Tịch Đồng đi xuống dưới cầu thang, giáo viên Vương ở tầng một vẫy tay với cô qua cửa sổ chống trộm: "Đồng Đồng đã về rồi, nhà cháu có khách đến thăm."Cô bước lên tầng hai, giáo viên Lý chuẩn bị dọn nhà ném xe tập đi ra ngoài cửa, nhìn thấy cô liền mỉm cười: "Ôi chao, xe này của cháu trai của bác, nói không chừng có thể giữ lại, còn quá sớm để vứt đi."Tịch Đồng không hiểu ra sao đi lên tầng ba, đại hoàng nhà giáo viên Triệu nuôi đang hổn hển ăn cơm tối, cô liếc mắt sang quán thịt bò nấu nước tương đối diện trường học.Chờ cô đi lên tầng bốn, gọi mẹ cô mở cửa, mẹ cô mở cửa liền xoay người lại, để một mình cô đứng trong trong gió trước cửa.Mẫu từ tử hiếu, hình ảnh ba thế hệ cùng chung sống dưới một mái nhà là đang xảy ra chuyện gì vậy??Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng trợn to hai mắt, nhìn thấy người mình muốn tránh đang ngồi trên ghế sô pha, gắp thịt bò với trứng bóc vỏ vào chén của cô gái nhỏ, muốn có bao nhiêu thân thiết thì có bấy nhiêu thân thiết.Không phải, tại sao Mạnh Dịch tìm được tới đây?Sao anh đoán được cô sẽ đến nơi này?Tại sao ngay cả cô học sinh kia cũng có vẻ thân thiết với anh đến vậy?Còn nữa, giáo viên Vương ở tầng một, giáo viên Lý ở tầng hai, còn có chú chó nhà giáo viên Triệu ở tầng ba có phải đều bị vẻ ngoài dối trá của anh lừa gạt rồi không? ?Thật là đáng sợ...Tịch Đồng rùng mình một cái.Anh nhất định là không tìm được cô nên tới xách người.Cô miễn cưỡng nghĩ theo hướng tích cực, thấy anh vẫn duy trì hình tượng bạn trai giả trước mặt mẹ cô, không nói ra sự thật về bạn giường.Ừ, đó chính là cho cô mặt mũi, có chừa chỗ thương lượng.Mạnh Dịch nhìn Tịch Đồng đổi dép đổi nửa ngày, hỏi: "Buổi tối ăn cái gì? Tôi có mua chút đồ kho."Cọng tóc của Tịch Đồng cũng dựng lên.Anh đang ám chỉ cô, cô không nấu cơm cho anh!Anh tức giận...Mạnh Dịch nhìn thấy vẻ hoảng hốt trên mặt cô, cảm thấy có thể là giọng anh quá máy móc, muốn điều chỉnh bầu không khí một chút: "Em tới ăn đi, ngồi ở đây đi. Tôi đi bỏ vỏ trứng vào trong chậu hoa."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Sắc mặt Tịch Đồng liền thay đổi.Anh còn đang ám chỉ cô chưa tưới nước cho một đống cây!Mạnh Dịch thấy vẻ mặt cô càng ngày càng không đúng, không biết xảy ra vấn đề ở đâu. Có lẽ lời nói bón phân cho hoa nhài trong phòng khách đã quá xen vào việc của nhà cô chăng?Anh ho nhẹ một tiếng, nhẹ giọng nói: "Tới nghỉ ngơi một chút đi, công việc hôm nay cực khổ. Tôi thấy em không có ở nhà nên biết em ở đây, quần áo phơi khô ngoài ban công tôi đã lấy vào, đã cho Ca Cao ăn. Em muốn ngủ ở đây nên tôi tới xem một chút."Trời ạ, đây cũng không phải là ám chỉ, là công khai nói cô không có cho chó ăn!Răng Tịch Đồng run rẩy, như tráng sĩ cắt cổ tay đoạn tuyệt đi tới bên ghế sô pha, chân mềm nhũn ngã xuống, được Mạnh Dịch đỡ lấy."Mạnh Dịch, tôi sai rồi, anh đừng tức giận..." Cô trông như sắp khóc.Trâu Hạnh Hạnh rất có mắt nhìn, vội vàng nuốt trứng và thịt bò, khéo léo nhường không gian cho Tịch Đồng vào bếp, nói không quấy rầy cô giáo, sẽ quay về ký túc xá.Diệp Bích dặn dò mấy câu, tiễn cô ấy ra khỏi nhà, không rõ lý do mà lẩm bẩm: "Tình nhân gây gổ là chuyện thường xảy ra, đây không phải tốt rồi sao. Tiểu Mạnh, Đồng Đồng nhà dì bị chiều nên có chút tùy hứng, nhưng con bé là người biết phải trái, hai đứa nói chuyện một chút, làm sáng tỏ hiểu lầm."Tịch Đồng há to miệng: "... Mẹ?"Vào lúc này, Diệp Bích không phải là mẹ cô mà là mẹ của Mạnh Dịch, bà chỉ tiếc rèn sắt không thành thép lườm Tịch Đồng một cái, đi rửa chén.Mạnh Dịch nhìn rất thành khẩn nói: "Đồng Đồng, tôi không có gì với Lương Nguyệt hết. Ảnh trên mạng đã bị photoshop rồi."Tịch Đồng không nhịn được, bật thốt lên: "Trên người anh đều là mùi nước hoa! Còn nói không khoác tay người ta!"Diệp Bích ở trong phòng bếp nghe được, hoá ra là việc nhỏ như vậy, bà vì Mạnh Dịch bất bình giùm: "Không phải khoác tay một chút thôi sao, uổng công con còn đi du học, đó là phép lịch sự đấy."Tịch Đồng tức chết, khuỷu tay của mẹ cô hướng ra ngoài rồi. Cô lay bả vai Mạnh Dịch: "Chính anh để cho người ta ôm, để cho người ta ôm, để cho người ta ôm! Anh ôm xong còn đến ăn cơm với tôi, còn tới ôm tôi!"Cô nói xong cũng cảm giác không đúng, đề tài làm sao chuyển tới thế này rồi? Cô rõ ràng đang tức giận vì Mạnh Dịch vẫy là cô phải đến, đuổi là cô phải đi mà! Tại sao lại lôi Lương Nguyệt vào chứ?Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Cái này không phù hợp quy tắc đạo đức bạn giường của cô.Ánh mắt cô xoay tít, dáng vẻ có chút chột dạ, đè thấp giọng: "Trong hợp đồng ghi bên A phải giữ cơ thể sạch sẽ."Mạnh Dịch bị giấm của cô làm cho mở cờ trong bụng, học theo cô đè thấp giọng: "Đó là lúc lên giường."Tịch Đồng đẩy anh ra, nổi giận: "Đáng ghét!"...Diệp Bích rửa chén xong, thứ bà thấy chính là cảnh tượng ve vãn đánh yêu này. Bà bất đắc dĩ chống nạnh đứng một hồi, đến phòng ngủ lấy một chiếc chăn bông mới trong tủ ra, sau đó ngáp dài đi ra, trông rất buồn ngủ:"Đồng Đồng, sáng mai mẹ phải quản lý giờ tự đọc buổi sáng, tắm một cái rồi ngủ, hai đứa trò chuyện, làm gì thì làm. Tiểu Mạnh, nếu tối nay cháu không có việc gì thì cũng ở đây nghỉ ngơi đi, dì vừa lấy chăn điều hòa trên giường ra, để Đồng Đồng sắp xếp cho cháu."Tịch Đồng: "..."Mẹ ruột.Sắp xếp cái gì? Ngủ trên giường của cô hay là ngủ giường sô pha?Tịch Đồng cứng rắn nói: "Anh ngủ trên sô pha, anh nhất định phải ngủ trên sô pha. Sô pha của nhà tôi rộng 1,9 mét, đủ dài."Mạnh Dịch cười: "Được."Sau đó Tịch Đồng liền nhớ lại, anh cũng chưa nói muốn ngủ lại đâu.Cô, là kẻ ngu đần.Mạnh Dịch, là vua câu cá.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, mắt Tịch Đồng không to bằng mắt anh, da mặt cũng không dày bằng anh, cuối cùng ôm chăn bông đi đến sô pha.Cô vẫn luôn không lên tiếng, chờ mẹ cô tắm xong trở về phòng không ra ngoài nữa, sau đó mới ôm trán thở một hơi thật dài: "Mạnh Dịch, rốt cuộc anh muốn làm gì? Tôi thừa nhận chuyện anh kêu tôi làm đều viết trên hợp đồng, tôi không muốn làm chạy về nhà, đây là tôi không đúng. Anh bất mãn thì gọi điện cho tôi, tại sao tới tìm mẹ tôi chứ? Còn để cho nhiều người nhìn thấy anh như vậy?"Nụ cười của Mạnh Dịch dần dần biến mất, ánh sáng trong mắt cũng lạnh xuống."Em không biết tại sao?"Tịch Đồng suy nghĩ một hồi, nói: "Anh là vì uy hiếp tôi, để cho bọn họ đều cho rằng anh là bạn trai tôi, như vậy anh có thể ung dung đưa tôi về. Thật ra thì anh không cần như vậy, nếu chúng ta là bạn giường, tôi sẽ gánh vác phần nghĩa vụ của mình, lần sau nhất định sẽ không không thực hiện các điều khoản... Cho dù tôi có tức giận vì chuyện khác."Vẻ mặt Mạnh Dịch lạnh hơn.Anh cảm thấy mình bị mắc kẹt trong một vòng lặp vô tận, anh đối tốt với cô, là bạn giường ăn uống no đủ, đối xử tệ với cô, là không vừa lòng với bạn giường. Hai từ này đọng lại trong anh như kẹo cao su đã mất đi vị ngọt. Nhưng anh không thể mặc kệ cô, anh muốn cô, người và lòng dù sao cũng phải lấy trước vậy.Anh thật tiện mà.Tịch Đồng cũng cảm thấy mình bị mắc kẹt trong một vòng lặp vô tận. Thỉnh thoảng cô cảm thấy Mạnh Dịch tốt, chỗ nào cũng tốt, nhưng phần lớn thời gian cô đều cảm thấy Mạnh Dịch là một con chó thật sự, chỗ nào cũng chó, nhưng cuối cùng cô vẫn luôn khuất phục trước anh, không có chút chống đỡ nào trước sự hoà hiếu kết giao của anh.Cô có phải tiện hay không chứ.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Hai người cảm thấy bản thân tiện đến nhão, hung tợn nhìn chằm chằm đối phương.Cuối cùng là Mạnh Dịch phá vỡ yên lặng, nhích lại gần, "Em nói đúng. Tôi rất bất mãn, em không ở nơi em nên ở. Lần này là cảnh cáo, lần kế tiếp tôi sẽ không nương tay, có lẽ sẽ nói rõ quan hệ chân thực của chúng ta cho bọn họ biết, cho em nhớ lâu.""Anh!"Tịch Đồng lại hít một hơi khí lạnh, cố gắng kìm nén sự run rẩy trong giọng nói của mình: "Sẽ không có lần sau."Cô giống như là đang lầm bầm lầu bầu, thuyết phục mình: "Ba tháng rất nhanh trôi qua, chẳng bao lâu nữa tôi sẽ không còn liên quan gì đến anh nữa."Lời này như một con dao, tim Mạnh Dịch bị cô đâm thành một cái hang thật là lớn.Trên mặt anh không biểu lộ tình cảm gì, vào phòng tắm tắm rửa bình tĩnh lại. Sau khi đi ra liền phát hiện giường sô pha đã được bày biện, chăn bông đã được trải gọn gàng, đồ vệ sinh cá nhân cỡ du lịch cũng được đặt trên bàn uống cà phê.Anh đi đến phòng Tịch Đồng, cửa khép hờ, truyền ra tiếng khóc thút thít mơ hồ.Cơn tức giận cuồn cuộn ngất trời bị mấy giọt nước này dập tắt triệt để. Mặc dù anh thậm chí còn không thấy cô khóc.Tịch Đồng ngồi trên giường rút khăn giấy ra, nhìn thấy anh đi tới, cô cảnh giác đứng dậy lau mũi, lại cảm thấy buồn cười— Đây là nhà của cô, sao cô lại phải như ngồi bàn chông thế này?Sợ anh dùng một cây đuốc đốt nơi này sao?Mắt cô nhìn thẳng, đi ngang qua anh đi rửa mặt.