đi.][4, yêu cầu bộ phận quan hệ công chúng xóa hot search, tôi không biết mấy nữ minh tinh đó. Ngoài ra, tôi không muốn thấy bất kỳ bức ảnh nào của tôi và Lương Nguyệt của Dược phẩm Nguyên Dã.]Trần Du đang đàm phán với bà chủ nhà hàng đối diện, khi nhận được tin nhắn WeChat ánh mắt đều mở to.Con gái Tần Lập? À, chính là cô bé đang học sơ trung đã chụp lén Mạnh Dịch không ít, kỹ năng chụp ảnh và thẩm mỹ của cô bé rất tốt.Bây giờ nói chuyện yêu đương cũng phức tạp như vậy sao?Trần Du cảm khái.Trong phòng riêng của Cửu Tôn, Tịch Đồng cảm thấy hôm nay Mạnh Dịch quá dễ nói chuyện rồi, nhất định là tối hôm qua làm quá thoải mái.Cô hỏi cái gì anh liền đáp cái đó, tỉ mỉ, ngoan đến bất thường, cách nói chuyện hoàn toàn khác với thường ngày, rất phù hợp với ống kính phim tài liệu. Giữa chừng, anh nói: "Thứ tự đặt câu hỏi của em hình như giống với thứ tự phỏng vấn Tiết Lĩnh." Cô thành thật thừa nhận, anh cũng không tức giận.Còn cười, cười phong độ nhẹ nhàng, mưa thuận gió hoà.Có lẽ anh bị lời nói của cô làm cho giác ngộ.Sớm phối hợp một chút không phải xong chuyện rồi sao? Nếu không cũng không phải thao thao bất tuyệt nói phải trái với anh.Tên đàn ông chó má.Nửa giờ trôi qua rất nhanh, đến ba giờ mười lăm, Mạnh Dịch còn có câu chuyện chưa kể xong.Anh xoay đồng hồ đeo tay, Tịch Đồng chưa thỏa mãn, thở ra một hơi: "Cảm ơn Mạnh tiên sinh phối hợp, thu hoạch hôm nay của tôi đã đủ chống đỡ cho một bản thảo hai chục ngàn chữ rồi. Tôi tiễn anh?"Ba chữ cuối cùng được thốt ra hoàn toàn theo thói quen nghề nghiệp. Mạnh Dịch chống một chân dài lên chiếu tatami, tư thế chuẩn bị đứng dậy, Tịch Đồng tự nhiên cầm túi xách lên, di chuyển đầu gối đến mép ghế, bỗng nhiên một lực mạnh từ cánh tay phải truyền đến khiến cô mất đi thăng bằng và ngã sang một bên."Ối..."Sau ót cô đập vào thứ gì đó vừa cứng vừa mềm, ngơ ngác nhìn vào ánh mắt hài hước của anh.Môi Mạnh Dịch khẽ cử động, nụ cười kia thật là hết sức quyến rũ, mấy đầu ngón tay dễ như trở bàn tay ấn xuống eo cô.Tịch Đồng muốn ngồi dậy liền bị anh nhấn xuống, nằm ngửa, tựa đầu vào bắp đùi anh.Cô có chút bối rối không biết tại sao mình lại đột nhiên rơi vào vị trí tương đối nguy hiểm này."... Không phải anh không có nhiều thời gian sao???" Cô bĩu môi một cái, phòng bị nhìn chằm chằm anh.Cái tay kia chậm rãi luồn vào trong váy cô, hoàn toàn không giống sẽ có cuộc họp.Mạnh Dịch sờ thịt mềm bên hông của cô, tay anh trơn xuống, cũng không biết được đêm qua anh làm sao có thể giữ vững được khi đâm vào cô từ phía sau, anh không véo xanh đấy chứ?Tịch Đồng sợ ngứa nhất, kêu nhỏ: "Anh làm gì? Buông ra, buông ra..."Tay anh đưa lên, ngón út móc chiếc khóa kim loại giữa áo ngực, Tịch Đồng sợ đến mức đứng dậy. Cô đang mặc nội y không có gọng, nút áo trước mặt mở một cái thì hoàn toàn lộ ra, cô nhanh chóng nắm tay anh lại, giọng nói nhỏ xíu như nũng nịu: "Anh đừng, không được ở đây..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui