DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Chuyến hàng chuyển phát nhanh của Mạnh Dịch đã đến vào buổi chiều, cô bị tiền của anh đập đến mức không ngủ được nên ra ngoài lấy hàng, mở ra thì thấy bao cao su nhập khẩu nhiều như vậy, không phải lượng dùng cho ba tháng, rõ ràng là ba năm đấy! Mua quá nhiều, người bán còn tặng thêm một cây gậy màu hồng phấn, nhìn chất lượng không tệ.Cô lên mạng tìm mẫu tương tự, cái quái gì thế, còn loại sốc kép im lặng, silicon tốt cho sức khỏe, mạch động tám tần, đơn giá là hai ngàn năm. Nghèo khó đã hạn chế trí tưởng tượng của cô, hoá ra gậy thủ dâm đắt đến như vậy sao?? Vậy rương bao này phải có trị giá bao nhiêu tiền đây.Đồ chơi này cô không xài nổi, may cô có bạn giường.Nghĩ đến dáng vẻ Mạnh Dịch bị cô đùa bỡn thở hổn hển, Tịch Đồng uống một hớp rượu, khóe miệng điên cuồng cong lên: "Tôi kêu có dễ nghe không? Hài lòng không? Bây giờ là không giờ không một, một ngày đã trôi qua, anh không phải là ba ba kim chủ của tôi đâu."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Không hài lòng." Mạnh Dịch nặn ra mấy chữ từ trong kẽ răng.Tịch Đồng rất muốn nhìn thấy vẻ mặt của anh nên cô bật video lên, nằm trên gối mỉm cười híp mắt vẫy tay chào anh, trên tay còn cầm cây gậy rung màu hồng cực kỳ bắt mắt được bọc trong túi nhựa: "Nào ~ Mạnh tiên sinh, buổi trưa khỏe nhé~~ Anh ăn cơm chưa?"Cô kiên nhẫn chờ, một lát sau, cuối cùng Mạnh Dịch cũng mở video ra, sắc mặt đã không còn có thể miêu tả là khó coi nữa.Tịch Đồng có cảm giác cách mạng thắng lợi giống như một nông nô được trả tự do, nhìn thấy bọn tư bản bị giai cấp vô sản đè dưới chân, cái loại cảm giác thư thái đã không thể miêu tả là cười trên sự đau khổ của người khác nữa.Cô sảng khoái, nhẹ nhàng, bành trướng, ngay cả não cô cũng không thể kiểm soát được cả những gì cô muốn làm.Cô đặt điện thoại nằm ngang trên gối, dựa vào tường, quỳ gối ôm chiếc gối điều hòa. Vừa mới tắm xong mặt cô đỏ như trái táo, nhìn anh một cách vừa yêu kiều vừa quyến rũ:"Không hài lòng nha... Vậy tôi cởi cho anh nhìn, có được hay không nha? Đáng tiếc anh không sờ được."Cô lấy hai chiếc gối dựa vào, dựa nghiêng ở phía trên, thò tay vào trong chiếc váy ngủ rộng mở, chậm rãi mò mẫm lên làn da mịn màng của mình, nhẹ lôi kéo con bướm nhỏ trên quần lót ren, hô hấp của Mạnh Dịch đều bị cô nắm bóp, lửa trong mắt muốn phun ra ngoài.Cô cởi một nửa, bỗng nhiên che miệng ợ một cái. Mạnh Dịch nhướng mày một cái, nhìn thấy một chai whisky trên ghế đẩu ở mép giường.Hoá ra là uống rượu. Chiếc quần lót tuột khỏi eo cô một cách nghiêng ngả, sắc mặt ửng hồng trên mặt càng đậm hơn, cô nháy mắt mấy cái, cầm chai rượu lên lại ực một ngụm."Không phải là anh không để cho tôi uống rượu sao, tới đánh tôi đi nha?" Cô cười càng vui vẻ hơn, hồn nhiên không biết bộ dáng lười biếng này của cô câu hồn đến thế nào.Mạnh Dịch cảm giác được cô say, giọng thoáng hòa hoãn: "Đừng uống, mau đi ngủ đi, nếu không ngày mai nhức đầu không dậy nổi."Tịch Đồng nghe anh lại muốn quản cô, không làm: "Tôi phải uống, anh phiền chết, đừng để ý đến tôi.""Em lại uống rượu làm gì?"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch nhìn cô ừng ực ừng ực rót hết gần nửa bình, tim cũng nhảy lên. Anh còn nhớ lần trước cô uống xong thì ngồi chồm hổm trước quán lẩu nửa tiếng, kéo sao cũng không đứng lên. Cô nhất quyết nói với anh cô là một đóa bồ công anh, lông còn chưa mọc đủ dài, kêu anh thổi cho cô, làm cho người trên phố đều đứng lại nhìn.Tịch Đồng nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này một chút, lớn tiếng nói: "Tăng thêm lòng dũng cảm nha."Sau đó mảnh vải mỏng trượt xuống đầu gối, trước mắt Mạnh Dịch to gan lớn mật theo đầu gối cong trượt xuống dưới.Anh không nói.Tịch Đồng ném quần lót, mắt hạnh nước mênh mông, lộ ra một chút hồn nhiên tò mò: "Sao anh không tức giận vậy, anh không tức giận thì chơi không vui nha."Mạnh Dịch đè nén nói: "Tôi tức giận, em tiếp tục."Lại bồi thêm một câu: "Tôi tức giận đến mức không muốn đi làm, em đừng ngừng lại."Cô rất hài lòng, nhưng câu hỏi đặt ra, làm sao tiếp tục đây?Mạnh Dịch cứng rắn phát đau, thời điểm kéo khóa quần ra trong đầu anh chỉ có một điều duy nhất, làm thế nào để dỗ cô dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn mịn màng như bơ đẩy bụi cỏ thơm sang một bên, để lộ nụ hoa đang chớm nở của cô cho anh nhìn no mắt. Anh càng nghĩ càng nóng, phiền não nới lỏng cà vạt, tay trái cầm phân thân di chuyển lên xuống, thở không đều đặn.Cô gái trong màn hình nằm nửa, váy ngủ gấu nhỏ nhàu nát bị đẩy đến tận thắt lưng, hai chân trắng nõn và mềm mại dang rộng ra trước mặt anh. Khu rừng sâu thẳm ẩn giấu bảo địa phong thủy mà anh đã đi vào, động tác trên tay kìm lòng không đặng tăng tốc, ánh mắt đen nhánh dần dần bị tình dục thấm ướt.Anh nheo mắt lại, khẽ run lên, khuôn mặt anh nhẹ ửng đỏ, vẻ mặt nghiêm nghị thường ngày bị bao phủ bởi ánh hoàng hôn mờ mịt, khóe mày chân mày trở nên nồng như mực, ngay cả đường viền môi hơi sắc nét cũng trông rất gợi cảm đến đoạt tâm hồn người.Ánh mắt Tịch Đồng dán chặt vào đôi môi khẽ nhếch lên của anh, nơi đó đang tràn ra tiếng thở dốc nặng nề, một tiếng càng gấp so với một tiếng. Xuyên qua màn hình, âm thanh chui ra từ loa lấp đầy cả căn phòng, cào cấu màng nhĩ của cô, khiến cơ thể bị cồn thiêu đốt của cô càng nóng hơn, cổ họng cô càng khô, tim đập nhanh hơn, hạ thân dâng trào một cảm giác bí ẩn như thuỷ triều."Mạnh Dịch..."Chẳng biết tại sao cô muốn gọi anh, thật giống như vào giờ phút này anh đứng ở mép giường, trước nghi thức tiến hành cắm vào, mỗi lần anh đều làm như vậy, đều phải làm đến nửa đêm, làm cô vừa sợ, lại không cách nào mở miệng mong đợi.Cô không biết âm thanh của mình yếu ớt như tiếng rên rỉ cầu xin, Mạnh Dịch nghe vào bên tai không khác nào thêm một cây đuốc. Đưa điện thoại tựa trước máy tính để bàn, nhanh chóng đâm về phía trước, gậy thịt to lớn đột nhiên xuất hiện trên màn hình, khiến cô phát ra một tiếng kinh sợ thật thấp.Anh thỏa thích rên rỉ, quy đầu gần như muốn chọc thủng màn hình, đến miệng huyệt siết chặt mềm mại của cô, theo mật dịch trợt đi vào, hung ác đâm vào một cái, tùy ý rong ruổi.Hình ảnh rõ ràng và không có độ trễ của mạng 5G khiến Tịch Đồng che nửa khuôn mặt, phía dưới đã ướt, hoa huyệt theo quán tính khép mở, mong ngóng anh tiến vào. Cô thật hết cứu, anh ở một đầu địa cầu khác cũng có thể khiến cô động tình, khiến cho cô muốn anh...Cô thật sự muốn anh...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui