Đến chiều trời tạnh mưa, xe của đơn vị đưa cô đến Cơ sở phía Bắc của trường Đại học A. Đại học A là một trường khoa học xã hội nổi tiếng, đại lộ dưới bóng cây xanh tươi trang nghiêm nghiêm túc trong nắng chiều, lộ ra một bầu không khí văn hóa đậm đà, trên đường phố chật kín sinh viên đổ xô đến nghe giảng trong khán phòng.Một tấm biển được dựng bên ngoài khán phòng:《Frederick Kingston: For the new generation- How to release from daily pressure》(Frederic Kingston: Phương pháp thuyên giảm áp lực hằng ngày của người trẻ tuổi)Kèm theo một bức ảnh dài bằng nửa người của vị giáo sư tràn đầy hơi thở học thuật.Một tình nguyện viên nhìn thấy cô cầm thiệp mời, nhiệt tình nói: "Bạn học, cửa vào đi bên này, ngồi chỗ nào tùy thích."Tịch Đồng vừa muốn mở miệng, một giọng nói dịu dàng từ bên cạnh truyền đến: "Cô ấy là học tỷ của các em, đã đi làm rồi."Cô em tình nguyện ngượng ngùng le lưỡi, mắt sáng rực lên: "Thầy Tiết, thầy cũng đến nghe tọa đàm à!"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tiết Lĩnh cười nói: "Mặc dù thầy không còn trẻ tuổi như các em, nhưng bình thường áp lực cũng rất lớn, thừa dịp chưa tới giờ học tới nghe nửa tiếng. Tịch Đồng, sao cô lại có thời gian đến đây?""Tôi thay đồng nghiệp tới phỏng vấn." Tịch Đồng nhìn thấy anh ta lập tức sinh ra một cảm giác thoải mái, nhìn anh ta mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc giản dị, "Tôi còn tưởng anh lên lớp cũng giống như ở nơi làm việc.""Âu phục giày da?" Tiết Lĩnh đi cùng cô vào khán phòng, "Vốn dĩ tôi muốn mặc đồ mua ở trung tâm thương mại lần trước, nhưng thời tiết quá nóng nên ở trong trường học có thể lười liền lười. Thật ra thì tôi đều đi dép lê trong văn phòng làm việc... Cô thấy vị trí này có ổn không?""Tôi chưa bao giờ ngồi ở hàng ghế đầu như vậy, hôm nay tôi được dính ánh sáng của thầy Tiết rồi."Tịch Đồng vui vẻ ngồi cùng anh ta ở hàng ghế thứ hai, trên thiệp mời không có số ghế, nhưng hàng ghế đầu ngầm thừa nhận dành cho giáo viên và cán bộ hội sinh viên.Mấy giáo viên bên cạnh đều ăn mặc chỉnh tề, đeo cà vạt. Tiết Lĩnh bắt đầu trò chuyện với họ, còn không quên giới thiệu: "Đây là phóng viên Tịch của《 Nhật Nguyệt 》, đợi một hồi sẽ phỏng vấn giáo sư Kingston. Cô ấy đã tốt nghiệp báo chí khóa 18, chuyên ngành truyền thông tài chính, trước đây từng phỏng vấn tôi..."Anh ta thật sự chu đáo, Tịch Đồng nghĩ.Tọa đàm bắt đầu đúng giờ, một người đàn ông khôi ngô với mái tóc xoăn màu xám bước lên phía bên trái sân khấu, rất cao, khoảng chừng một mét chín, khuôn mặt vuông trắng lạnh lùng, đeo kính tròn, đi giày da đen đến bóng loáng. Vẻ ngoài tràn đầy năng lượng này khiến hắn nhìn qua trông trẻ hơn ít nhất mười tuổi so với tuổi thật.Xét về ngoại hình, Tịch Đồng sợ nhất là loại hình giáo sư nghiêm túc. Nhưng hắn vừa mở miệng, cả khuôn mặt, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên dịu dàng, âm thanh cũng ấm áp, giọng Oxford ung dung không vội vã, một chút cũng không làm giá.Hắn cầm micro lên, đôi mắt màu xanh đen nhanh chóng quét qua một vòng ở khán đài. Có lẽ là ảo giác, nhưng Tịch Đồng cảm thấy ánh mắt hắn dừng lại ở bên cạnh cô trong giây lát."Ông ấy thật gương mẫu." Cô lặng lẽ nói với Tiết Lĩnh."... Hả?" Tiết Lĩnh vẫn luôn nhìn trên đài, kịp phản ứng: "Ừ, quả thật."Tịch Đồng cảm thấy mình quấy rầy anh ta: "Anh tiếp tục nghe đi."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Sau khi toạ đàm bắt đầu, các thính giả đều bị giọng nói không nhanh không chậm của giáo sư và đề án hài hước bắt sống tâm thần, không hổ là học tâm lý, năng lực điều khiển đặc biệt tốt, nói vô cùng lôi cuốn. Tịch Đồng ghi chép trên quyển sổ, mặc kệ cổ tay đau nhức, ngẩng đầu nhìn lên, chẳng biết lúc nào Tiết Lĩnh đã đi rồi.Đúng rồi, anh ta nói anh ta còn có lớp. Hai tiếng sau, giáo sư phát biểu xong rời đi, các sinh viên lần lượt nối đuôi ra về. Nhân viên nhà trường liên lạc với Tịch Đồng nói rằng giáo sư sẽ nghỉ ngơi nửa tiếng, sau đó sẽ tiếp nhận phỏng vấn tại văn phòng trên tầng ba của trường. Tịch Đồng ra ngoài hít thở không khí trong lành, bầu trời chạng vạng tối nhuộm một màu hồng cam tuyệt đẹp, đám mây lững lờ trôi trên bầu trời, vài chú chim bay qua lướt ao. Cô bẻ bánh cho đàn thiên nga bên ao ăn, sau khi cho chúng ăn xong, cô chán ngán đi dọc theo con đường mòn trở lại khán phòng. Con đường này nằm ở phía sau sân bóng rổ, rất vắng vẻ. Lá long não rơi đầy mặt đất, dưới chân cô phát ra tiếng xào xạc, cô đi chưa được mấy bước đã nghe thấy phía sau bụi cây có người đang kích động nói chuyện."Ryan, you can't do that! You owe me, I told you..." (Tạm dịch: Ryan, cậu không thể làm thế được! Cậu nợ tôi, tôi đã nói với cậu…)Tịch Đồng vốn không có thói quen nghe lén, nhưng là người nghe được tên quen thuộc, cũng sẽ theo bản năng dừng bước.Dừng lại, cô liền phát hiện lại là giáo sư Kingston đang nói chuyện.Tên tiếng Anh của Mạnh Dịch là Ryan, nhưng người trước mặt Kingston hiển nhiên không phải anh. Người này bị cây cối tươi tốt chặn lại, không nói một lời, lộ ra một đôi giày da màu nâu, bóng râm bị ánh hoàng hôn kéo dài. "Why you don't want to come back to Toronto... Please, listen to me, I beg you..." (Tạm dịch: Tại sao cậu không muốn quay về Toronto… Làm ơn, nghe tôi đi, tôi xin cậu…)Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Âm thanh của Kingston vô cùng vội vàng, đến cuối cùng lại là cầu xin. Tịch Đồng không muốn nghe thêm chuyện riêng của người khác, rón rén quay về đường cũ, gió mang theo câu trả lời mơ hồ của người nọ."I'm sorry, Fred..." (Tạm dịch: Tôi xin lỗi, Fred…)Âm thanh có chút quen tai, nhưng quá mơ hồ.…Mười lăm phút sau, Tịch Đồng đã ngồi trong phòng làm việc. Năm giờ rưỡi, trợ lý đưa Kingston vào. Hắn lại khôi phục diện mạo hoà nhã điềm tĩnh, giọng nói trầm tĩnh căn bản nghe không ra mới vừa tranh cãi: "Good evening, my dear young lady." (Tạm dịch: Chào buổi tối, cô gái trẻ.)Tịch Đồng đứng dậy và bắt tay với hắn, lơ đãng nhìn thấy một người đàn ông đang đi một mình qua cửa kính, chiếc áo sơ mi kẻ sọc giản dị mạ vàng dưới ánh chiều tà.... Có lẽ anh ta chỉ tình cờ đi ngang qua sau giờ học.Cô tỉnh hồn, dùng tiếng Anh thăm hỏi giáo sư mấy câu, mở quyển sổ ra.Kingston nhấp một hớp hồng trà, tựa lưng vào ghế sô pha, hai chân dài tách ra, dùng một tư thế rất buông lỏng trả lời vấn đề của cô. Sau đó đan các ngón tay vào nhau, ánh mắt sắc bén, liên tiếp hỏi ngược lại Tịch Đồng mấy vấn đề.Thành công biến cuộc phỏng vấn thành tư vấn tâm lý.Trình độ của Tịch Đồng không tới nơi, ngay cả có bạn trai hay không, thái độ đối với hôn nhân gia đình đều bị hắn nói ra. Đang nói chuyện đến hứng thú, giáo sư lấy từ trong túi ra một chiếc đồng hồ bỏ túi có dây chuyền bạc, nhìn một cái.Một tiếng đã hết.Tịch Đồng bay vùn vụt ghi chép, xong hết rồi, cộng thêm nội dung tọa đàm hôm nay của hắn, có thể tạo thành một bản thảo. Cô nói chuyện phiếm với hắn cảm giác rất tốt, được ích lợi không nhỏ.Đúng là nhân vật lớn.Ra khỏi trường học, Tịch Đồng quay trở lại vùng lân cận nơi làm việc, dùng phiếu quà tặng Tống Đinh đưa gọi bốn món ăn, một món canh và một chén cơm tại một tiệm ăn.Cảm giác không cần làm cơm vẫn là thoải mái.Đang ăn cơm, cô nhận được tin nhắn WeChat, Mạnh Dịch chụp ảnh màn hình vé máy bay, nói ngày mốt quay về, anh bảo cô đợi, cũng đừng nghĩ đến chuyện chạy về tìm mẹ.Mùi vị cá thịt trong miệng lập tức mất đi vị ngon.—Tác giả có lời muốn nói:Tới trước mắt tất cả các nhân vật đều đã lên sân khấu. Ngày mai Mạnh tổng trở lại!Yêu mọi người٩(˃̶͈̀௰˂̶͈́)و