DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Tính riêng tư ở phòng riêng rất tốt, nhân viên phục vụ sẽ báo cáo trước khi vào. Hơn nữa, anh cũng không cởi quần áo của cô, Mạnh Dịch cũng không biết cô đang sợ cái gì. Anh không đành lòng nhìn cô run rẩy, cúi người ghé sát mặt cô, lòng bàn tay đưa vào trong nội y, xoa xoa vài cái rồi thở dài thỏa mãn.Ôn hương nhuyễn ngọc bị anh tàn phá đến nửa đêm, xoa một cái liền mềm giống như đậu hũ non, anh yêu thích không buông tay chơi đùa một lúc. Thấy cô cắn môi, vành mắt đỏ hoe, mới nói: "Phóng viên Tịch, em hỏi tôi nhiều câu hỏi như vậy tôi đều thành thật trả lời, tôi cũng hỏi em một câu nhé."Cô thấy chết không sờn nhắm hai mắt, giọng hổn hển: "... Hỏi mau... Ưm...""Buổi tối làm thoải mái không? Tôi nhớ em chê tôi chậm, còn tát tôi một cái."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mặt cô đỏ ửng, lại tái nhợt. Mạnh Dịch thích nhất là nhìn dáng vẻ xấu hổ lại có vẻ tức giận của cô, nhịn không được hôn lên đôi môi trong suốt như pha lê của cô, nhưng lại bị tránh né."Đây là thời gian làm việc." Cô chuẩn bị tinh thần.Mạnh Dịch biết cô thoải mái, cô cũng cảm thấy thoải mái khi được anh chạm vào, khi được anh hôn. Cô không học được cách che giấu phản ứng của cơ thể.Anh yêu miệng lưỡi sắc bén lại mềm mại thành thật của cô.Anh buông cô ra, chỉnh lại cà vạt, mùi nước hoa còn đọng lại xộc thẳng vào mũi Tịch Đồng. Cô chật vật sửa váy lại, qua loa lấy lệ làu bàu: "Anh lớn nhất, cứng rắn nhất, kéo dài nhất, phụ nữ làm với anh đều rất thoải mái."Lại là những lời này, nó lại khơi dậy sự tức giận của Mạnh Dịch rồi.Nhưng anh nghe thấy trên người người này cũng khá khó chịu.Chuông điện thoại di động phá vỡ giằng co, Mạnh Dịch bắt máy, Trần Du ở đầu bên kia gặp khó khăn.Anh xách cổ áo Tịch Đồng đi ra ngoài, "Bây giờ tôi tới. Bảo tài xế đưa Tịch đại về."Trần Du hỏi đưa cô đi đâu. Mạnh Dịch cảm thấy trợ lý thư ký của anh có lúc rất không hiểu ý người, tức giận nói: "Cô ấy ở đâu thì đưa cô ấy về chỗ đấy."Rồi sau đó liếc Tịch Đồng một cái: "Nấu cơm, cho chó ăn, tưới hoa, chờ tôi trở về..."Anh nói hai chữ vào trong tai cô, tay thả lỏng một chút, để cho cô chạy xa.Trần Du bước ra khỏi cửa sau của Thanh Tương Các, nhìn thấy một bóng người mặc váy đen chạy ra khỏi Cửu Tôn, đi qua bậc thang và nhanh chóng vẫy tay chào tài xế. Mạnh Dịch đi về phía anh ấy, tâm tình vui vẻ, khóe môi nở nụ cười nhàn nhạt."Tiên sinh, không thể lấy video về được."Mạnh Dịch bước vào phòng riêng, bà chủ của Thanh Tương Các là một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, mỗi cái cau mày và nụ cười đều rất phong tình, cô ta dùng đôi mắt quyến rũ quét qua mặt anh.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Ngài đánh rơi thứ gì sao?"Mạnh Dịch gật đầu, chỉ vào hai người mặc trang phục mộc mạc trong camera giám sát, "Có thể mượn xem không?"Bà chủ khoanh hai tay trước ngực: "Chúng tôi phải bảo vệ sự riêng tư của khách hàng, cho ngài xem là làm trái quy định. Ngài cũng chỉ hoài nghi bọn họ là ăn trộm, nếu như ngài muốn lấy đi, vậy phải để cho cảnh sát tới hỏi chúng tôi."Mạnh Dịch rút một tấm thẻ vàng hội sở suối nước nóng, đè lên thẻ usb đưa cho cô ta, ngón tay lơ đãng lướt qua những tấm thẻ đều có màu đen tuyền trong ví. Bà chủ cười nhận lấy: "Chờ một chút, nhìn ngài quen mặt, để tôi làm thẻ VIP cho ngài.""Dịch vụ đặc biệt?" Anh thong thả tựa vào quầy, đầu ngón tay tùy ý chạm hai chai rượu khô màu đỏ, lông mi bị gió thổi, "Rượu tôi cũng muốn."Bà chủ che miệng: "Lần sau ngài tới tôi sẽ giảm giá 40%, còn đưa rượu."Trần Du nhìn thế là đủ rồi.Anh ấy nói tới miệng đắng lưỡi khô cũng không lấy được đồ, ông chủ của anh ấy ba phút đã nói xong.Thế giới xem mặt thật tàn khốc.Mạnh Dịch chờ cô ta thu hình xong, cầm lấy chai rượu được gói cẩn thận rồi châm một điếu thuốc: "Cảm ơn, lần sau tôi sẽ dẫn bạn gái đến đây, cô ấy hẳn sẽ rất thích nơi này."Mặt bà chủ tái xanh.Trần Du rất muốn an ủi cô ta, gì mà bạn gái, chính là ông chủ của anh ấy khoác lác, người ta chỉ xem anh là bạn giường thôi.Thật đáng thương.Hôm nay Mạnh Dịch rất vui, ăn cơm, trả lời phỏng vấn, tức giận cũng bị quét sạch, còn lấy được đồ, tinh thần phấn chấn mười phần trở về công ty.Anh vừa vui vẻ liền hoãn cuộc họp từ ba giờ rưỡi đến bốn giờ, tự pha cho mình một ly nước chanh, vừa uống vừa đọc sách, gửi tin nhắn WeChat cho Tịch Đồng: [Nhớ gửi bản sơ thảo cho tôi.]Video trên màn hình máy tính được phát lần thứ ba.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Hai mẹ con đến Đông Nhạc gây náo loạn thật giống như chưa bao giờ nhìn thấy một bàn lớn bày biện món ăn tinh tế như vậy, cắm đầu nhai ngấu nghiến như hai con châu chấu đi ngang qua nạn hạn hán. Một người đàn ông ngồi đối diện họ, ăn rất ít, anh ta đang nói chuyện.Mạnh Dịch không biết anh ta đang nói gì, lại có thể thấy rõ âu phục của anh ta, cơ thể và khuôn mặt.Đó là khuôn mặt khiến người ta khi nhìn vào liền có cảm giác thân thiện, dịu dàng, tao nhã và hiền lành.Tiết Lĩnh vừa nói chuyện, thanh niên đen gầy gật đầu liên tục, mẹ hắn có vẻ lúng túng, áy náy cúi đầu, giống như đang hối hận về hành vi bạo lực của mình ngày hôm qua.Ánh mắt Mạnh Dịch quét qua khuôn mặt, tay, chân của Tiết Lĩnh. Anh ta đang trong trạng thái rất thoải mái, hai chân hơi mở, vừa cười thông cảm, đồng thời tay trái lấy ra một vật nhỏ lấp lánh ánh bạc ở trong túi của bộ âu phục, liếc nhìn một cái, rồi sau đó uống rượu vang đỏ, tựa lưng vào ghế, mười ngón tay đan vào nhau.Chuỗi hành động này khiến Mạnh Dịch thấy quen thuộc một cách khó hiểu.Ở nơi này không lâu, mẹ con hai người ăn uống xong liền rời đi, Tiết Lĩnh cũng đi ra ngoài. Sau đó, nhân viên phục vụ tới dọn dẹp canh thừa cơm cặn.Mạnh Dịch nhận ra thứ đó là đồng hồ bỏ túi, Tiết Lĩnh đang xem giờ thúc giục họ rời đi, nhưng anh ta lại đi qua cửa sau đối diện với Cửu Tôn, Trần Du phải đến Cửu Tôn giám sát.Anh xem lại đoạn thu này một lần, cảm giác quen thuộc càng ngày càng rõ ràng.Quá giống.Giống thanh niên nông thôn ở độ tuổi đôi mươi kia.Khí chất, dung mạo, thân hình đều rất giống sát thủ xuất hiện trong cơn ác mộng của anh.Nhưng tuổi tác không khớp, người kia cũng đã không còn trẻ nữa.Về phần Tiết Lĩnh, một ngôi sao mới đang lên trong lĩnh vực tài chính và học thuật, lý lịch của anh ta cũng tươm tất và sạch sẽ như vẻ ngoài của anh ta vậy.Anh ta chỉ hơn anh hai tuổi mà thôi, mặc dù cả hai đều sống ở Canada nhưng trước đây bọn họ chưa từng gặp mặt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui