"Tôi không biết..." Tịch Đồng sắp bị anh giết chết, oan ức nói: "Tôi không biết anh đang nói gì..."Mạnh Dịch lui ra ngoài, không kiên nhẫn thắt bao lại vứt xuống dưới giường, vỗ vỗ mặt cô: "Đừng ngủ."Tịch Đồng dùng sức lực cuối cùng nổi đóa: "Anh xong chưa, tôi buồn ngủ... Này!"Anh đặt cô nằm ngang trên giường, dưới eo lót một cái gối, đỡ đồ vật nửa mềm trượt qua trượt lại trên khe hở, không mấy lần đã cứng rắn trở lại, mở miệng huyệt rồi lại lui ra ngoài, năm lần bảy lượt gọi cô đến chân cũng mềm nhũn."Em nói, em—""Hôm đó tôi uống say, không nhớ." Cô nói như chém đinh chặt sắt.Mạnh Dịch cười, được, không nhớ thì không nhớ, anh sẽ để cho cô lặp lại lần nữa.Ánh đèn dịu dàng chiếu sáng khuôn mặt cô, chiếc mũi và cái miệng nhỏ nhắn bị làm nổi lên hai vết ửng hồng, trông vừa đáng thương vừa đáng yêu, cô túm lấy chăn che mặt không thèm nhìn anh.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch kéo ra: "Không phải muốn nhìn tôi sao? Không cho phép che."Anh đột nhiên đè xuống, chống khủy tay lên hai bên hông cô, hai tay bưng lấy khuôn mặt nóng bừng của cô: "Tôi không ở nhà, em rất vui vẻ?""Mở... A!"Lời còn chưa dứt đã bị anh mạnh mẽ đỉnh trở về, lần này vừa sâu vừa chậm, phát huy tối đa từng ma sát nhỏ nhất, khiến cô run rẩy thật rõ ràng, "Anh... Ưm... Anh ra rồi, tôi không làm nữa..."Mạnh Dịch vác chân cô lên vai anh, từ từ hành hạ cô, lúc sâu lúc cạn đâm vào: "Nói, đạo cụ tốt hay tôi tốt?"Cô không chịu nổi kích thích như vậy, phía dưới há miệng run rẩy cắn anh. Cây đồ kia quá lớn, hoa huyệt bị tàn phá không nuốt trôi, lại không phun ra được. Một đoạn thân gậy cường tráng lộ bên ngoài, dính đầy chất lỏng của cô, đột nhiên đâm vào trong một cái, hoa huyệt mở ra như công tắc, phun ra một dòng mật dịch, tí tách nhỏ giọt xuống ga giường."Thật nhiều nước." Anh quệt một cái lên đóa hoa kia, bôi trơn viên đậu nhỏ ẩn nấp trong nếp gấp, cô run rẩy vụn vỡ."Nói đi, trả lời tôi." Anh ác ý đâm nụ hoa, đâm một cái chính là co rút lại một trận kịch liệt, phân thân bị dòng nước dồi dào tưới cho vô cùng sung sướng."Anh, là anh... Anh tốt hơn nó nhiều..." Cô khóc thút thít trả lời."Nơi nào tốt?" Anh kiêu ngạo đâm về phía trước, trông rất ra oai.Tịch Đồng bị anh xách mất hồn, não bộ không xử lý được lời nói của anh, đứt quãng nói: "Cái đó, cái đó thật là đắt... Anh, anh không cần tiền..."Sắc mặt Mạnh Dịch trong nháy mắt trở nên cực kỳ ngoạn mục, trái tim thủy tinh bị vỡ tan nát rơi đầy đất.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Máy rung rất đắt.Anh miễn phí.Logic này."Ô... Mạnh Dịch! Anh dừng, dừng một chút... Quá nặng..."Miễn phí?Hôm nay Mạnh Dịch phải để cho cô biết cái gì gọi là ngàn vàng không đổi, có giá mà không có người bán, cầm tiền cũng không mua được.Anh cố gắng hết sức thuần phục cô, cô sợ nhất cái gì anh sẽ làm cái đó, nơi nào không đâm vào được nhất thì sẽ nghiền vào chỗ đó, tức giận khắc một dấu đỏ không thể xóa nhòa trên bộ ngực trắng nõn của cô.Cao trào một đợt lại một đợt, cô kêu khóc, âm thanh bị anh hung mãnh nuốt xuống bụng, chỉ có thể phát ra âm thanh ô ô trong cổ họng. Mạnh Dịch biết cô đang cầu xin anh, vuốt ve đôi môi hơi hé mở của cô, từ ánh mắt ướt át của cô nhìn vào trong lòng:"Tôi rất đắt, chẳng qua là đối với em thì miễn phí."Em phải cầm trái tim tới đổi với tôi.Mạnh Dịch thật muốn móc trái tim của cô ra nhìn một chút, rốt cuộc nó cứng rắn bao nhiêu. Có cứng rắn hơn so với thời điểm anh cứng rắn hay không.Tịch Đồng bị anh lăn qua lộn lại dày vò, tư thế không biết đổi mấy cái, cuối cùng trời cũng rạng sáng, anh ôm cô đến bồn tắm, vừa rửa ráy vừa làm, dán chặt với cô từ đầu đến chân, giống như hai bụi cây mây và dây leo cùng đồng hành, không chết không thôi.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Chấn động trong hư không rốt cuộc cũng ngừng lại, cô nhắm mắt lại trên mặt nước, trước khi hôn mê bất tỉnh nhân sự nghe được giọng nói khàn khàn động tình của anh: "Đồng Đồng, cho tôi thêm một lần..."Mạnh Dịch không quan tâm cô có ý thức hay không, tắm xong liền cắm cô đi về phòng, ở trên giường lớn sạch sẽ mây mưa thất thường.Anh đưa đẩy không ngừng, nâng cằm cô lên. Nhớ lại ngày đó cô bị cồn và tình dục làm cho choáng váng đầu óc, cảnh tượng kẹp đồ chơi quấn quýt, bụng dưới nóng lên phun ra, lấp đầy nhà hoa ngay một tia hở cũng không có.Cô bị anh cần cù tưới một đêm, nghiêm nghiêm thật thật lấp kín, cho dù ngủ vẫn khó chịu uốn éo cơ thể.Mạnh Dịch giữ lại một lúc lâu mới lui ra ngoài, mặt đối mặt ôm cô vào lòng.Sau khi thủy triều thối lui, là sự tĩnh mịch trống trải.Anh chỉ cần vừa nhắm mắt, liền nghe được cô nửa đau khổ nửa vui vẻ mơ mơ màng màng nói trước màn hình:"Mạnh Dịch, em thật sự rất thích anh..."Anh hôn lên hàng lông mi đẫm lệ của cô, thở ra một hơi: "Tôi cũng thích em."Hồi lâu, lại nhẹ nhàng nói: "Có đứa bé là tốt rồi. Tôi sẽ nuôi nó, nuôi thật tốt."...Tịch Đồng gặp ác mộng, Mạnh Dịch từ Châu Âu trở về muốn tính sổ với cô, hành hạ cô đến nửa sống nửa chết. Sau khi tỉnh lại phát hiện thực tế so với ác mộng còn đáng sợ hơn.Lúc hai giờ chiều, cô tỉnh dậy vì đói trong phòng Mạnh Dịch.Vừa ra khỏi giường đã tốn hết sức lực bú sữa mẹ, thoi thóp đi vào nhà vệ sinh, mất mười phút để làm một việc mà trước đây chỉ mất một phút, hơn nữa cô ngồi trên bồn cầu phát ra một tiếng kêu rên thê lương.Có cần phải đi bệnh viện không?Nhưng phải nói với bác sĩ thế nào đây? Làm cùng bạn giường quá mãnh liệt đến mức âm đạo bị rách nhẹ sao?Vẫn là giết cô đi.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Trên cầu thang truyền đến tiếng bước chân và tiếng chó sủa, phản ứng đầu tiên của cô là quay trở lại giường giả chết, nhưng động tác liên tiếp quá khó khăn, lúc cô sắp ngã xuống mặt đất bằng phẳng thì Mạnh Dịch đã đỡ kịp thời. "... Anh về rồi?"Mạnh Dịch ôm cô trở về giường nằm, thả túi nilon trong tay xuống, sau đó bắt đầu cởi quần áo.Tịch Đồng hoảng sợ lui về phía sau, kêu lên: "Tôi không làm, tôi không làm, tôi bị thương, anh đừng làm khó người khác!"Cô kêu một đêm, giọng khàn đến kinh người, giống như Vịt Donald.Mạnh Dịch treo vest đen lên, nhét cà vạt vào trong túi, tay trái ung dung thong thả cởi khuy măng sét, ngón tay thon dài linh hoạt, được ánh nắng chiều chiếu vào sẽ trắng noãn đến mức gần như trong suốt. Tịch Đồng không lòng dạ nào thưởng thức, thiếu chút nữa dập đầu với anh: "Mạnh tiên sinh, anh thiên phú hơn người, tôi là phàm phu tục tử, hôm nay quả thật không thể làm luân phiên hai lần, không đúng, là tuần này cũng không được, anh bỏ qua cho tôi đi!"Lúc này Mạnh Dịch mới giương mắt nhìn cô, nói: "Nằm xuống, cởi quần áo."Chính anh cũng cởi xong hết rồi, thay một bộ đồ ngủ bằng lụa. Anh để ngực trần, vai rộng eo hẹp bắp thịt rắn chắc đều đặn in mấy vết trầy. Anh vừa mới xong việc ở công ty, nói với nhân viên là bị mèo cào.Tịch Đồng liều mạng lắc đầu nhìn anh, Mạnh Dịch nhìn cô không cởi thì anh cởi giúp cô, vừa chạm vào cô đã run lên một cái, nức nở khóc thút thít: "Mạnh Dịch, tôi chảy máu, rất là nhiều máu, đau chết luôn... Anh ức hiếp tôi..."Mạnh Dịch cởi quần lót của cô ra, phía trên có mấy vệt máu màu đỏ nhạt."Nhiều máu quá, đi bệnh viện được không?" Anh nói.Tịch Đồng không lên tiếng.Mạnh Dịch lấy thuốc mỡ iodophor và erythromycin mà anh mua ra, nhúng tăm bông vào đó rồi bôi từng chút một lên người cô. Tịch Đồng không nói gì, cô che mắt lại, bôi lên chỗ đỏ sưng tấy cô hơi run lên.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch đè vai cô lại: "Lập tức ổn thôi, nhịn một chút."Âm thanh anh trầm thấp, Tịch Đồng sửng sốt một chút, nước mắt trong nháy mắt rào rào, cầm tay anh lau: "Anh, anh còn biết tôi đau, lúc làm sao anh lại không biết chứ, tôi cũng đau chết luôn..."Mạnh Dịch ừ một tiếng, tiếp tục bôi thuốc cho cô.Tịch Đồng nói: "Mạnh Dịch, anh không tuân thủ quy tắc."Mạnh Dịch lại ừ một tiếng, cầm thuốc làm mát ra bôi lên vết bầm trên người cô: "Tôi không tuân thủ quy tắc."Tịch Đồng còn nói: "Mạnh Dịch, anh không có đạo đức."Mạnh Dịch bôi đến bắp đùi cô, ngồi chồm hổm xuống: "Tôi không có đạo đức."Tịch Đồng lấy tay sờ trán anh một cái, nhiệt độ bình thường. Mạnh Dịch lấy tay nhỏ bé của cô ra, lật cô lại, đổ lên vết cắn trên lưng."Mạnh Dịch, anh là chó." Anh cúi người, Tịch Đồng cảm giác được hô hấp anh phun sau cổ cô.Mạnh Dịch thoa xong vén mái tóc đen mát lạnh của cô lên, cắn một cái lên gáy cô, da thịt trắng như tuyết liền in vệt đỏ mập mờ, hết sức nổi bật.Anh hài lòng: "Tôi là chó."Anh thẳng người đi xuống lầu nấu cơm, chỉ chốc lát sau đã bưng hai tô mì lên. Anh mở cửa sổ phòng ra, gió thổi vào, Tịch Đồng mới cảm thấy trong căn phòng tràn ngập một mùi hương phóng đãng khó mà hình dung.Mạnh Dịch cho cô uống nước trước, thêm viên sủi vitamin C vào nước, có vị chua ngọt, làm dịu cơn khát và cơn đau trong cổ họng của cô. Cô dùng nĩa khuấy mì đưa lên miệng, cô nghiêng đầu một cái, Mạnh Dịch nói: "Mười mấy tiếng không ăn gì dạ dày sắp hỏng rồi."Cô nhìn anh, đôi mắt ngấn nước lóe lên một sự bối rối không thể giải thích được. Giống như đang suy tư tại sao anh làm xong là luôn biến thành người khác, là để xin lỗi? Đền bù? Hay là tâm trạng vui vẻ nên hào phóng bố thí?Mạnh Dịch thấy cô không ăn, suy nghĩ một chút, nói: "Bác nông dân trồng trọt rất vất vả, đừng lãng phí."Giọng điệu như nói với bạn nhỏ nhà trẻ khiến cô rùng mình một cái.Người này, thật là đáng sợ nha.Trên giường hung hãn như sói đói, xuống giường nói anh là chúa Giê-su ôm dê nhỏ cũng có người tin.Cho dù như thế nào, Tịch Đồng cũng thật sự đói nên anh đút một nĩa lại một nĩa ăn hết. Anh nấu mì ống nhiều màu sắc mà cô mua, dùng nước ép rau củ nhuộm thành các màu đỏ, cam, vàng, xanh, cô chợt nhớ đến hộp quà son môi sặc sỡ anh tặng cô như một sự đền bù, khóe miệng cô nhếch lên rồi mím chặt lại.Trong lòng Mạnh Dịch thở phào nhẹ nhõm, làm bộ như không nhìn thấy, đút tiếp nửa tô, nhét cho cô một quả trứng chần nước sôi và nước luộc ức gà thanh đạm, vài quả nho lột vỏ và đào vàng thái hạt lựu."Tôi muốn ăn chocolate."Nếu như anh có ý thức phục vụ như vậy, Tịch Đồng liền không khách sáo nói yêu cầu với anh."Không cho ăn chocolate." Mạnh Dịch nói, "Đừng ăn đồ ăn kích thích.""Tôi muốn ăn trái cây." Tịch Đồng đổi ý nói.Mạnh Dịch đưa trái cây đến bên cạnh cô, cô quay đầu qua nâng cằm lên: "Tôi không muốn ăn cái này, tôi muốn ăn nho vị nho khô."... Nho vị nho khô?Tịch Đồng nhìn anh sững sờ trong một giây, trong lòng cười trộm, bĩu môi dáng vẻ rất không vui: "Tôi còn muốn ăn dâu tây vị dưa hấu."Mạnh Dịch nhìn cô hăng hái: "Xin lỗi, không mua được. Em ăn no chưa? Vậy còn chút này đưa cho tôi."Nói xong cũng đổ hết đồ ăn trong tô của cô vào phần của anh, nghiêm nghiêm túc túc ăn không để ý đến cô. Anh cũng đói, buổi trưa anh đến công ty dặn dò Trần Du mấy chuyện, lên máy bay chạy mười cây số đổi tốc, sau đó vội vã chạy về chiếu cố bệnh nhân, cái gì cũng chưa ăn.Tối hôm qua anh không khống chế được làm cô bị thương, lần đầu tiên xuất hiện loại chuyện này, anh cảm thấy anh đã nghiện cô mất rồi.May mắn bị thương không nặng, nuôi mấy ngày là có thể khỏe, nhưng cô cau mày một cái anh cũng đau theo. Cái cảm giác này cũng không hề dễ chịu chút nào.Câu kia tiếng Trung nói thế nào nhỉ, tự làm bậy, không thể sống.—Tác giả có lời muốn nói:Ý tưởng về nho có hương vị nho khô là một câu hỏi tôi đã thấy trên Zhihu, muốn biết Mạnh tổng tạo ra những món ăn sáng tạo như thế nào thì dùng trân châu đập tôi nha. Chương này chỉ là một lời tỏ tình bên lề, lần trước Đồng Đồng uống quá nhiều rượu nên không biết mình đã nói gì. Mạnh cẩu nghe được thì vui đến mức muốn nhảy lên trời cao, lời tỏ tình nghiêm túc vẫn còn ở phía sau.