DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Bản thảo phỏng vấn của giáo sư Frederic Kingston không cần quá chuyên nghiệp nên Tịch Đồng viết rất nhanh, hai ngày sau đã nộp.Bản sơ thảo của tổng tài ME cũng đã sửa xong, phần về gia đình cũng bị xóa theo yêu cầu. Thật ra thì, trong cuộc phỏng vấn Mạnh Dịch rất khách sáo, Tịch Đồng chỉ đề cập đến một số câu mang tính biểu tượng, chẳng hạn như "Hoàn cảnh gia đình đặc biệt khiến anh ấy có khứu giác kinh doanh nhạy bén", nhưng Mạnh Dịch đã yêu cầu cô xóa nó đi.Người đàn ông này quả thực kiêu ngạo, không muốn dính líu đến ba mình, người nằm trong top 10 người giàu nhất thế giới, tài liệu tham khảo mà anh đưa ra cũng là những hạng mục anh làm sau khi trở thành CEO.Mạnh Dịch nói sẽ quay lại sau hai ngày nữa, nhưng anh lại trì hoãn thêm một tuần nữa, vẫn tiếp tục đi công tác và chuyển sang Đông bán cầu. Anh đi lần này đã hơn nửa tháng, Tịch Đồng đã nộp bản thảo thứ hai, anh vẫn chưa trở về.Quản gia nghỉ phép biến mất rất lâu, cô làm vườn nuôi chó, thỉnh thoảng đi nhổ cỏ ở những nhà hàng mới mở, đến rạp chiếu phim xem phim mới. Một người quá vui vẻ, nhưng sau một thời gian dài nhàn nhã, cô không hiểu sao cảm thấy cuộc sống của mình giống như một tài khoản đang chạy, thiếu đi một chút gì đó.Đại khái là bị chèn ép lâu, áp lực đột nhiên biến mất, có một loại cảm giác không chân thật.Tịch Đồng lần đầu tiên gửi tin nhắn cho anh, hỏi anh đang bận việc gì, khi nào về. Mạnh Dịch có vẻ lười để ý đến cô, hồi lâu mới trả lời, "Không xác định".Ngay cả 'cố gắng' cũng không nói.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Quá chó.Khi Tịch Đồng nhìn thấy trên mạng, anh xuất hiện trên thảm đỏ của liên hoan phim quốc tế châu Âu nào đó cùng với một nữ minh tinh nổi tiếng gần đây, cô cảm thấy anh thật là đang vũ nhục chó.Ca Cao và Lisa rất tri kỷ nha. Mỗi ngày đều ở nhà chờ anh trở về, đưa báo ngậm dép cho cô, còn bồi ăn bồi ngủ bồi đi dạo phố.Giải phẫu triệt sản thật là phát minh vĩ đại bật nhất của loài người.Số đặc biệt ở toà soạn làm xong hết rồi, cô muốn tìm chút chuyện cho mình làm. Hôm đó cô đang đi làm, một chiếc xe tình cờ đến trước cơ quan làm việc của cô, là Đông Nhạc."Nội dung bản in đã định, Hách tổng muốn thay đổi ạ?"Tống Đinh mới vừa nói xong với tổng biên tập, nói cho cô: "Không phải đổi, là thêm. Tháng sau không chỉ là kỷ niệm mười năm tư bản Đông Nhạc thành lập, đồng thời cũng là kỷ niệm mười sáu năm thành lập ngân sách Úy Mộng, không phải số đặc biệt của chúng ta sẽ xuất bản vào tháng 7 sao? Nó sẽ ra mắt sau hai sự kiện này nên Hách tổng muốn bổ sung thêm một số nội dung để quảng bá cho quỹ hội."Tịch Đồng có chút không rõ: "Úy Mộng không phải của ME sao? Có quan hệ thế nào với tư bản Đông Nhạc?""Bản thân Hách tổng đã từng là người quản lý của Úy Mộng. Ông ta có mối quan hệ tốt với Mạnh Đỉnh. Khi ME thành lập tổ chức này, ngàn chọn vạn chọn chọn trúng ông ta quản lý, sau đó ông ta đến Ngân Thành với nhà họ Văn, quỹ hội dần dần được giao cho người khác. Mỗi năm Đông Nhạc sẽ đưa một số tiền cho quỹ hội để giúp đỡ nông dân nghèo, những năm này rất kín tiếng. Lễ kỷ niệm mười năm là một sự kiện trọng đại nên Hách tổng muốn tổ chức một chương trình tình nguyện mùa hè, vận động một số nhân viên nghỉ phép có lương để đi dạy ở trường các vùng miền núi của tỉnh Đông Dương trong hai tháng nhằm tăng cường cơ cấu xã hội của tổ chức này, đây coi như là một phản ứng tích cực đối với các chính sách quốc gia, rất tốt cho danh tiếng của bọn họ."Nói đơn giản, chính là dùng công ích để nâng cao hình ảnh, là cách làm lưu hành hiện tại."Hách tổng muốn mời mấy phóng viên đến báo cáo sơ bộ và viết thêm hai bài để đưa vào số đặc biệt. Công ty rất hào phóng, trợ cấp hàng tháng mười ngàn nhân dân tệ, còn bao ăn ở." Tống Đinh tấm tắc nói."Thật ạ?" Tịch Đồng cảm thấy vô cùng hứng thú, "Mẹ em vẫn luôn nói năm nay phải dẫn em trở về quê, bà dự định sẽ đi sau khi học sinh thi tuyển sinh trung học, đúng vào những ngày đó. Nếu bộ phận chưa có nhiều việc, em muốn đi cùng một tháng, quỹ hội có chi nhánh gần nhà em, Hách tổng còn không phải là người Vinh Thành sao."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mặc dù cô biết cô và Hách tổng rõ là đồng hương, nhưng vẫn là lần đầu tiên biết ông ta quản lý ngân sách.Tống Đinh cười nói: "Vậy thì ngày nghỉ phép hàng năm của em sẽ được tính vào, thầy sẽ không cho em nghỉ phép nhiều hơn. Đến lúc đó nếu xem công việc không nhiều, thầy sẽ để em nghỉ."Tịch Đồng hăng hái mười phần gật đầu một cái.Đã rất lâu cô không trở về Vinh Thành.Về nhà nói chuyện này với Diệp Bích, bà rất vui mừng: "Mấy năm nay chúng ta không về nhiều, ở lại lâu một chút thăm cha con."Tịch Đồng cũng nhớ nhà, mặc dù cô đi học và làm việc ở Ngân Thành nhưng vẫn quyến luyến phong cảnh cố hương. Nếu không phải hỏa hoạn lần đó, mẹ cô sẽ không đưa cô xa rời quê hương tới Ngân Thành nhờ cậy bà con xa.Tòa soạn chấp thuận cô nghỉ phép một tháng, bao gồm cả kỳ nghỉ phép hàng năm mà cô chưa nghỉ năm ngoái. Hoạt động giảng dạy diễn ra vào ngày 18 tháng 6 và cô sẽ trở lại vào ngày 20 tháng 7.Khi đó thoả thuận của cô với Mạnh Dịch cũng kết thúc.Nghĩ tới đây, cô cảm thấy cuộc sống trôi qua thật nhanh.Chỉ chớp mắt, biết người đàn ông này cũng sắp nửa năm....Mạnh Dịch rất ít khi gửi tin nhắn cho cô, cũng không gọi điện, cuối cùng Tịch Đồng cũng lười quan tâm đến anh, suýt chút nữa đã chặn anh, để anh và nữ minh tinh quảng bá thương hiệu tập đoàn xuất hiện trong ánh đèn sân khấu.Cô không nghi ngờ chút nào Mạnh Dịch có thể ở bên ngoài đến khi cô trở về thăm quê.Đêm nay cô đang ngủ rất sâu, vùi lấp trên giường, eo bị người vớt lên, một nụ hôn vội vàng mỏng manh rơi xuống cổ cô. Tịch Đồng chợt bị ngoại lực đánh thức, trong lúc bàng hoàng, cô tưởng nhà bị cướp, cướp tiền cướp sắc, vừa cầm gối lên phòng bị xịt thuốc phòng sói vào người anh, tay bị người nào đó nắm lấy.Anh thở mạnh vô cùng, vừa kéo váy ngủ của cô lên vừa hôn thật mạnh vào xương bướm của cô, "Là tôi, tôi về rồi." Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tịch Đồng thình lình nghe thấy âm thanh của anh, còn tưởng rằng đang nằm mơ, rồi lập tức tỉnh, bực tức cũng bùng lên: "Đừng chạm vào tôi! Tôi buồn ngủ... Ô..."Mạnh Dịch xuống máy bay, đi thẳng về nhà mình ở trung tâm thành phố. Vốn nên thuận đường đến nộp văn kiện ở công ty, nhưng anh lại không nhịn được. Gần một tháng không chạm vào cô, bây giờ để cô đi ngủ, anh chính là thần tiên."Ngoan, cho tôi..." Anh căn bản không kiên nhẫn làm màn dạo đầu, cũng không kịp đeo bao cao su vào, quay đầu cô lại hôn thật sâu mấy cái, đến khi cô phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt, chỉ một cái động thân đã xâm nhập vào nơi anh đã nhớ từ lâu.Hai người cũng lập tức phát ra tiếng rên rỉ.Tịch Đồng chỉ cảm thấy có cây đao bổ đi vào, đau đến hai mắt biến thành màu đen, không ngừng dùng sức thở ra. Mạnh Dịch dừng một chút, chậm rãi rút ra đưa đẩy mấy cái, nghiến chặt răng hàm sau: "Thả lỏng, đừng cắn mạnh như vậy."Rất nhiều ngày không làm, cô chặt giống như lần đầu tiên, cũng xa lạ với thứ đồ của anh, tiếp tục như vậy nữa chưa đầy mười phút, anh sẽ phải nộp vũ khí.Mạnh Dịch không phải chạy nhanh mười phút, ở trên máy bay anh đã hoàn thành một nửa công việc, buổi sáng anh không cần phải đến công ty.Anh cố gắng chịu đựng, rút ra đeo bao cao su vào. Trong chớp mắt, Tịch Đồng quấn trong chăn co rúm lại ở góc giường. Anh bật đèn lên liền thấy cô đang sợ hãi, vẻ mặt tức giận, lửa trong lòng càng bùng cháy dữ dội hơn, đốt bụng dưới cứng hơn, anh kéo cô lại: "Không cho?"Cô lại còn càn rỡ gật đầu.Này còn lợi hại, Mạnh Dịch thấy dạo này quá buông thả cô nên ấn vào gáy cô bắt cô nằm xuống gối và quỳ xuống, hai tay ôm lấy eo cô, bôi trơn lần nữa thô lỗ chen vào, lặp lại: "Không cho?"Tịch Đồng lập tức khóc, một nửa là đau, một nửa là bởi vì cái tư thế khuất nhục này, "Anh không nên như vậy, tôi muốn nhìn thấy anh..."Đổi lại thường ngày, nếu Mạnh Dịch nghe nói như vậy sẽ rất vui vẻ, nhưng hôm nay anh phát điên rồi, chỉ có cái tư thế vào sâu nhất này mới có thể giúp anh sớm bắn ra.Anh dịu giọng, bắt đầu đẩy với tần suất mà cô có thể chịu đựng được: "Chờ một chút sẽ cho em nhìn."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Nào ngờ sức mạnh mà anh cho rằng cô có thể chịu đựng được đã làm người bên dưới anh hít thở không thông, cô bị đẩy về phía trước, cằm gần như mài rách da vì tựa vào gối, nhìn đầu giường chạm khắc hình hoa bách hợp càng ngày càng gần, tầm nhìn càng lúc càng rung chuyển dữ dội.Tịch Đồng nhắm mắt, buông gối giữa hai hàm răng ra, tuyệt vọng kêu nhỏ: "Nhẹ một chút, tôi sắp chết rồi..."Mạnh Dịch giống như không nghe thấy, dương vật thuận lợi thâm nhập, chờ cô đã đủ ướt, anh một tay giữ vai cô, tay kia nâng bụng dưới của cô, cố định cơ thể cô, va chạm như sóng lớn mãnh liệt.Tiếng tứ chi va chạm giòn giã vang vọng trong căn phòng rộng lớn, anh bận bịu làm cô đến không rảnh nói chuyện, kêu rên buông tay phải ra, dùng lực xoa bóp bộ ngực mềm mại của cô, đầu ngón tay đồng thời chồng lên sự mềm mại của hạ thân chặt dồn ấm áp trơn trượt, khiến anh thở dài sung sướng."Anh, anh nhẹ một chút... Mạnh Dịch... Tôi không được... Sắp chết thật..." Cô ở phía dưới liên tục rơi nước mắt."Không cho phép chết, tôi còn chưa tới."Anh thở hổn hển cúi người cắn dái tai cô, gậy thịt chợt đâm đến tận cùng. Cô không thể quỳ được nữa, run lập cập ngã xuống giường. Mạnh Dịch kéo cô vào lòng, để hai tay cô chống đầu giường, ôm thật chặt cô làm từ phía sau, không có kỹ xảo chỉ dùng sức, làm ngực cô chao đảo nhảy loạn, bóng dáng chiếu lên bức tường trắng, giống như hai chú chim bồ câu nhỏ đang tung bay.Anh vẫn chưa tận hứng, mở hai chân cô đến tối đa vòng qua eo anh, thẳng tắp đâm vào trong. Tay cô vô lực trượt xuống khỏi đầu giường, đi tới chỗ giao hợp định lấy cây gậy đang càn quét trong cơ thể mình ra.Cái động tác ngây thơ này hóa ra lại vô cùng thỏa mãn, Mạnh Dịch dùng đầu ngón tay mềm mại của cô mù quáng vẽ vòng ở phần gốc, dẫn dắt tay cô sờ tới hai viên tinh hoàn vì cô mà trang trị đầy đủ băng đạn, khoái cảm xen lẫn cảm giác hơi ngứa khiến anh vui thích đến xương cùng tê dại.Anh đã sớm muốn làm như vậy.Ôm cô vào từ phía sau, để cho cô nhìn để cho cô sờ, gọi tên anh, xin anh nhanh một chút sâu một chút, đâm vào đến nỗi cô không khép nổi chân, trên người dính đầy mùi vị của anh, sau đó ôm cô ngủ, ngủ đến khi rời giường lại làm rồi ngủ tiếp, cứ như vậy cho đến khi cô không xuống giường được, ngủ đến trời đất u ám, tận cùng của thế giới.Suy nghĩ gần một tháng.Giấc mơ gần ngay trước mắt, hưng phấn khiến vỏ não quét sạch mệt mỏi của chặng đường dài bôn ba. Phân thân ra ra vào vào thật nhanh, không lâu sau đã khiến cô ngẩng đầu kêu khóc tiết ra, đường hành lang siết anh thật chặt, thịt mềm bên trong tầng tầng lớp lớp hút như muốn gặm nhấm hồn phách của anh, muốn anh giao ra phí đi lại."Một tháng không làm, chặt như vậy..." Động tác của anh càng điên cuồng, kéo mặt cô qua hôn loạn một trận, râu cọ vào gò má cô làm cô đau, còn chưa kịp giãy ra đã bị anh ấn lên ngực, trùng trùng đâm vào trong người mấy cái, hông rung lên một cái bắn đầy bao cao su.Mạnh Dịch vẫn còn ở bên trong hưởng thụ ấm áp của cô, cô căng đến khó chịu, uể oải đẩy anh, lời nói mơ hồ: "Anh đã bắn, mau đi ra..."Bên tai là tiếng tim đập hối hả của anh, âm thanh của anh lọt vào màng nhĩ, gấp không thể đợi: "Lặp lại lời nói lần trước lần nữa, Đồng Đồng, lặp lại lần nữa đi..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui