DỊCH NAM CHI ĐỒNG

Mạnh Dịch vừa tự trách vừa ăn mì, Tịch Đồng thấy anh không ngẩng đầu lên, không biết tại sao tâm trạng đột nhiên sụp đổ, nước mắt tí tách rơi xuống, tủi thân muốn chết: "Tôi cứ muốn ăn nho vị nho khô đó, anh không phải không có tiền đấy chứ, ngay cả cái này cũng không mua được..."Mạnh Dịch cũng rất muốn biết phải đi nơi nào để mua cái đồ chơi kia, trong cái đầu đầy sáng tạo của cô sao?Anh ăn xong rồi, đỡ cô nằm về chỗ cũ, tắt điều hòa không khí, đóng kín cửa sổ, đưa máy tính bảng cho cô chơi rồi sau đó đi xuống lầu.Không mấy phút sau, hai chú chó liền phụng mệnh lên an ủi cô. Tịch Đồng ôm bọn nó mắng Mạnh Dịch đến máu chó đầy đầu.Cô chơi một lúc, xem được vài tập phim, lại mệt ngã đầu ngủ thiếp đi. Lúc tỉnh dậy đã hơn tám giờ, tinh thần khá hơn một chút, xuống lầu tìm đồ ăn thì phát hiện Mạnh Dịch ngủ trên ghế sô pha, đầu gối chồng một nửa ga trải giường, máy tính đang mở trên bàn uống trà nhỏ, hộp thư trên máy tính chứa đầy email bằng nhiều loại ngôn ngữ khác nhau.Tịch Đồng nhẹ nhàng bước tới bên cạnh bàn ăn, sau đó trố mắt nghẹn họng phát hiện hai loại trái cây mà đời này cô chưa bao giờ thấy: Nho vị nho khô và dâu tây vị dưa hấu.Trong lúc cô ngủ, Mạnh Dịch đã nghĩ ra hai thứ này với khả năng sáng tạo đáng kinh ngạc. Dùng dao gọt vỏ và bỏ hạt, nhét nho khô vào phần vỏ nho còn nguyên; cắt dưa hấu làm hai nửa, cho thịt quả và dâu tây vào máy ép trái cây để ép lấy nước rồi hòa tan với bột gelatine đổ lại vào vỏ và để yên một lúc, sau khi làm lạnh, cắt ra sẽ có được món pudding trái cây có hương vị dâu tây và dưa hấu.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Cái này nhất định là được cao nhân chỉ điểm.Cô chịu thua, ăn nho, cắn pudding, cảm thấy có chút phức tạp.... Những thứ này dù có cầm tiền cũng không mua được.Khỏi thừa nhận, người có đầu óc thông minh học cái gì cũng nhanh, làm cái gì cũng tốt.Mạnh Dịch bị tiếng tin nhắn đánh thức, là con gái của Tần Lập: "Anh, thế nào rồi? Chị gái nhỏ có hài lòng không?"Anh ấn vào huyệt thái dương, ngẩng đầu nhìn về phía bàn ăn, nhướng mày: "Đừng ăn nhiều như vậy, đã mấy giờ rồi? Để tủ lạnh ngày mai ăn tiếp."Tịch Đồng đang chiến đấu vui vẻ hòa thuận với pudding dưa hấu, trên tay còn đang cầm hai quả nho, nhìn cô vô cùng hài lòng với bữa ăn thêm này.Anh quay lại cảm ơn con gái của Tần Lập."Mạnh Dịch, hóa ra anh cũng biết nấu cơm nha." Cô liếc xéo anh.Biết nấu cơm mà ngày nào cũng bắt cô nấu, anh cũng không phải là không có thời gian, ở suốt trong phòng khách xem tin tức như lão gia, chờ cô bận bịu bưng các món ăn lên bàn. Dĩ nhiên, anh chỉ biết nấu mấy món cơ bản, nhưng cô cũng không kén ăn mà...Giờ khắc này, Tịch Đồng đều quên trên hợp đồng viết rõ người nào là người chịu trách nhiệm một ngày hai bữa cơm.Mạnh Dịch thấy âm cuối của cô thay đổi, cũng biết cô không còn tức giận nữa, gấp ga trải giường và quần áo, ôm lên lầu: "Sống một mình dù sao cũng phải biết một chút."Cô dựa vào lưng ghế, cái ghế két một tiếng trượt thật xa trên sàn gỗ, nâng quai hàm kỳ quái nói: "Không thể nào, anh có tiền như vậy sao không mời đầu bếp? Còn có những nữ minh tinh, nữ luật sư, thiên kim tiểu thư giới thượng lưu kia, các cô ấy cũng không nấu cơm cho anh sao?"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch đã quá quen nghe cô nói như vậy. Trước còn tức giận, bây giờ mí mắt cũng không nhấc lên một tí."Tôi ăn không quen đồ ăn người khác làm."Tịch Đồng lại thêm một câu: "Cũng không thích để các cô ấy ngủ giường của anh."Mạnh Dịch quay đầu, cô nghiêng đầu nhìn anh, tóc đen có chút tán loạn rủ xuống vai, quấn quanh bàn tay đang chống cằm. Đèn phía trên bàn ăn có chút tối, dịu dàng rơi lên khóe môi cô, nơi đó dính nước màu hồng của pudding, giống như cô vừa ăn mấy vì sao."Đúng vậy." Anh nói."Thật là cá tính. Có phải tổng tài nào cũng đều cao lãnh như vậy không?"Mạnh Dịch cảm thấy anh một chút cũng không cao lãnh, anh ở bên cạnh cô một chút mặt mũi cũng không còn.Tịch Đồng nói: "Anh ăn được cơm tôi làm, cũng cho phép tôi ở lại nhà anh, xem ra anh rất hài lòng với bạn giường là tôi đây. Như vậy tôi có thể nói một đề nghị được không, mỗi lần sau chuyện này anh đừng dùng quá nhiều hơi sức để an ủi tôi, thời gian tinh lực của anh đều rất quý giá, kiểm tra email mở họp không phải rất tốt sao? Chỉ cần trước đó anh khống chế một chút, đừng có làm mãnh liệt như vậy, tôi cũng sẽ không chiếm của anh quá nhiều thời gian."Lời này như chọc vào tim, hồi lâu sau, Mạnh Dịch nói: "Tôi không muốn xem email, cũng không muốn mở họp."Rất nhuần nhuyễn tỉnh táo.Thật là thành thạo đến mức khiến người ta đau lòng.Anh cho là ý anh rất rõ ràng, anh nguyện ý tốn thời gian để chăm sóc, bù đắp lại lỗi lầm với cô.Tịch Đồng cũng cho là ý anh rất rõ ràng, anh chính là muốn niềm vui tràn trề làm mấy lần, ngay cả chuyện sau đó có bỏ nhiều tinh lực như vậy cũng cảm thấy đáng giá.Cô cúi đầu, dùng muỗng khuấy khuấy pudding ăn còn dư lại, chất rắn như thạch bị cô khuấy thành từng mảnh vụn, "Tuần này anh không được chạm vào tôi."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Mạnh Dịch ôm quần áo trong ngực, sau khi phơi khô rất ấm rất nhẹ, nhưng anh cảm thấy vừa lạnh vừa nặng, hai tay cũng mất sức. Lý trí nói cho anh biết anh không thể đứng yên được nữa, nhấc chân lên lầu.Tịch Đồng có chút hoảng hốt nhìn bóng dáng anh biến mất trên cầu thang, một giây như vậy, cô còn cho rằng cảnh tượng này không nên xuất hiện ở chỗ này.Quá giống ở nhà.Giống như cô và anh đã sinh sống với nhau rất nhiều năm rồi vậy.Tịch Đồng lắc đầu một cái, hất bỏ hết những suy nghĩ không thiết thực ra khỏi đầu....Như Tịch Đồng mong muốn, một tuần nay Mạnh Dịch đều không chạm vào cô, thậm chí không về nhà.Cô vẫn không biết anh đang bận việc gì, tóm lại là anh ăn ngủ ở công ty, hôm nay bay về phía bắc, ngày mai bay về phía nam, chân không chạm đất, cơ hội cho hai người gặp mặt rất ít.Bữa ăn sáng tạo của anh quá nhiều, cuối cùng Tịch Đồng cho chó ăn, Lisa còn rất thích ăn. Border Collie có chỉ số thông minh cao, cảm xúc tinh tế và tràn đầy năng lượng, vô cùng cần chủ nhân bầu bạn. Mạnh Dịch bận rộn như vậy rất khó tưởng tượng sao anh có thể nuôi nó bốn năm.Đến tháng sáu, Tịch Đồng cũng bận rộn. Kế hoạch đơn đầu tiên là kỷ niệm mười năm của Đông Nhạc, sau đó là một số hoạt động nữa, cô còn phải giúp mẹ mua đồ để mang về quê.Ngày kỷ niệm là ngày 9, trước tết Đoan Ngọ một ngày. Tịch Đồng mặc trang phục chỉnh tề, ngồi cùng một nhóm đồng nghiệp truyền thông trong hội trường mới được trang trí để nghe đọc diễn văn. Sau khi các chuyên gia trong ngành được mời phát biểu xong cũng là lúc những người điều hành phát biểu, Hách Đông Minh lập tức lên sân khấu, mái tóc được cố ý nhuộm đen, tràn đầy năng lượng.Ông ta nhận micro từ người dẫn chương trình, tự hào công bố kết quả hoạt động trong mười năm qua trên màn hình lớn, sau đó tuyên bố năm nay sẽ ủng hộ ngân sách Úy Mộng, cũng khen ngợi các nhân viên của tư bản Đông Nhạc đã tự nguyện đăng ký dạy hè, có hành động đóng góp cho xã hội.Tuy Tịch Đồng cảm thấy như vậy khá ra vẻ, nhưng thật sự có thể mang lại cơ hội cho những đứa trẻ khó khăn ở tuyến dưới, đối với người dân không tiếp cận được nhiều thông tin mà nói, kết quả thu được tài nguyên mới là quan trọng nhất.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Sau bài phát biểu của Hách Động Minh chính là hai đại cổ đông đọc diễn văn, đại diện cho công nghiệp hóa chất và Dược phẩm Nguyên Dã: Dương Kính và trợ lý của Đỗ Huy.Hai người Dương Đỗ đều chiếm 13% cổ phần, đồng hạng ba.Làm cô bất ngờ là, năm nay tập đoàn ME vừa mới nắm giữ cổ phần, lại chiếm 15% cổ phần, là đại cổ đông thứ hai của Đông Nhạc. Theo lý thì Mạnh Dịch phải xuất hiện sau Hách Động Minh, ra sân trước Dương Kính, Đỗ Huy, nhưng anh lại không tới.Đã ba ngày anh không gọi cho cô, quỷ mới biết anh lăn lộn tới chỗ nào.Tịch Đồng bĩu môi, nghe phóng viên thực tập và anh trai quay phim ngồi bên cạnh tán gẫu:"Ầy, ý của Đỗ tổng là gì vậy? Ông ta không phải ngồi dưới khán đài sao, còn nhờ trợ lý thay mặt bản thân nói chuyện."Người quay phim thấp giọng: "Ôi, bình thường. Cô vừa mới đến không biết ông ta chính là một... Nói dễ nghe một chút là vợ quản quá nghiêm, khó nghe một chút chính là kẻ ngốc, ngay cả gối thêu hoa cũng không bằng. Ông ta chính là logo của Dược phẩm Nguyên Dã ở Đông Nhạc, bất kỳ chuyện gì cũng đều phải nghe vợ ông ta là Lương Nguyệt, người trợ lý này là vợ ông ta tạm thời tìm đến— Đại diện cho suy nghĩ của Đỗ đổng kia, gánh vác phát biểu."Cô em thực tập sinh thương xót: "Lương tổng là một nữ cường nhân, ban đầu sao lại nhìn trúng ông ta vậy.""Nghe nói lúc trẻ ông ta khá đẹp trai, không mập giống như hiện tại." Anh trai quay phim khao khát nắm chặt tay: "Dì Lương, cháu không muốn làm việc vất vả nữa, cân nhắc cháu một chút đi.""Lương tổng nhìn trẻ tuổi như vậy, anh phải gọi chị ấy là chị mới đúng..."Trong đầu Tịch Đồng đầy hắc tuyến. Cô cũng đã từng nghe Đỗ Huy cái gì cũng không giỏi, duy nhất là nghe lời vợ, ngay cả tòa soạn đều chưa từng phỏng vấn ông ta. Đến nỗi Lương Nguyệt, hơn ba mươi tuổi bộc lộ tài năng ở thị trường mua bán, kiếm được không ít mặt mũi cho cha bà ta— một quan chức trong Ban Tổ chức Thành ủy.Truyền thông của mười năm trước nói bà ta là người đẹp doanh nhân, Lương Nguyệt dùng danh hiệu này hô mưa gọi gió, làm ăn phát đạt trong giới kinh doanh. Nhưng Tịch Đồng cảm thấy, người phụ nữ tiếp nhận danh hiệu này cũng không phải là doanh nhân chân chính.Doanh nhân không dựa vào mặt. Ngay cả Mạnh Dịch cũng không dựa vào mặt, không có một nhà truyền thông nào dám đưa tin anh đẹp trai, ngậm thìa bạc trong miệng.Sẽ bị quan hệ công chúng của ME gọi cho đấy.Không đúng, tại sao lại nghĩ đến Mạnh Dịch rồi?Cô em thực tập sinh bên cạnh lặng lẽ kéo tay áo của cô: "Chị gái nhỏ, chị có phải là người của toà soạn Nhật Nguyệt không, họ Tịch?"Tịch Đồng gật đầu một cái, nghi ngờ: "Sao em biết?"Cô em có vẻ mặt bát quái: "Em nghe thấy người khác gọi chị là Tịch nên nhớ. Chị gái nhỏ, chị có biết hôm nay Mạnh tổng có đến không? Em rất muốn gặp anh ấy.""... Sao chị biết được hôm nay Mạnh tổng có đến hay không được?"Cô em nháy mắt một cái: "Không phải chị phỏng vấn độc quyền với anh ấy sao."Tịch Đồng yên lặng đứng dậy: "Đã từng làm, nhưng chị không biết. Xin lỗi, chị đi vệ sinh."Trên đường đi đến nhà vệ sinh ở tầng hai để tỉnh táo lại, cô đang suy nghĩ tại sao mọi người đều biết cô và Mạnh Dịch thân mật.Không được, quan hệ bạn giường bị vạch trần, cô không thể lăn lộn trong cái giới này nữa, người khác sẽ cho rằng cô không từ thủ đoạn để được phỏng vấn.Đẩy cửa nhà vệ sinh ra, cô dừng bước.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Có người đang chỉnh sửa lớp trang điểm trước gương, điện thoại đang bật loa ngoài, đặt khăn giấy lên bồn rửa, cả người được bọc trong chiếc váy dài màu vàng sáng nổi bật vóc dáng trước lồi sau vểnh."Ryan, khi nào cậu đến? Có cần tài xế của tôi đón cậu không?"Người đàn ông ở đầu bên kia nói cảm ơn."Ừ, được, năm phút."Âm thanh trẻ trung mà nhiệt tình, khuôn mặt trong gương thoạt nhìn có vẻ trẻ trung, nhưng nếu nhìn kỹ, lại có thể tìm thấy dấu vết của thời gian.Lương Nguyệt phát hiện trong gương có người nhìn chằm chằm bà ta, quay đầu lại cười cười với cô: "Xin chào."Tịch Đồng kiên trì chào hỏi bà ta.Cô cảm thấy cô có thể ủng hộ một chút cho quan điểm không muốn làm việc chăm chỉ của anh trai quay phim vừa nãy rồi.Mạnh Dịch cái gì cũng có, cũng không cần lòng tham, vậy thì nhường cơ hội này cho người khác đi chứ.---Tác giả có lời muốn nói:Tôi: Mạnh tổng, tôi không muốn cố gắng nữa.Hôm nay bị các bình luận dụ dỗ cập nhật, ngày mai nữa càng chó hơn, chờ thứ năm


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui