DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Tịch Đồng giống như là có tâm linh tương ứng với anh, đột nhiên ngẩng đầu: "Có phải anh muốn tôi mỗi ngày đều làm bữa sáng cho anh không?"Mạnh Dịch còn chưa lên tiếng, cô đã hếch cằm lên, hừ ra một tiếng từ lỗ mũi: "Anh tưởng bở! Trên thỏa thuận nói chuẩn bị bữa trưa và bữa tối, tôi đây là căn cứ theo tinh thần chủ nghĩa nhân đạo tiếp tế cho anh."Tiếp tế thì tiếp tế đi.Hương vị bánh waffle ngọt ngào ngon miệng, bên trên tưới mật ong hoa hòe và hạt phỉ xắt nhỏ, vị chua tự nhiên của bơ sữa, đọng lại hương thơm trên môi và răng.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch có thói quen ăn uống tốt, không lãng phí thứ gì, ăn hết, cũng uống hết cà phê đen.Căn hộ cách tòa soạn rất xa, phải đi qua gần hết nửa thành phố. Tịch Đồng không kịp rửa chén, đặt bát đĩa vào bồn rửa rồi xách túi muốn đi, "Tôi sắp trễ rồi."Mạnh Dịch cụp mắt nhìn đồng hồ, tám giờ hai mươi lăm, chín giờ cô mới đi làm, cũng không tính là muộn."Có phải em quên cái gì rồi không?" Anh dùng khăn ăn ưu nhã lau miệng.Tịch Đồng rất tự tin: "Không, đồ đều mang theo rồi."Mạnh Dịch kéo cô qua, "Không quên?"Cô rất khẳng định gật đầu, nháy mắt mấy cái: "Điện thoại di động, chìa khóa, ví tiền, sạc dự phòng, ô che mưa... Ưm—"Mạnh Dịch dùng môi chặn cô lại, đẩy váy cô lên, kéo quần lót của cô xuống đến đầu gối, dùng tay chạm vào thì thấy ướt.Vừa bước lên, anh đã có một cú đâm thật sâu.Đầu óc Tịch Đồng bối rối trong một cái chớp mắt, kịp phản ứng, đau đến mặt mũi trắng bệch, "Anh, anh, anh..."Anh nửa ngày, không nghẹn ra một câu, cô liền dùng sức đẩy anh ra.Cái ghế gỗ bên dưới lắc lư ken két vang dội dưới sức nặng của cả hai người.Đã nói không làm ở nhà... Tịch Đồng tủi thân nắm lưng anh, sau cơn đau lại dâng trào khoái cảm mãnh liệt, vỗ vào đầu và mặt cô cho đến khi hai mắt cô đen lại.Mạnh Dịch ở trong phòng xoa ướt cô, vào lúc này ướt còn chưa giảm bớt, anh đeo bao cao su vào, dùng chất bôi trơn xuyên qua mọi chông gai, hung hãn lao qua đường hành lang, một tay ấn trên đùi cô, một tay từ phía trước làm nụ hoa của cô, không mấy cái đã làm cô thẳng lưng, run rẩy dựa vào vòng tay anh, cắn vào vai anh để trút giận."Em quên nói tạm biệt với tôi."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Anh đâm càng thêm mãnh liệt, thở mạnh hơn bình thường, "Tôi đưa em đến công ty, cho tôi nửa tiếng."Tịch Đồng sắp bị anh đánh bay, một người một lên một xuống trong sóng lớn chìm nổi. Cô làm bộ tội nghiệp vịn sau lưng anh, "Nửa, nửa... A, tiếng, anh có thể... Anh có thể được không... Ách..."Mạnh Dịch nói: "Tôi sẽ cố gắng hết sức, em hợp tác một chút."Vấn đề không phải phối hợp hay không phối hợp, cô nghi ngờ sau một hiệp đấu cường độ cao như vậy, hôm nay có thể đi được hay không đều là vấn đề. Cơ thể cô theo bản năng chống cự, đẩy hung khí của anh ra ngoài. Yết hầu của Mạnh Dịch lăn lăn, đẩy hai múi mông tròn trịa ra, cắm sâu hơn, sức lực như muốn đưa cô vào chỗ chết, ghim linh hồn bay lên của cô lại.Tịch Đồng thở dốc như cá mắc cạn, hụt hơi, mặc cho anh ôm mình, không có trình tự quy tắc đâm vào, phát ra một tiếng nước chảy lả lướt vang dội, bọt trắng bắn tung tóe khắp nơi.Cô vô lực gặm cắn cổ anh, thoi thóp: "Nhẹ... Nhẹ một chút, tôi không... Không được, anh trai..."Mạnh Dịch không nghe được hai chữ kia của cô, bị cô gọi thì đâm nhanh gấp đôi, mút làn da trắng mỏng sau gáy của cô, hông chuyển động như bay, "Em nói, hôm nay làm hai lần, vốn là có thể nhịn được... Làm một lần thôi được không..."Tịch Đồng tin anh cái quỷ, anh có thể nhịn được mới là lạ, lại nghe anh nói: "Tạm thời làm việc, buổi trưa hôm nay không đáp chuyến bay thì phải chờ tới tuần sau... Đồng Đồng, em ngoan một chút..."Cô còn chưa đủ ngoan sao, cô cũng sắp chết ở trên người anh rồi, kêu cũng kêu không được. Mạnh Dịch vừa gắng sức cày cấy, vừa nói: "Tôi không để Lương Nguyệt ôm, có tin hay không thì tùy em... Tôi cũng phải làm việc, nếu không... Nếu không làm sao nuôi em... Đồng Đồng, đừng chạy loạn, chờ tôi về nhà... Không gặp được em, tôi điên mất..."Nửa ngày không nghe được tiếng đáp lại, Mạnh Dịch lau mồ hôi trên trán rồi nói, cụp mắt xuống. Chỉ thấy cô nằm mềm nhũn trong vòng tay anh, đã bị anh đâm đến mất đi ba hồn bảy phách, một nửa linh hồn đã bước vào sông vong xuyên, con ngươi cũng sắp giãn ra, làm sao có thể nghe được anh nói chuyện.Lòng Mạnh Dịch căng thẳng, vỗ vỗ vào mặt cô, cảm giác hoa huyệt mềm mại lại bắt đầu nuốt, siết chặt vào rất chậm và sâu. Toàn thân cô co quắp như bị điện giật, há miệng phát ra một tiếng thét chói tai không thành tiếng, khe hở hẹp bị anh lấp đầy phun ra chất lỏng trong suốt, chảy xuống đôi chân trắng như tuyết của cô.Anh bị cô xoắn đến điên, gầm nhẹ xông phá những ràng buộc của cô, tăng tốc hướng về phía trên, giống như lấy mạng va vào cô mấy chục lần. Khi cô tiết ra lần nữa, hông chấn động một cái, cuối cùng anh phun ra sự bất đắc dĩ đã kìm nén suốt đêm qua.Tịch Đồng bị choáng không biết bao lâu, mở mắt đã ngồi bên ghế phụ của anh, trên người đắp áo choàng.Mạnh Dịch kéo phanh tay P chờ đèn đỏ, nghe thấy tiếng động, anh quay đầu lại thì thấy gò má cô đã hồng hào. Anh bóc chocolate sữa bò ra, lo lắng cô không đủ sức để cắn nên dùng tay chườm ấm cho đến khi nó tan một nửa rồi đút cho cô, lại đút nước ấm cho cô uống."Tôi đã dọn dẹp nhà." Anh nói, "Còn đi làm sao?"Tịch Đồng buồn ngủ gật đầu.Mạnh Dịch lái xe đến tòa soạn, nhìn thấy cô đi ngã trái ngã phải, gặp đồng nghiệp lại chống đỡ nở nụ cười gượng gạo chào hỏi, trong lòng không khỏi có chút tự trách mình.Trần Du gọi điện thoại tới: "Tiên sinh, tôi đang ở sân bay. Có người từ công ty con muốn gặp anh sớm một chút, tôi đã hỏi, có một chuyến bay sớm hơn một tiếng, còn có khoang hạng nhất.""Đổi vé. Bây giờ tôi đến."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui