DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Trong phòng tỏa ra mùi thơm nhẹ nhàng của nến thơm, rèm vải bông in những bông hoa nhỏ màu xanh lam, ga trải giường, chăn bông và gối cũng có những bông hoa nhỏ, trên tủ sách có gần trăm cuốn sách, còn có cả những bằng khen trước đây.Ánh mắt Mạnh Dịch rơi vào bức ảnh trên bàn đầu giường. Một người đàn ông cao lớn vững chãi mặc đồng phục cảnh sát đứng trước chiếc xích đu trong ngôi nhà cũ, ôm một cô bé thắt bím tóc, mỉm cười dịu dàng dưới ánh đèn.Dưới góc trái có thời gian, ngày 16 tháng 7 năm 2004, ngày sinh nhật 8 tuổi của cô.Có lẽ là bức ảnh cuối cùng họ chụp cùng nhau.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch nhìn rất lâu.Anh đến phòng bếp rửa mặt xong, đi một vòng trong phòng khách thì phát hiện trong căn nhà này lưu lại rất nhiều dấu vết của Tịch Việt. Những bức ảnh chụp ông ở học viện cảnh sát, những cuốn sổ tay ông từng dùng, còn có chiếc ô đen nặng và cũ kỹ do cấp trên ở Cục Công an phát.Lúc Tịch Đồng bước ra khỏi phòng tắm, hình ảnh quỷ dị cô nhìn thấy chính là anh đứng ở góc tường nhìn cây dù đi mưa.Cô ho khan một tiếng, "Có phải anh phải đi không? Dự báo thời tiết nói tối nay có mưa. Chiếc ô này là của ba tôi, tôi lấy thêm cho anh một cái."Mạnh Dịch không đi. Anh đứng thẳng người bước tới, ôm ngang cô rồi đi vào phòng ngủ.Tịch Đồng đánh anh như mèo cào nhưng vô ích, anh dùng chân đóng cửa lại, đè cô xuống khiến cô ngã ngửa xuống giường.Nụ hôn vị kem đánh răng bạc hà rơi xuống dồn dập như những hạt mưa, chặn lấy môi cô. Anh rất muốn cô, muốn dùng cơ thể cô để sưởi ấm trái tim lạnh như băng của anh, là chính cô đã khiến anh lạnh như vậy, cô phải chịu trách nhiệm.Mỗi nơi Mạnh Dịch đều hôn một cái, cô không dám kêu, cắn đầu ngón tay khóc đến mức bả vai run lên từng đợt, âm thanh giống như sợi dây căng đến cực điểm, sắp đứt: "Đừng ở đây, Mạnh Dịch, tôi không muốn ở đây..."Cô đưa tay xuyên qua lớp vải cầm vật cứng đang vận sức chờ phát động, mặt đỏ bừng, quay đầu lại, lặp lại một lần: "Tôi không muốn ở đây. Anh không nhịn được, tôi... Lấy tay."Mạnh Dịch đẩy về phía trước một chút: "Em biết làm không?"Anh nói ra lời này mang ý nghĩa nhượng bộ. Ngay cả Tịch Đồng không biết làm cũng phải biết, vừa lau nước mắt vừa đưa tay vào. Vật kia bị đầu ngón tay hơi lạnh của cô kích thích, khí thế hung hăng ngẩng đầu cựa quậy.Mạnh Dịch bị cô nắm giữ trong lòng bàn tay, rên lên một tiếng. Ở trên giường, cô không phải là người có thể nghe theo mệnh lệnh để phục vụ, tay nhỏ như vậy còn dùng một tay, nắm anh căng đau khó chịu."Được rồi."Cuối cùng anh cũng thở ra một hơi, kéo cô ra. Ánh mắt của Tịch Đồng lại khiến anh tức giận, cô sợ anh như vậy sao?Mạnh Dịch ôm cô vào lòng, ôm thật chặt, phân thân làm sao cũng không mềm xuống. Anh cảm thấy cô vẫn đang run rẩy, vẫn còn đang khóc, sao cô có thể dễ khóc như vậy?Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng khóc nói: "Anh, anh rốt cuộc muốn thế nào chứ, ngày mai tôi để anh làm hai lần là được chứ gì... Tôi buồn ngủ, mệt quá, anh để tôi yên tĩnh một chút."Mạnh Dịch có thể để cho cô yên tĩnh, nhưng một người, không được.Anh bắt đầu hôn cô, lông mi như bươm bướm chạm vào trán anh, ngưa ngứa."Ngủ đi." Anh tựa vào hõm cổ cô, thở ra hít vào.Tịch Đồng cảm thấy mình rất khó chìm vào giấc ngủ trong hoàn cảnh huyết mạch bị chèn ép như vậy, kết quả đánh giá thấp trình độ buồn ngủ của cô rồi.Hơi thở của anh giống như mang theo một loại hóa chất thôi miên nào đó, cô hít vào, không bao lâu đã chìm vào mộng.Mạnh Dịch biết cô thích nghi với nhiệt độ này. Mùa đông làm với cô xong, anh sợ buổi sáng cô sẽ bị lạnh nên bật chăn điện ở mức thấp nhất, thế là cô có thể ngủ đến giữa trưa.Vào lúc cô ngủ, tay không tự chủ ôm anh, tư thế ỷ lại, xoa dịu mọi cảm xúc gai góc của anh.Anh ngẩng đầu nhìn bức ảnh đặt trên đầu giường, thấp giọng hứa hẹn: "Cháu sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt."...Lúc tỉnh dậy đã là tám giờ, Mạnh Dịch còn ở đây, anh ngủ rất say.Anh thật sự không chạm vào cô, chỉ giữ nguyên tư thế ôm, để cô tựa vào cánh tay anh. Nghĩ đến đây thôi, tay Tịch Đồng liền tê dại.Ngày hôm qua không kéo rèm cửa sổ, có lẽ bởi vì ánh nắng đầu hè quá chói chang, chiếu sáng khuôn mặt sâu sắc, ngũ quan thâm thúy của anh một cách nhu hòa chưa từng thấy. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy dáng vẻ anh đang ngủ. Khóe miệng hơi nhếch lên, thành một nụ cười mơ hồ.Như lông chim gãi vào ngực.Bỗng nhiên cô không muốn nghĩ gì nữa.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng thử rời khỏi vòng tay của anh, vừa nhúc nhích một cái anh đã mở mắt ra, đôi mắt trong trẻo như chưa từng ngủ: "Đi đâu?"Còn có thể đi đâu chứ, đi đánh răng rửa mặt đi làm.Cô cởi váy ngủ, tấm lưng trắng như ngọc in vài vết hôn đỏ đậm, vòng eo nhỏ nhắn lượn lờ, bên trên quần lót in hình quả dâu tây nhỏ, hõm eo như lúm đồng tiền nhỏ. Cô mỉm cười dịu dàng với anh.Mạnh Dịch nhìn đến miệng đắng lưỡi khô.Tịch Đồng đã sớm không còn chướng ngại tâm lý khi thay quần áo trước mặt anh, cô móc quần lót đang định mặc vào thì bắp thịt ấm áp cường tráng từ phía sau ép vào cô, hai cái tay giữ quần lót, mập mờ kéo lên."Này..." Cô siết chặt hai tay, bị kéo ngồi trên đùi anh, hai móng vuốt đặt lên trước ngực.Mạnh Dịch thở hồng hộc hôn cô, "Tôi mặc cho em."Tịch Đồng thấy rõ ràng là anh muốn cởi thì có, muốn thoát ra nhưng không được, lời oán trách trên môi dần dần biến thành tiếng rên rỉ.Anh quá biết làm.Mạnh Dịch nhìn vào gương tủ quần áo, vừa xoa ngực cô vừa ấn vật cứng nóng bỏng của mình vào mông cô. Đỉnh núi tuyết bị các ngón tay anh xoa xoa thành một bãi xuân thủy, căng mọng mịn màng, run rẩy từng gợn sóng, biến thành đủ loại hình dạng. Anh xoa xoa không nặng không nhẹ, hai hạt lựu đỏ tươi dựng lên như nốt chu sa in vào đáy mắt và trái tim anh."Mạnh, Mạnh Dịch... Mẹ tôi..." Gò má cô đỏ ửng, mềm nhũn tựa vào người anh, muốn đè bàn tay đốt lửa của anh lại, lại bị anh cầm ngược, dẫn đến ngực vuốt ve, "Ưm... Không muốn...""Bà ấy đã rời đi từ lâu rồi." Giọng anh rất khàn, mang theo mê hoặc sâu sắc, "Em chạm một cái, em thật mềm."Tịch Đồng bị anh nói cho mắc cỡ chết được, vùi đầu trên vai anh. Cô càng mềm, anh lại càng cứng rắn, làm cho cả người cô như không xương, anh vẫn phải dỗ cô đứng dậy, bám vào gương.Cô thấy không ổn, xin anh: "Đã hứa không làm đây, tôi còn phải đi làm..."Tối hôm qua Mạnh Dịch cũng không đồng ý với cô, nhưng dư quang quét qua tấm ảnh của ba cô trong gương, liền dừng lại.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng vội vàng lấy quần áo chạy vào phòng tắm, mười phút sau cô gọi anh: "Tôi chuẩn bị xong rồi, anh tới đánh răng đi."Cô vào bếp chiên mấy cái bánh waffle đơn giản và ba quả trứng chần nước sôi, dùng bao con nhộng nấu một tách cà phê. Lấy khay đựng bánh mì bưng đến bàn.Mạnh Dịch từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy cô đang hết sức phết bơ lên bánh mì, đặt hai quả trứng chần lên đĩa của anh, ánh mắt anh liền mềm mại như bông.Muốn ngày ngày đều ôm cô ngủ, để cô ngày ngày đều làm bữa sáng cho anh, ăn bữa sáng xong sau đó ăn cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui